Tác giả: Dục Hiểu
Editor: bevitlangthang
Beta: Trẫm chứ ai!!
"Khẩn trương đến như vậy?"
"Anh mà cười nữa bổn thiếu gia liền đánh anh."
Cố Thừa Vọng vẫn cười như cũ nhéo tay cậu, "Thật ra anh cũng rất khẩn trương, sợ em thấy người nhà anh thì sẽ chia tay."
"Sao có thể được."
Đúng lúc này cửa mở ra, người mở cửa là chị của Cố Thừa Vọng lần trước Diệp Ngôn Tích đã gặp qua, Cố Thừa Nguyệt.
"Tiểu Vọng, em về rồi!" Lúc này Cố Thừa Nguyệt mới chú ý tới Diệp Ngôn Tích đang đứng bên cạnh, không kiềm được có chút kinh ngạc, "Vị này không phải là bạn cùng phòng của em sao?"
"Dạ đúng, em chào chị." Diệp Ngôn Tích vội vàng chào hỏi, nghĩ đến hành vi mất mặt của mình lần trước, liền hận không thể mắc luôn ở khe cửa cho rồi.
"Mau đi vào đi, bạn học của em tên gì?"
"Diệp Ngôn Tích."
Cố Thừa Vọng lôi kéo Diệp Ngôn Tích vào cửa, lúc này ba của Cố Thừa Vọng từ trong bếp đi ra, nhìn quà cáp Diệp Ngôn Tích mang đến đều quý giá, nào dám nhận, vội vàng bảo cậu mang về, tuy không nhận đồ vật, nhưng đối với DIệp Ngôn Tích thì có ấn tượng rất tốt.
"Ba, nếu như Tiểu Diệp đã mua thì ba nhận đi."
"Thật là tốn kém cho bạn học của con, con đứa nhỏ này sao không nói trước cho ba biết có bạn học đến chơi, Thừa Tân, đi làm thịt con heo lớn kia, tối nay phải làm một bữa thật ngon cho cả nhà."
"Dạ."Cố Thừa Tân chính là anh trai của Cố Thừa Vọng.
"Cảm ơn chú ạ."
"Không cần phải khách khí như vậy, cứ xem như nhà mình.
Lại đây, cháu muốn ăn cái gì." Ba Cố đẩy hạt dưa trên bàn đến trước mặt Diệp Ngôn Tích, lại nói vài câu chuyện, rồi mới tiếp tục đi vào phòng bếp bận rộn, Cố Thừa Nguyệt giúp Cố Thừa Tân đi giết heo, để Cố Thừa Vọng và Diệp Ngôn Tích ngồi trên sô pha, Diệp Ngôn Tích nhìn thoáng qua không có người khác, mới dựa vào trong ngực Cố Thừa Vọng.
"Thì ra anh nấu ăn giỏi như vậy là được di truyền từ ba anh a."
Cố Thừa Vọng vuốt tóc cậu, gật đầu, "Thấy sao, có phải nhà anh rất nhỏ hay không."
"Đúng là có chút nhỏ." Toàn bộ diện thích nhà Cố Thừa Vọng cũng chỉ lớn bằng cái phòng khách của Diệp gia, "Nhưng mà bổn thiếu gia không ngại."
"Nhóc ngốc." Cố Thừa Vọng hôn cái xoáy trên tóc cậu, kỳ thật anh chỉ nghĩ đến việc Diệp Ngôn Tích có thể sẽ hối hận khi hai người ở bên nhau, lại không nghĩ đến chuyện cậu không hề khinh thường mình.
"Ba anh làm nghề gì?" Diệp Ngôn Tích tò mò ngẩng đầu nhìn Cố Thừa Vọng.
Sao không qua page chính chủ trên wattpad mà đọc @meomeomoe_520_947
"Chăn heo với bán thịt heo.
Anh trai anh bây giờ đang giúp đỡ ba, bở vì thân thể chị không tốt nên đã không đi làm nhiều năm rồi." Nói tới đây, ánh mắt của Cố Thừa Vọng tối đi vài phần, " Thật ra vốn dĩ anh không định vào đại học, muốn sớm đỡ đần ba hoặc ra ngoài đi làm để giảm bớt gánh nặng trong nhà, nhưng bọn họ không muốn, nói không dễ dàng gì để đạt thành tích cao như vậy, bởi vì anh là con út, trước giờ chuyện trong nhà chưa bao giờ nhờ anh phụ giúp cả, chỉ bảo anh học tập thật tốt.
Cuối tuần anh rất ít khi về nhà, ngoại trừ ở trường đọc sách nhiều hơn một chút, còn bởi vì hoàn cảnh gia đình mình không được tốt, vé xe đi lại cũng đủ để anh ở lại trường học ăn uống được mấy ngày."
