Chu Đạc vừa lên xe, trợ lý đặc biệt Hứa Cương chú ý tới mu bàn tay của anh có vết xước, nhanh tay lấy bông gòn khử trùng từ hộp sơ cứu trên xe ra để sát trùng vết thương cho Chu Đạc.
Chu Đạc cụp mắt xuống, thấy trên đó có ba vết móng tay và một ít máu, vết thương không quá sâu, thời điểm ngồi trên ghế vừa làm tình vừa bóp cổ Nhiếp Thư Diêu bị cô cào đây mà.
Lúc đó hai tay cô tóm lấy cổ tay anh vùng vẫy và giãy giụa điên cuồng, mặc dù giây tiếp theo anh đã đè lại tay cô nhưng cuối cùng vẫn để lại vết máu.
"Đồ kia đâu?" Anh liếc nhìn Hứa Cương.
Hứa Cương đang lấy ra một miếng băng y tế trong suốt dán lên mu bàn tay anh, nghe vậy thì gật đầu: "Đã chuẩn bị xong, khi nào thì gửi đi?"
Chu Đạc liếc nhìn tầng hai qua cửa sổ ghế sau, ngón trỏ khẽ nâng lên ra hiệu lái xe, sau đó nhẹ nhàng nói: “Chờ em ấy tỉnh lại.”
"Vâng."
Tài xế lái xe là trợ lý sinh hoạt Dương Vũ, hôm qua trợ lý công việc Tần Phong đã tham dự tiệc rượu với Chu Đạc và bị chuốc rượu khá nhiều, đến bây giờ đầu vẫn còn đau, Hứa Cương còn lo lắng tối qua Chu Đạc uống không ít, hôm nay sẽ đau đầu, ai ngờ anh lại tỉnh táo như vậy?
Chỉ cần nhìn vết thương trên mu bàn tay cũng có thể biết anh đã tỉnh rượu hoàn toàn như thế nào.
"Các nhu yếu phẩm hàng ngày và tài liệu học tập cho trẻ em vùng nghèo Tây Tạng đã về đến.
Họ quay rất nhiều video để cảm ơn sếp.
Tôi đã gửi chúng vào email của sếp.
Sếp dành chút thời gian xem nhé." Hứa Cương chuyên nghiệp đưa máy tính bảng cho Chu Đạc rồi nói: “Hôm nay anh ra khỏi nhà muộn hơn thường lệ hai mươi phút, cuộc họp lúc 7 giờ 40 bị hoãn lại đến 8 giờ; có cuộc phỏng vấn từ 9 giờ đến 9 giờ rưỡi, tôi đã viết xong bản thảo và gửi vào email của sếp; 10 giờ sáng tổ thiết kế sẽ nộp bản kế hoạch về cuộc thi trang sức lần thứ tư, chỉ còn một tuần nữa và họ chỉ được chọn một trong bốn phương án; 11 giờ, Phi Hằng - người mẫu của công ty sẽ đến công ty chọn trang sức để quay chụp quảng cáo; 12 giờ phải ăn cơm trưa với ông chủ Đỗ Phong Hoa bên tập đoàn Huy Vũ, đối phương đặt chỗ trên tầng cao nhất của khách sạn Quốc tế; thêm nữa...!Lục Vận Phục đã trở lại, tối nay anh Lục tổ chức tiệc độc thân, mời tất cả nam nữ độc thân ở thành phố phía bắc đến tham dự, còn đặc biệt chỉ đích danh sếp, bảo rằng sếp nhất định phải đến.
Mấy người anh em của sếp đều nhận được lời mời và họ đều hứa sẽ có mặt đúng giờ."
Chu Đạc nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói một lời, anh luôn ghét loại yến tiệc này, luôn có phụ nữ giả vờ say rượu ngã vào trong ngực anh.
Anh không biết Tần Phong đã đuổi đi bao nhiêu phụ nữ rồi, huống chi là Hứa Cương, người thân cận nhất với Chu Đạc, nhưng cậu ta chưa bao giờ tự mình ra tay, thông thường gặp phải loại tình huống như vậy, cậu ta chỉ biết tăng cường an ninh, mở rộng vòng vây.
Nhưng nếu nhóm bên anh Lục và những người khác thích mới phụ nữ tham gia thì phải xem ý muốn của Chu Đạc.
Hứa Cương đoán được anh đang nghĩ gì: “Lát nữa tôi sẽ nhắn tin cho anh Lục nói rằng sếp không rảnh.”
Chu Đạc cuối cùng cũng nghiêng người, đặt chiếc máy tính bảng vào tay trợ lý: “Nói với anh ấy là tôi sẽ đến trễ một chút.”
"Vâng."
"Chủ nhiệm Hứa, bác sĩ phụ trách của cậu hai đã hẹn với sếp, mười giờ sáng và ba giờ chiều ông ấy có ca phẫu thuật, nói sẽ hỏi thăm thời gian của sếp trước." Hứa Cương mở bản ghi nhớ trên điện thoại ra, chỉ đợi Chu Đạc xác nhận thời gian sẽ viết vào ngay.
"Chờ ông ấy kết thúc ca phẫu thuật buổi chiều."
"Vâng."
Trước đó chủ nhiệm Hứa đứng đầu bên Khoa Cột sống đã thảo luận về phương án điều trị phẫu thuật của Chu Đồ với Lỗ Thanh Á, vị trí tổn thương nằm ở hệ thần kinh trung ương cao, việc giải thông dây thần kinh càng sớm thì chức năng tủy sống càng được cứu vãn nhanh hơn.
Bởi vì phẫu thuật tiềm ẩn rất nhiều rủi ro và bất ổn, thế nên Lỗ Thanh Á toàn quyền phủ quyết, bà hy vọng điều trị kiểu bảo thủ và sử dụng thuốc để phục hồi thần kinh, mức độ hồi phục sẽ được xác định trước khi tiến hành kế hoạch điều trị đã thảo luận trước đó.
Chủ nhiệm Hứa cảm thấy Lỗ Thanh Á quá quyết định theo cảm tính nên đã liên lạc với Chu Đạc, nói cho anh biết về sự lợi và hại của ca phẫu thuật, hy vọng anh sẽ xem xét lại, cho dù chỉ có một tia hy vọng, tất cả bác sĩ trong khoa của họ cũng sẽ nỗ lực chiến đấu vì nó.
Sau khi Chu Đạc từ phòng chủ nhiệm đi ra, tiện thể vào thăm Chu Đồ một lát.
Lỗ Thanh Á đang ở ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, hiện tại là giờ thăm bệnh, trong phòng chăm sóc đặc biệt, Nhiếp Thư Diêu đang nắm tay Chu Đồ, đưa lên miệng hôn qua lớp khẩu trang.
Chu Đạc hờ hững nhìn sang chỗ khác, gật đầu với Lỗ Thanh Á coi như chào hỏi rồi quay người rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...