Mục Thần Ký

Tần Mục nhìn về phía trước, chỉ nhìn thấy được sông núi màu xám, đất đai cũng là màu xám. Cách đó không xa còn có bóng đen xuất quỷ nhập thần, chắc là yêu ma quỷ quái, giống như làn khói đen lúc tới lúc đi, khó có thể nắm lấy.

Có yêu ma quỷ quái đi vòng qua phía sau đại thụ màu xám đen, len lén quan sát hắn.

Bên tai Tần Mục lại nghe được tiếng cát vang lên xào xạc, khi những yêu ma quỷ quái tới gần, bóng tối lưu chuyển lại sẽ phát ra tiếng vang xào xạc.

Hắn đi về phía trước, ở đây mặc dù có sinh linh giống như yêu ma quỷ quái nhưng lại hiện ra hết vẻ hoang vắng, có thể là bởi vì màu xám khiến cho hắn có cảm giác nơi đây hoang vắng. Chỉ có điều ở đây còn có cây cối hoa cỏ, cũng có yêu ma quỷ quái không biết tên, nếu như xuất hiện thêm một ít sắc thái thì có thể chính là một cảnh tượng khác.

Những yêu ma quỷ quái tuy rằng đang len lén tiếp cận hắn nhưng chỉ cách một khoảng cách xem chừng, cũng không tiến lên. Tần Mục muốn xem dáng vẻ thật sự của yêu ma quỷ quái cũng khó khăn, ở đây quá u ám.

Đột nhiên trong lòng hắn thoáng động, lấy từ trong túi Thao Thiết ra một khối thịt bò.

Vù...

Miếng thịt bò trong tay hắn đột nhiên biến mất, giống như bị thứ gì đó trực tiếp gặm rơi. Tần Mục bị dọa cho giật mình, hắn chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy được một cái bóng lao về phía miếng thịt bò trong tay hắn, ngay cả là vật gì cũng không nhìn thấy rõ.

- Loại sinh vật kỳ lạ này không chỗ nào không có mặt, hơn nữa tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, yêu ma quỷ quái trong Thiên Âm giới rốt cuộc là sinh vật gì?

Điều này cũng giải thích được vì sao không thể tùy ý đặt chân vào trong bóng tối của Đại Khư, bởi vì bước vào trong bóng tối những yêu ma quỷ quái không chỗ nào không có mặt này lại sẽ nhào tới, gặm nhắm máu thịt.

Phía xa có tiếng nhai truyền đến, Tần Mục theo tiếng động nhìn lại, mơ hồ nhìn thấy được có yêu ma quỷ quái trốn ở phía sau một khối núi đá ăn.

Hắn đi ra phía trước, yêu ma quỷ quái này cuống quít chạy trốn, vẫn không có cách nào nhìn thấy rõ được dáng vẻ của yêu ma quỷ quái.

Sắc trời đen tối không rõ, Tần Mục quay đầu lại, xác định tốt phương hướng vị trí lúc mình tới để tránh tìm không được đường về, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.

Trong u ám có rất nhiều âm thanh xì xào bàn tán truyền đến. Có vài yêu ma quỷ quái tập trung lại một chỗ, hình như đang thương lượng cái gì đó, nhìn thấy hắn đến gần lại giống như là một trận cát đen bị cuồng phong thổi, tản đi.

- Thiên Âm giới lẽ nào đều hình dáng u ám này, chẳng lẽ sẽ không có cái gì khác sao? Bóng tối thật sự đến từ nơi này sao?

Tần Mục tìm kiếm một hồi, không tìm kiếm được tin tức gì hữu dụng, cuối cùng nhịn không được, lấy Sinh Tử Bộ ra chiếu vào một yêu ma quỷ quái kia.

Yêu ma quỷ quái này đột nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, khói đen từ trong cơ thể phun mạnh ra ngoài, mà yêu ma quỷ quái này lại bất chợt khô quắt xuống, rơi trên mặt đất.

- Đây là...

Sắc mặt của Tần Mục biến hóa kịch liệt, vội vàng chạy lên phía trước, chỉ thấy yêu ma quỷ quái khô quắt biến thành một tấm da người.

Giống hệt với vị thần nhân hắn nhìn thấy ở trước bia Thiên Âm giới, chỉ còn lại có túi da!


Tần Mục kinh ngạc không hiểu, lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào những yêu ma quỷ quái đều là từng bộ túi da? Chẳng lẽ, cũng không phải là yêu ma quỷ quái thật sự?