Thì ra là thế, cho nên anh mới tiết kiệm như vậy? Vậy mới chú trọng đến học bổng như vậy? Diệp Ngôn Tích vòng tay ôm lấy eo Cố Thừa Vọng, "Trước giờ chưa từng nghe anh nói qua."
Bầu không khí mạc danh có chút trầm trọng, Diệp ngôn Tích sờ cơ ngực rắn chắc của Cố Thừa Vọng một phen, vội vàng nói sang chuyện khác, "Vậy lúc nhỏ chắc là anh ăn thịt heo rất nhiều."
"Ừ?"
"Nhanh lên, câu được bổn đại gia, bảo đảm anh hưởng không hết vinh hoa phú quý!"
Cố Thừa Vọng nhịn không được cười ra tiếng, "Đồ ngốc."
"Câu hay không câu?" Diệp Ngôn Tích trừng hắn.
"Đương nhiên câu rồi, nhưng mà, sửa một chút, chồng em cũng không phải là hạng ăn cơm mềm, sau này nhất định sẽ cố gắng chăm sóc em và con."
"Chồng cái quỷ gì! Anh đừng có mà gọi bậy!!" Diệp Ngôn Tích lập tức đỏ mặt.
"Được, vợ ngoan.".
Đọc truyện hay tại -- TRÙMtruyệ n.
O RG --
X
"Em ngủ ở phòng anh sao?"
" Không thì em còn định ngủ ở đâu?"
"Tiểu Vọng, không thì em ngủ với anh đi, để bạn học em ngủ một mình một phòng sẽ thoải mái hơn."
Còn chưa rõ sự tình bên trong, Cố Thừa Hảo tốt bụng nói.
"Không cần đâu anh, em ngủ cùng cậu ấy là được rồi." Cố Thừa Vọng đẩy Diệp Ngôn Tích vào phòng, giường cũng không phải là giường lớn, hai thằng đàn ông nhét chung một chỗ cũng có chút kỳ quái, nhưng Diệp Ngôn Tích cũng không để ý.
Còn rất tò mò nhìn phòng Cố Thừa Vọng một lượt, nhìn tới ảnh chụp lúc còn nhỏ của hắn.
Sao không qua page chính chủ trên wattpad đọc @meomeomoe_520_947
"Quả nhiên từ nhỏ anh đã trâu bò hơn so với bạn cùng tuổi."
"Không trâu bò thì làm sao *** chết em được?" Cố Thừa Vọng ôm Diệp Ngôn Tích từ phía sau, dùng phía trước đỉnh đỉnh.
" Này, người nhà anh còn ở đây!"
"Đúng vậy, cho nên mới kêu em nói nhỏ thôi, nhà anh cách âm không tốt lắm, đừng để bọn họ nghe thấy."
"Khốn nạn!"
"Hôm nay ở thư viện ai trộm dùng chân sờ nơi đó của anh, hử?"
"Có ai mà đi hẹn hò ở thư viện không, rõ ràng là anh cố ý!" Nói đến đây Diệp Ngôn Tích lại tức giận.
"Thấy em dạo này cũng không học gì nhiều, ngày mai bắt đầu mỗi ngày đều sẽ dành ra bốn tiếng để học, học buổi sáng hay buổi chiều cho em chọn."
"Cái Đị*."
"Không được chửi thề." Cố Thừa Vọng xốc áo của Diệp Ngôn Tích lên bắt đầu hôn bụng cậu.
"Ưm a...!đừng hôn chỗ đó..."
"Nghe nói mang thai dễ bị ngốc lắm, anh là đang quan tâm em."
"Cút."
"Được rồi không đùa em nữa." Cố Thừa Vọng vuốt ve hàng lông mày đang quạo của Diệp Ngôn Tích, "Gọi 'chồng' anh nghe một chút."
"Ai thèm kêu."
"Vợ..." Cố Thừa Vọng từ bụng hôn một đường đến lỗ tai, dùng miệng cọ xát lỗ tai Diệp Ngôn Tích, giọng nói ôn nhu tràn ngập mị hoặc, "Vợ, vợ vợ vợ."
"A...!Anh đủ rồi! Ừm ô..."
...........
- -----------------------------------
Tình hình là bạn ấy đã edit nhưng tui vẫn lười beta quá mọi người ạ ????
Tui vừa đi làm về là ngủ một giấc đến 2 giờ chiều, mở điện thoại ra vốn là tính chơi game nhưng lại nhìn thấy tin nhắn của bạn đáng yêu nào đó nói bạn ấy nhớ tui ???? ỏ~ mặc quần tui chả biết bạn ấy là ai nhưng nhờ bạn ấy mà tui có hứng đi làm nốt chương 48 này hihi~
Chúc mọi người đọc truyện zui zẻ, tui đi chơi game đây ????.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...