Nhiếp Thư Diêu đạt đến cao trào.
Lần đầu tiên cô phát hiện cơ thể mình mất kiểm soát, mọi tế bào đều phát run, mạch máu dưới da phồng lên đến sôi trào, da đầu không ngừng run rẩy và tê dại, những tia sáng trắng nổ bùm bùm trong đầu.
Ngón chân cô co rút cuộn tròn lại, toàn bộ khuôn mặt vùi dưới ga trải giường, nước mắt và nước bọt thi nhau chảy xuống, cô nghe thấy tiếng tim đập thình thịch, tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông và tiếng khóc nức nở như sụp đổ còn sót lại trong không khí.
Cô không thể tưởng tượng được mình có thể phát ra âm thanh dâm đãng như vậy.
Tiểu huyệt co rút dữ dội khiến thái dương Chu Đạc hơi nhảy lên, anh ổn định hơi thở đang hổn hển của mình, bịt miệng cô lại, cùng lúc đó, người đàn ông lại lần nữa ấn xuống, lòng bàn tay to lớn giữ chặt eo cô, ép mông cô nâng lên cao, năm ngón tay bóp mông cô rồi mở rộng ra, sau đó đặt cự vật giả mà Nhiếp Thư Diêu vừa ngồi chỗ lối vào cúc hoa của cô, nhờ sự trợ giúp của dịch thể ẩm ướt, nhẹ nhàng chọc vào và mở rộng nó ra.
Nhiếp Thư Diêu nhận ra động cơ của anh, kêu ưm ưm vài tiếng, cô hoảng sợ co rúm người lại muốn trốn tránh, nhưng căn bản không thể trốn thoát.
Có thứ gì đó tiến vào cúc hoa của cô, cảm giác kỳ quái do vật lạ xâm nhập khiến toàn thân cô khó chịu, Nhiếp Thư Diêu lắc đầu nức nở, tất cả lỗ chân lông trên cơ thể đều thể hiện sự phản kháng.
Chu Đạc dường như nhìn ra khu vực này trên cơ thể cô chưa từng được khám phá, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào khu vực màu hồng nhạt đó, lực tay mạnh hơn, đưa phần đầu cự vật giả vào cơ thể cô.
Nhiếp Thư Diêu kịch liệt vặn vẹo cùng giãy giụa, nhưng do giãy giụa mà cự vật giả lại tiến vào thêm, cô rên rỉ khiến người đàn ông vỗ vào mông cô hai cái, dây lưng lạnh lẽo quấn quanh bụng và lưng dưới của cô, quấn thật chặt, bị người đàn ông nắm chặt trong lòng bàn tay.
Trong khi mông cô đang run rẩy, vật cứng rắn đột nhiên đâm sâu vào, Nhiếp Thư Diêu bị cắm đến mức run lên, nửa bên da đầu tê dại, cô ngậm chiếc bịt miệng rên rỉ ra tiếng, một tay người đàn ông cầm dây lưng, một tay bóp mông thịt của cô và cắm vào mạnh hơn.
Hoa huyệt vừa cao trào không chịu nổi sự kích thích mãnh liệt như vậy, chẳng mấy chốc lại cao trào, da thịt mềm mại điên cuồng vặn vẹo, như có hàng vạn cái miệng nhỏ điên cuồng mút lấy mã mắt trên quy đầu, muốn cố gắng hút tinh dịch từ bên trong ra tới.
Người đàn ông vứt cự vật giả lên giường, rút gậy thịt ướt đẫm ra khỏi tiểu huyệt của cô, hạ eo xuống rồi đút vào cúc hoa của cô.
"A——" Nhiếp Thư Dao kêu thảm một tiếng, nước mắt cùng nước bọt thi nhau chảy ra.
Đau quá.
Tay chân cô đều run rẩy, cánh tay bị dây thừng trói chặt sinh ra vết tím, miệng ngậm chiếc bịt miệng vừa đau nhức vừa tê dại, nước mắt thấm ướt mảnh vải đen, cô mở miệng định nói chuyện nhưng chỉ có thể phát ra một tiếng rên rỉ mơ hồ.
Cúc hoa cực kỳ chật hẹp, Chu Đạc vừa đưa vào đã bị đè ép đến gân xanh bên thái dương nổi lên, anh thở hổn hển, hai tay nắm chặt dây lưng lôi kéo mông cô, cơ thể trầm xuống, eo hông kích thích va chạm với mông thịt, khiến vật nam tính lún sâu hơn vào hậu huyệt.
Lúc đầu Nhiếp Thư Diêu còn tưởng rằng mình sẽ đau chết tại đây, nhưng không lâu sau, trong cơ thể cô truyền đến một loại khoái cảm không thể chịu nổi, còn kích thích hơn cả khoái cảm lúc tiểu huyệt cao trào, cúc hoa của cô nhạy cảm đến mức thậm chí có thể cảm nhận được người đàn ông thọc vào rút ra, khi quy đầu của người đàn ông cọ xát vào thành đại tràng, hơi nóng bỏng rát muốn đốt cháy cô.
Đại khái là do tác dụng tâm lý, lần đầu tiên bị người đàn ông đút vào cúc hoa như thế, toàn bộ dây thần kinh của Nhiếp Thư Diêu như sụp đổ, cô cảm thấy khó chịu không nói nên lời, nhưng cũng cảm thấy khoái cảm ngập tràn, đầu óc cô nhảy qua nhảy lại giữa hỗn loạn và trống rỗng, người đàn ông càng dùng lực mạnh hơn, gậy thịt của anh cọ vào nơi nào đó trên màng thịt khiến cơ thể cô run rẩy và bật khóc nức nở.
Ý thức đang chống cự, nhưng cơ thể lại cảm thấy sướng đến mức muốn khóc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...