Trong lòng hắn hoàn toàn hỗn loạn, không rõ tại sao lại xuất hiện loại tình huống không thể tưởng tượng nổi này. Suy nghĩ một lát, lúc này hắn đi xa thêm một chút, từ phía xa xem chừng.

Sau một lúc lâu, lại thấy có bóng tối giống như cát chảy, sàn sạt chui vào trong túi da, rất nhanh yêu ma quỷ quái này lại đứng dậy giống như quỷ mị thoắt ẩn thoắt hiện, quay lại mất tích.

Tần Mục lấy lại bình tĩnh, đột nhiên rẽ về phía đường cũ, đi tới trước bia giới, nhìn về phía bộ túi da thần nhân này cúi người lạy bái, nói:

- Tiền bối, quấy nhiễu rồi.

Hai tay hắn nâng túi da lên, lại một lần nữa đi vào Thiên Âm giới.

Đến Thiên Âm giới, đột nhiên chỉ thấy túi da người trên tay hắn nhanh chân lại chạy, trong thời gian ngắn biến mất không thấy bóng dáng.

- Quả nhiên là như thế!

Trong lòng Tần Mục chấn động mạnh, những yêu ma quỷ quái quả nhiên cũng không phải là yêu ma quỷ quái thật sự, mà là từng bộ túi da!

Trong cơ thể của những túi da này không có bất kỳ máu thịt, bị vật chất hắc ám chiếm lấy, tốc độ hành động nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi. Nhưng bị Sinh Tử Bộ chiếu một cái, vật chất hắc ám lại sẽ trôi qua, biến thành một túi da trống rỗng.

- Bọn họ vì sao phải ăn máu thịt?

Tần Mục cảm thấy mình lại tiến tới gần chân tướng thêm một chút, nhưng cách vạch trần chân tướng vẫn còn rất xa:

- Muốn vạch trần chân tướng của bóng tối, sợ rằng chỉ có thăm dò bí mật phía sau Thiên Âm giới này.

Hắn đi về phía trước, đột nhiên có âm thanh truyền đến, một yêu ma quỷ quái tiến gần về phía hắn. Tần Mục hơi ngẩn ra, yêu ma quỷ quái kia cho hắn một loại cảm giác quen thuộc.

- Là thần nhân thời kỳ Khai Hoàng đốt đèn lồng kia!

Vị thần nhân này biến thành yêu ma quỷ quái đi tới phía trước hắn, cách đó không xa, lại dừng bước lại. Tần Mục tiến gần về phía hắn, yêu ma quỷ quái này lại lập tức chạy trốn về phía trước, chỉ là không đi ra được bao xa lại ngừng lại, quay đầu nhìn xung quanh.

- Tốc độ của hắn như tia sáng như ánh chớp, vượt xa ta, sở dĩ đi một chút dừng một chút là bảo ta đi theo hắn!

Trong lòng Tần Mục thoáng động, lập tức tốc độ nhanh hơn, đuổi theo yêu ma quỷ quái này.


Một người một quái ở trong đại lục u ám này di chuyển nhanh như tên bắn. Tần Mục chạy vội không biết bao lâu, mệt mỏi thở hồng hộc, yêu ma quỷ quái này lại cũng săn sóc. Khi hắn kiên trì không được yêu ma quỷ quái lại giảm tốc độ, thỉnh thoảng còn có thể dừng lại, một người một quái cách nhau chỉ có trăm trượng, lẳng lặng chờ đợi Tần Mục khôi phục.

Cứ như vậy không biết đã đi bao xa, trong lúc bất chợt Tần Mục nhìn thấy được màu sắc khác, ánh mắt không khỏi sáng ngời.

Chỉ thấy nơi đó có non xanh nước biếc, tiếng chim mùi hoa, hồ nước xanh thẳm, không khí hình như cũng trở nên tươi mát.

Nơi đó còn có một thành trấn, lâu vũ đình đài, cầu dài vắt ngang, từ phía xa nhìn lại, bóng người di chuyển. Thật không nghĩ tới, trong Thiên Âm giới tự nhiên tồn tại một địa phương như vậy.

Yêu ma quỷ quái này đi vào thung lũng, u ám trên người cũng giống như thoáng cái lui lại, biến thành một vị thần nhân thần thái sáng láng.

Tần Mục bước nhanh chạy tới, lại không lập tức bước vào trong đó mà trước tiên quan sát một vòng, nhận thấy không có nguy hiểm gì, lúc này hắn mới bước chân vào thung lũng này.

Trên đường phố, đi qua đi lại đều là từng vị thần nhân, vui cười tức giận mắng chửi, hùng hồn hát vang, không ngờ là một bức tranh phố phường.

- Tiểu hữu đường xa đến đây, chưa từng nghênh tiếp, vẫn mong thứ tội!

Một vị thần nhân già nua đội nón từ phía xa đi tới, cười ha ha, nhìn về phía Tần Mục nói:

- Địa phương nhỏ này của chúng ta rất ít khi có khách lạ tiến đến, chỉ sợ là chậm trễ quý khách. Mời vào bên trong.

Cho dù hắn có vẻ già nua nhưng tinh thần lại phấn chấn, gương mặt đầy ánh sáng màu đỏ, hoàn toàn không có dáng vẻ người già.

Tần Mục ung dung thản nhiên, mỉm cười nói:

- Trưởng lão khách khí. Trưởng lão, ở đây là nơi nào? Ta chỉ thấy Thiên Âm giới mờ mịt một mảnh, duy nhất chỉ có ở đây đầy sức sống, nhất định là có chỗ nào khác thường.

- Nơi này là Khoái Hoạt Hương trong Thiên Âm giới, nơi thần tiên sung sướng.

Giọng nói của thần nhân già nua này giống như chuông đồng, cười nói:

- Trong chỗ của chúng ta khắp nơi đều có thần nữ, có nhiều người là tuyệt mỹ giai nhân, có thể xoa dịu nỗi ưu phiền trong lòng, có thể an ủi thân thể mệt nhọc. Bởi vậy khiến cho người ta lưu luyến quên đường về, say mê ở chỗ này, là Khoái Hoạt Hương cũng không quá đáng.

Đang nói, lại có rất nhiều thần nữ không biết từ chỗ nào đi tới. Oanh ca yến hót, ngàn hoa khoe sắc thắm, kiều, mị, ngọt, đau, nóng, lạnh, cùng lúc đi tới, tất cả đều cười nói:

- Quý khách ở xa tới, đi vào trong nơi Khoái Hoạt Hương này tất nhiên phải nhanh chóng sống sung sướng!


Tần Mục cười ha ha, trái ôm phải ấp, nói:

- Thiên Âm giới giống như nơi nhàn tình nhã trí, tất nhiên là phải nhanh sống một hồi. Chỉ là ta chỉ có hai tay, thế nào ôm hết được? Ha ha ha...

Thần nữ khác cũng đều nở nụ cười, thần nhân già nua này cười nói:

- Quý khách muốn ôm hết cũng đơn giản, lưu lại ở chỗ này, ở lại cùng chúng ta vậy chẳng phải là được rồi sao? Lâu ngày, tất nhiên cũng có thể ôm hết một lượt, không chỉ có thể ôm một lần, còn có thể ngủ.

Tần Mục cười nói:

- Cùng các ngươi sao? Như vậy ta chẳng phải cũng sẽ biến thành người chết đói sao?

- Người chết đói?

Sắc mặt của thần nhân già nua này đại biến, sắc mặt những thần nữ xung quanh Tần Mục cũng đại biến, trở nên thê lương.

- Người chết đói cái gì? Ngươi biết những gì?

- Quỷ chết đói không phải là người chết đói?

Tần Mục cười nói.

Hai cánh tay của hắn nhất thời bị thần nữ bên cạnh kiềm chế, không thể động đậy. Thần nhân già nua này cười lạnh nói:

- Ngươi biết? Vậy cũng đã muộn rồi! Chúng ta thật sự đói...

Thần nữ khác phát ra tiếng cười thê lương:

- Thịt ở trên người chúng ta bị tự chúng ta ăn sạch, thật là đói...

- Cho nên quý khách trẻ tuổi, chúng ta không thể làm gì khác hơn là ăn ngươi!

- Nâng lên đi...

Tần Mục bị các thần nữ nâng lên, đi về phía trung tâm của thành trấn. Trong thành trấn có rất nhiều thần nhân đều vọt tới, vui mừng hớn hở, chờ đợi ăn cơm.

Đợi đi tới trung tâm của thành trấn, Tần Mục bị để xuống. Thần nhân già nua này ngồi ở trên ghế trước một ngôi đại điện, hai thần nữ như hoa như ngọc khống chế hai cánh tay của Tần Mục, phía dưới hàng vạn thần nhân, bộ dạng giống như bị đói.

Thần nhân già nua này cười ha hả nói:

- Chúng ta bị nhốt ở chỗ này không biết bao nhiêu vạn năm, đói bụng đến mức chỉ có thể ăn chính mình, ngay cả xương đầu cũng ăn sạch, chỉ còn lại có túi da. Hiện tại cuối cùng cũng có một người sống tới đây, có thể ăn chút mặn.

Phía dưới, hàng vạn thần nhân vui mừng khôn xiết, la hét ầm ĩ ăn cơm.

Thần nhân già nua này nhìn về phía Tần Mục cười nói:


- Quý khách không cần phải lo lắng, ngươi sau khi bị chúng ta ăn sạch, cũng sẽ biến thành như chúng ta, chỉ có điều sau này ngươi cũng chỉ có thể đói bụng.

Tần Mục cười nói:

- Đây lại là Khoái Hoạt Hương của các ngươi? Sao có loại đạo lý đãi khách này? Khó trách các ngươi không phát tài.

- A, quý khách không ngờ hoàn toàn không bối rối, trái lại vừa nói vừa cười, chẳng lẽ có chỗ dựa nào sao?

Thần nhân già nua này cười nói:

- Chỉ có điều ở Thiên Âm giới, cho dù ngươi có Thiên Công bảo bọc cũng không thể tránh được. Thiên Âm giới không thể so sánh với bên ngoài, Thiên Công cũng không quản được nơi đây, Thổ Bá cũng không đến được nơi đây! Ở chỗ này, ngươi trái lại chỉ có thể nhận lấy cái chết!

Tần Mục nói:

- Như vậy bóng tối của Thiên Âm giới là chuyện gì? Vì sao Thiên Âm giới sẽ có bóng tối lộ ra ngoài? Người sắp chết nên hết sức tò mò, tiền bối có thể nói một chút thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người sắp chết như ta hay không?

Thần nhân già nua này cười nói:

- Loại vấn đề này, chỉ có Thiên Âm nương nương mới có thể trả lời ngươi. Chỉ có điều ngươi rất nhanh có thể gặp được nàng, Thiên Âm nương nương, hắc hắc hắc...

- Nếu những quỷ chết đói các ngươi không muốn trả lời...

Dưới nách của Tần Mục đột nhiên lại chui ra bốn cánh tay, trong tay cầm Sinh Tử Bộ. Vù một tiếng mở ra, soi về bốn phương tám hướng, thản nhiên nói:

- Như vậy không thể làm gì khác hơn là ta tự mình đi gặp Thiên Âm nương nương.

- A a a...

Tiếng kêu vô cùng thê lương thảm thiết vang tới tận mây xanh, vô số thần nhân dùng hai tay che mặt, trong tai mắt mũi miệng có khói đen điên cuồng tuôn ra. Từng vị thần nhân nhìn như cường đại không gì sánh được lại nhanh chóng khô quắt xuống, biến thành từng bộ da người rơi xuống đất.

Hai vị thần nữ nắm lấy hai cánh tay của Tần Mục cũng nhanh chóng khô quắt xuống, biến thành hai cái túi da.

Tần Mục xoay người, nhìn về phía thần nhân già nua đang ngồi trên thần tọa kia, hắn sải bước đi về phía người này. Thân thể của thần nhân già nua này run rẩy, cuống quít từ trên thần tọa đứng dậy, nhìn chằm chằm vào Sinh Tử Bộ trong tay hắn, thân thể run rẩy.

- Sinh Tử Bộ của Minh Đô... Đây là Sinh Tử Bộ của Minh Đô!

Hắn không ngừng lui về phía sau, lẩm bẩm nói:

- Ngươi sử dụng chính là thần thông của thời đại Xích Minh, ngươi có sáu cánh tay...

Tần Mục đi ra phía trước, ngồi lên thần tọa, mỉm cười nói:

- Không sai. Ngươi thật sự có chút năng lực quan sát, xem ra ngươi tuy rằng biến thành quỷ chết đói nhưng vẫn có thể giữ lại một phần ký ức khi còn sống. Như vậy ngươi bây giờ có thể nói một chút, tại sao Thiên Âm giới lại biến thành dáng vẻ như vậy hay không? Còn nữa, Thiên Âm nương nương là thế nào? Thiên Âm giới này cùng Minh Đô có liên quan gì hay không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui