Quy đầu màu đỏ tím bừng bừng phấn chấn hướng về phía cô, thân gậy thô dài, gân xanh chằng chịt.
Trước đó, Nhiếp Thư Diêu chỉ nhìn thấy gậy thịt của Chu Đồ, quy đầu màu hồng nhạt, kích thước không nhỏ, cô không có vật chuẩn gì để so sánh, nhưng tác động của gậy thịt trước mặt tương đối mạnh, giây phút bật ra khỏi quần anh, trong đầu Nhiếp Thư Diêu chỉ hiện lên hai chữ: dữ tợn.
Cô dùng tay mơ hồ khoa chân múa tay, trong lòng biết rất rõ mình căn bản không thể nuốt nổi.
Cô quỳ xuống giữa hai chân người đàn ông, duỗi tay quấn quanh cự vật như một thanh sắt nóng đỏ, lòng bàn tay nóng bừng tê dại, thân gậy quá thô, một tay cô không thể bao trọn được, miễn cưỡng tuốt lên tuốt xuống vài lần rồi vươn đầu lưỡi ra liếm.
Cô không ngừng tự thôi miên chính mình, tự nhủ đây là gậy thịt của Chu Đồ, tự nhủ rằng! cô đang khẩu giao cho Chu Đồ.
Động tác liếm mút đã trở nên quen thuộc, từ quy đầu đến tinh hoàn, cô liếm mút một cách tỉ mỉ, đầu lưỡi quét qua từng tấc của căn cự vật, mã mắt tiết ra dịch thể trong suốt, cô nhấp một ngụm, thấy gậy thịt nảy lên hưng phấn, cô liếm mút với lực vừa phải, sau đó há mồm do dự ngậm lấy quy đầu, ngậm vào từng chút một.
Lúc này đường dây nội bộ chợt vang lên, một giây sau, giọng nói của trợ lý đặc biệt Hứa Cương vang lên: "Ông chủ, là cuộc gọi video của Vilin, ngài có muốn nhận không?"
"Nhận.
"
Đèn đỏ của máy chiếu lóe lên hai lần, một thanh niên tóc vàng mắt xanh xuất hiện trên bức tường đối diện với bàn làm việc, đối phương nói tiếng Anh, chào hỏi Chu Đạc.
Nhiếp Thư Diêu không thể tin được lúc này anh lại có thể trò chuyện video với người khác, kinh ngạc ngẩng đầu lên, Chu Đạc vẫn mặc vest chỉnh tề, ngồi trên ghế văn phòng, đang trả lời lưu loát bằng tiếng Anh.
Giọng anh trầm khàn, nói tiếng Anh rất chân thực với giọng London chuẩn chỉnh.
Khi nhận ra cô đã dừng lại, anh cụp mắt nhìn cô, ánh mắt rất nhạt, nhưng Nhiếp Thư Diêu lại hiểu ý anh.
Anh muốn cô tiếp tục.
Nhiếp Thư Diêu thu mình xuống gầm bàn, tiếp tục ngậm thanh sắt lửa cháy trong miệng, giọng nói trầm thấp cùng cách phát âm kiểu Anh khiến giọng nói của người đàn ông gợi cảm đến không ngờ, Nhiếp Thư Diêu nuốt vài ngụm, không khỏi ngẩng đầu lên, mong anh sẽ nhanh chóng cúp máy.
Nhưng Chu Đạc thì không.
Cuộc gọi video vẫn tiếp tục, cảm xúc trên mặt người đàn ông không thay đổi, trả lời không hề dừng lại, từ góc nhìn của Nhiếp Thư Diêu, có thể thấy yết hầu của anh nhúc nhích lên xuống khi nói chuyện.
Không hiểu sao cô lại nhìn thấy bóng dáng Chu Đồ trên người anh, Nhiếp Thư Diêu nhắm mắt lại, tưởng tượng cảnh Chu Đồ ngồi trước mặt mình, động tác liếm mút của cô càng ngày càng cuồng nhiệt, dù nuốt không được nhưng cô vẫn dùng sức ấn vào cổ họng mình.
Tiểu huyệt ướt đến rối tinh rối mù, dâm thủy dọc theo chân tâm chảy ra bên ngoài, dính nhớp khắp nơi, trong không khí đều là hương vị ngọt nồng.
Hai má cô bắt đầu đau nhức, khi đầu cô bị ngửa ra sau thì bị một bàn tay to lớn giữ lại, người đàn ông dùng tay trái giữ đầu cô, ấn mạnh xuống, tay phải ấn vào điện thoại nội bộ, trầm giọng nói: "Hứa Cương, cho tôi một giờ trống và không cho ai vào.
"
"Vâng.
"
Nhiếp Thư Diêu bị ép đến mức không thể giãy giụa, vật to lớn trong cổ họng khiến cô gần như mất tiếng, cô dùng hai tay nắm lấy tay vịn của ghế văn phòng, không có cơ hội lên tiếng, người đàn ông đã nắm lấy mái tóc dài của cô, ấn gáy cô vào bàn làm việc rồi đứng dậy, một tay đặt lên bàn, tay kia giữ đầu cô đúng vị trí, đồng thời cử động thắt lưng, thọc sâu vào cổ họng cô.
"Ưm! " Nhiếp Thư Diêu đau đớn vô cùng, đây là lần đầu tiên cô biết cảm giác bị nguyên cây gậy thịt đút vào là như thế nào.
Cổ họng như bị xuyên thủng.
Phần sau gáy của cô đập vào bàn, như thể có ai đó đang dùng gậy đánh vào sau đầu cô.
Khi được thả ra, cô quỳ trên mặt đất và ho khan một lúc lâu cho đến khi nước mắt trào ra.
Chu Đạc cởi cà vạt, kéo cô lên khỏi mặt đất, dùng cà vạt trói cổ tay cô lại, sau đó xoay người cô lại rồi đè cô trước bàn, kéo hai tay cô ra sau đầu, dùng tư thế hai tay ôm gáy ấn cô xuống bàn.
Cô vẫn còn nghẹn ngào ho khan, eo thon bị kéo lên, người đàn ông nắm lấy cự vật cương cứng của mình, từ phía sau đâm thẳng vào huyệt khẩu của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...