Mùi Vị Của Tình Yêu


Dòng nước và bọt xà phòng chảy xuống lưng, mà ánh mắt của Giản Giản lại dừng ở dòng nước, từ sau gáy xuống bờ mông săn chắc.

Hai chân hơi dang rộng khiến Giản Giản có thể nhìn thấy một phần dương vật to lớn đang rủ xuống.

Một phần nước từ chỗ dương vật di chuyển, cảm giác như người đàn ông đang đi tiểu.

Sau khi gội sạch hết bọt xà phòng trên đầu, Đổng Tân Diệp vuốt tóc ướt ra sau, lộ ra vầng trán đầy đặn.

Có thể là do nhìn hắn vừa tắm xong nên đầu hơi choáng váng, cũng có thể là do cô thực sự quá yêu thích người đàn ông này, Giản Giản chậm rãi bước ra khỏi màn chắn, sợ hãi kêu một tiếng.

“Chú.




Đổng Tân Diệp đang nhắm mắt để nước dội lên người thì hắn nghe thấy giọng của người khác trong phòng tắm, lập tức mở to mắt.

Bởi vì mỗi ngày Giản Giản đều mặc áo khoác mùa đông dài tay, da thịt cô gần như không bị ánh nắng trực tiếp chiếu vào, nên làn da cực kì trắng trẻo, mà lúc này bởi vì cởi đồ, cô lộ ra cơ thể trần như nhộng hơi ửng hồng, hai gò má bởi vì khẩn trương mà đỏ bừng.

Đổng Tân Diệp nhìn cô đột nhiên xuất hiện trước mắt, hơi nheo mắt lại, làm động tác quan sát tỉ mỉ.

Ánh mắt cô không dám nhìn thẳng hắn, bởi vì khẩn trương mà cô vô thức cắn chặt môi dưới, lộ ra hai chiếc răng trắng nhỏ.

Hai tay ôm chặt trước ngực, bộ ngực đầy đặn bị đè ép nên càng nổi bật hơn, trong đó một bên núm vú không cẩn thận lộ ra thật táo bạo và quyến rũ, đồng thời hình dáng nhỏ nhắn của núm vú phấn nộn, tạo cảm giác thẹn thùng.

Hai chân ép chặt bờ eo thon, chỉ có thể nhìn thấy hình tam giác hơi nâng lên, còn có một ít lông mu, toát ra khí chất thiếu nữ.

Cảm giác được ánh mắt của người đàn ông tùy ý dò xét, Giản Giản căng thẳng đến mức toàn thân đều run rẩy.

“Nhìn vào mắt chú.

” Đổng Tân Diệp thấp giọng ra lệnh.

Giản Giản sợ Đổng Tân Diệp tức giận nên cô lập tức mở to mắt nhìn mắt Đổng Tân Diệp.

Đổng Tân Diệp, người đã nhìn qua vô số cô gái trẻ, hắn có thể thấy được sự căng thẳng trong mắt cô, ngượng ngùng, còn có sự mê đắm từ đôi mắt to tròn ngấn nước của cô.

Hắn nhớ rằng cô hình như là bạn của Hân Hân, bình thường luôn im lặng, không hề có cảm giác tồn tại, không nghĩ tới lại là một con mèo nhỏ biết quyến rũ.


“Đến đây.

” Đổng Tân Diệp cố gắng để giọng nói của mình nhẹ nhất, mỉm cười với Giản Giản, nhìn qua giống như một phụ huynh từ ái nhưng dương vật dưới háng của hắn lại cương cứng trước cô bé bằng tuổi con gái mình.

“Đừng lo lắng, đến chỗ chú.

” Giọng nói dịu dàng của Đổng Tân Diệp giống như có ma lực, hấp dẫn Giản Giản chậm rãi đi đến chỗ hắn.

Để Giản Giản đứng trước mặt mình, Đổng Tân Diệp dịu dàng ôm Giản Giản ở trong lồng ngực của mình, một tay ôm bả vai, một tay khác chạm vào mông phấn nộn của cô, tinh tế vuốt ve.

“Bé hư, muốn quyến rũ chú sao?”
“Chú, cháu…”
“Hửm?”
Cô biết mình cả đời này chỉ có một cơ hội duy nhất này để được ở bên Đổng Tân Diệp, Giản Giản cắn môi vươn tay ra ôm gáy sau của Đổng Tân Diệp, sau đó cô in đôi môi đỏ mọng của mình lên môi của Đổng Tân Diệp.

Giản Giản ngây thơ không biết chỉ với nụ hôn đơn thuần này sẽ không thỏa mãn được Đổng Tân Diệp.


Bàn tay to đang vuốt ve bờ mông của cô rồi dùng sức ôm chặt lấy cô, nâng cô lên ngang tầm với hắn, tay còn lại ấn vào gáy cô khiến cô hơi ngửa ra sau, để hắn thuận tiện dùng cách của người “Trưởng thành” nhấm nháp dư vị của cô.

Đổng Tân Diệp dùng đầu lưỡi để mở hàm răng của Giản Giản ra, rồi luồn vào khoang miệng của cô, điên cuồng liếm láp lưỡi của cô, khiến lưỡi cô quấn lấy lưỡi.

Quá nhiều nước bọt không có cách nuốt xuống liền chảy ra, chảy dọc xuống cổ rồi xuống bầu ngực nơi hai người đang dính chặt lấy nhau.

“Ưm.


Giản Giản có hơi không quen với nụ hôn dục vọng mạnh mẽ như vậy, khẽ nhíu mày.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận