"Cảm xúc của búa tôn đã tốt hơn!"
Vẻ mặt của Hồ Linh Nhi nghiêm túc nói với Tần Mục, con tiểu hồ ly tinh này vừa đi vừa sờ hai cái, thấy thịt mềm mềm.
Tần Mục có chút lo lắng, sợ vị sư huynh này của mình không quản được cái miệng, ăn quá nhiều Kim Thủy Hỗn Nguyên Đan đến nỗi mọc ra thịt.
Chỉ có điều Hắc Hổ Thần là sư huynh của hắn, theo Tiều Phu thánh nhân lâu nhất, hơn nữa lại là một vị thần chỉ có uy danh hiển hách, hắn làm sư đệ cũng không tiện nói cái gì.
Cho dù hắn bảo Hắc Hổ Thần ăn ít Hỗn Nguyên Đan, chắc hẳn Hắc Hổ Thần cũng sẽ không nghe hắn, hiện tại Hắc Hổ Thần càng nghe Long Kỳ Lân hơn.
"Vẫn là để cho Tiều Phu Thánh Sư đau đầu đi."
Tần Mục quay đầu nhìn lại, phía sau có từng ma khí xông thẳng lên trời, ma khí có hình dáng giống như hoa sen, có hình giống như thương vân, còn có cái giống như là chim công, Ma Thần trước sau vẫn đi theo phía sau của bọn họ, đó là nguyên khí của rất nhiều cao thủ ma đạo hình thành hiện tượng kỳ lạ.
Có thể có hiện tượng kỳ lạ này đều là ca thủ cảnh giới Thiên Nhân, thậm chí mạnh hơn!
Nhưng mà những cường giả Ma tộc lại không xông lên đây, dường như đang chờ đợi gì đó.
"Có cao thủ Thần Kiều đến!"
Tần Mục nhìn lại, đột nhiên chỉ thấy một đạo Thần Kiều kéo dài qua bầu trời mấy chục dặm, nguyên thần của một vị Ma Thần đi lên Thần Kiều, phía trên Thần Kiều là Ma Đạo Thiên Cung, đây là hiện tượng kỳ lạ của cường giả Thần Kiều.
Ở Duyên Khang, cảnh giới Thần Kiều trên cơ bản đã được xem như là tồn tại cấp giáo chủ có thực lực cường đại, chỉ có điều đó là trước kia. Sau khi Tần Mục tu sửa pháp môn Thần Kiều truyền ra ngoài, tiến vào Thiên Cung trở thành thần chỉ, chỉ có khả năng xem như là cao thủ cấp giáo chủ.
Nhưng thần thông giả cảnh giới Thần Kiều vẫn là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, nếu những người này bắt đầu truy sát thì chỉ có Hắc Hổ Thần ra tay mới có khả năng bảo vệ bọn họ!
Sau đó hắn nhìn thấy được đạo Thần Kiều thứ hai, sau đó là đạo Thần Kiều thứ ba, đạo Thần Kiều thứ tư...
Phía sau bọn họ, cường giả Thần Kiều càng lúc càng nhiều. Trên Thần Kiều là nguyên thần các màu đứng vững vàng. Nguyên thần đứng ở các vị trí khác nhau trên cầu, đại biểu cho tu vi tiêu chuẩn cảnh giới Thần Kiều khác nhau.
Những nguyên thần này từ phía xa nhìn về phía bọn họ, từng ma quang không ngừng đảo xung quanh bọn họ, không kiêng nể gì cả.
Thoáng cái có nhiều cường giả Thần Kiều như vậy tới đây, hơn nữa những Ma tộc còn không có xông qua.
"Bọn họ đang chờ đợi tồn tại cường đại hạ xuống!"
Tần Mục liếc mắt nhìn, sau đó thu hồi ánh mắt, trong lòng lặng lẽ nói:
"Mạnh hơn Thần Kiều cũng chỉ có Ma Thần đã tiến vào Thiên Cung! Chỉ là không biết Ma Thần chạy tới có bước vào Nam Thiên Môn hay không."
Hắn nhìn Long Kỳ Lân cùng Hắc Hổ Thần đang nằm ở trên cái rương. Sau khi Hắc Hổ Thần từ cùng Long Kỳ Lân có tiếng nói chung thì trở nên lười biếng giống như Long Kỳ Lân, lúc nào cũng nằm ở trên cái rương, không biết đang cùng Long Kỳ Lân nói thầm cái gì.
Trong lòng hắn sinh ra cảm giác không ổn:
"Chỉ mong người tới không có vượt qua Thiên Cung Nam Thiên Môn."
Trên mặt Tang Họa hiện ra vẻ buồn rầu, khẽ nói:
"Giáo chủ ca ca, càng đi về phía trước, không bao lâu nữa chính là tiền tuyến của Ma tộc, nơi đó có rất nhiều cường giả."
Trong lòng Tần Mục thoáng chấn động, nhất thời hắn hiểu rõ những cao thủ Ma tộc đang chờ đợi cái gì.
"Tiền tuyến có rất nhiều cường giả, lại thêm truy binh ở phía sau, kẹp chúng ta ở giữa, khiến cho chúng ta đầu đuôi khó có thể chú ý hết. Xem ra truy binh phía sau không phải đang chờ đợi Ma Thần chạy tới, mà vị Ma Thần này đã ở trong đám người bọn họ trấn thủ, chờ đợi chúng ta tự chui đầu vào lưới!"
Tần Mục lấy lại bình tĩnh, đi tới bên cạnh cái rương. Hắc Hổ Thần cùng Long Kỳ Lân đang nói thầm cái gì, nhìn thấy hắn tới thì vội vàng im lặng không nói chuyện nữa.
Tần Mục nói ra suy đoán của mình một hồi, trầm giọng nói:
"Hổ sư huynh, chúng ta tiếp tục đi sẽ càng gần tiền tuyến hơn, lại càng thêm nguy hiểm! Đợi đến khi tới khoảng cách nhất định, đằng trước tất nhiên sẽ có Ma Thần dẫn đầu ngăn cản đường đi của chúng ta. Mà phía sau, vị Ma Thần này lại sẽ ngăn cản đường lui của chúng ta! Hai bên giáp công, chúng ta sẽ tan thành mây khói!"
Hắc Hổ Thần giống như con mèo lớn đứng lên, nghiêm túc nói:
"Kế sách hay! Chỉ có điều cũng quá xem thường Hổ tôn ta! Ta đi theo chủ công chinh chiến nam bắc, từng trải qua vô số sát phạt, chém giết đẫm máu mới có được uy danh hiển hách! Sau đó chủ công yên lặng hoá thạch, ta cũng chìm vào giấc ngủ say, xem ra đám tiểu ma nhãi con đã quên mất uy phong của Hổ gia! Ngươi không cần sợ, khi nào cách tiền tuyến còn ngàn dặm, gọi ta một tiếng!"
Tần Mục há hốc miệng, không nói được gì.
Hắc Hổ Thần lại nằm xuống, chợt ngẩng đầu lên nói:
"Ngươi còn có linh dược không? Linh dược ngươi cho của ta, ta đã luyện đan ăn hết rồi, cho ta thêm một ít nữa, ăn no mới chém giết tốt."
Tần Mục lấy từ trong túi Thao Thiết ra một ít linh dược, chế luyện một lò linh đan, giao cho hắn, nói:
"Hổ sư huynh không nên ăn quá nhiều, cẩn thận trở thành rồng béo."
Hắc Hổ Thần cười ha ha, có chút tự phụ nói:
"Ngươi quá xem thường ta. Chính là linh đan vừa luyện liền hóa sẽ không khiến cho ta thêm nửa lạng thịt nào. Ta tự có chừng mực, ngươi cứ đợi mà xem uy phong của ta!"
Tần Mục dò hỏi:
"Họa muội, bây giờ cách tiền tuyến có còn xa lắm không?"
Tang Họa lấy ra một cái địa lý đồ tìm kiếm xung quanh, lại lấy ra thước đo lường, nói:
"Nơi này làThái Vân sơn, cách tiền tuyến còn có bốn ngàn dặm địa."
Tần Mục nhìn tỉ lệ đo lường, tự mình đo một chút, lắc đầu nói:
"Bốn nghìn hai trăm sáu mươi mốt dặm."
Tang Họa cười nói:
"Cần chính xách như vậy làm gì?"
Tần Mục lắc đầu, thầm nghĩ:
"Cũng chính bởi vì Thái Hoàng Thiên các ngươi thuật số quá kém cho nên các ngươi ngay cả mặt trời cũng chế tạo thành xiêu xiêu vẹo vẹo, khó coi."
Đương nhiên, những lời này hắn không thể nói thẳng ra được.
Tang Họa bị Linh Dục Tú, Tư Vân Hương gọi tới, ba nữ tử không ngừng ríu rít nói chuyện. Sau khi Thái Hoàng Thiên cùng Duyên Khang nghiên cứu giao lưu đạo pháp thần thông, Linh Dục Tú cùng Tư Vân Hương khiêm tốn thỉnh giáo pháp môn tu luyện thiếu niên Chân Thần, Tang Họa biết gì cũng đều nói hết. Tang Họa lại chỉ giáo các nàng về pháp thuật Duyên Khang, hai nữ hài truyền thụ cho nàng thần thông Duyên Khang đã sáng lập ra gần đây, lại truyền thụ Nguyên Thần Dẫn cho nàng.
"Nguyên Thần Dẫn cần phải song tu sao? Môn công pháp này chắc hẳn là chỉ có thể để cho phu thê tu luyện."
Tang Họa kinh ngạc nói.
Linh Dục Tú cười nói:
"Nói bậy! Chỉ cần nguyên thần có thể cộng hưởng là có thể tu luyện, Duyên Khang chúng ta có rất nhiều hòa thượng đạo sĩ đều tu luyện!"
Tang Họa nghẹn họng nhìn trân trối, sau một lúc lâu, nghi ngờ nói:
"Hòa thượng đạo sĩ cũng có thể tu luyện? Hai người các ngươi cũng luyện?"
"Ta với Phóng Ngưu luyện."
Linh Dục Tú nói.
Trong lòng Tang Họa có chút mất mát và chua xót khổ sở, nhìn về phía Tư Vân Hương, nói:
"Hương muội muội thì sao?"
Tư Vân Hương cười nói:
"Ta cũng luyện cùng giáo chủ. Nguyên thần của giáo chủ rất mạnh, cùng hắn song tu nguyên thần sẽ tiến bước rất nhanh!"
Tang Họa trợn tròn hai mắt, thất thanh nói:
"Các ngươi thế nào... hai... không đúng, nguyên thần song tu, rõ ràng chỉ có thể có một đạo lữ!"
Nàng gần như phát điên, Tư Vân Hương mê hoặc nói:
"Ngươi cùng giáo chủ song tu thử xem sẽ biết, giáo chủ có nguyên thần rất mạnh!"
Sắc mặt của Tang Họa đỏ bừng, khẽ nói:
"Thái Hoàng Thiên chúng ta đối với quy định nguyên thần song tu khác với Duyên Khang các ngươi, người bên chúng ta có cấm kỵ đối với nguyên thần song tu, chỉ có thể là hai phu thê mới có khả năng song tu, cho dù đính hôn cũng không được."
Linh Dục Tú cùng Tư Vân Hương liếc mắt nhìn nhau, thần giao cách cảm:
"Thái Hoàng Thiên quy định quá cổ hủ, chỉ có điều cũng khó trách, các nơi đều có quy định riêng. Ví dụ như Tây Thổ, nữ nhân đều có bàn chân nhỏ. Quốc sư làm thông đường, dẫn đến hơn một nghìn nữ yêu tinh Tây Thổ, nghe nói chọc ra nhiễu loạn không nhỏ!"
Tần Mục nhìn về phía xa. Từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy cách bọn họ ước chừng hơn ngàn dặm đã có ma khí cuồn cuộn, cực kỳ nồng đậm, giống như một bức tường cao trải dài vạn dặm.
"Đại doanh tiền tuyến của Ma tộc!"
Hắn lấy Cửu Trọng Thiên Thần Nhãn quan sát các loại hiện tượng kỳ lạ trong ma khí. Trong đó có tia sáng kỳ dị lộ ra. Đó là các cao thủ cảnh giới Thiên Nhân, Sinh Tử, Thần Kiều ở trong đại quân Ma tộc hình thành hiện tượng kỳ lạ!
"Họa muội, đưa địa lý đồ cho ta!"
Tang Họa mang tới địa lý đồ, Tần Mục lấy nguyên khí để đo lường một hồi, sau đó hắn quay đầu lại nhìn về phía truy binh. Chỗ truy binh cũng có ma khí càng thêm nồng đậm, ánh mắt của hắn chớp động:
"Còn có một ngàn một trăm dặm nữa. Hổ sư huynh bảo ta một nghìn dặm lại gọi hắn, chỉ có điều trong khoảng thời gian này hắn hình như lại mập hơn một ít."
Tần Mục xoay đầu lại, nhìn về phía Hắc Hổ Thần trên cái rương, trầm giọng nói:
"Hổ sư huynh, khoảng cách tiền tuyến chỉ có một nghìn dặm."
Tiểu Hắc Hổ thả người từ trên cái rương nhảy xuống, cười ha ha nói:
"Các ngươi ở lại chỗ này, nhìn thủ đoạn của ta!"
Dứt lời, hắn chạy như điên về phía sau truy binh.
Tần Mục nhìn về phía Hắc Hổ Thần, chỉ thấy con Tiểu Hắc Hổ càng chạy càng nhanh, vừa chạy nhanh thân thể vừa biến hóa, chưa tới một lần hít thở nó đã từ Tiểu Hắc Hổ cao một thước đã lắc mình hóa thành quái vật khổng lồ giống như dãy núi, uy phong lẫm liệt, chỉ có điều bụng hình như hơi lớn.
Trong lúc Hắc Hổ Thần chạy nhanh, từ bốn chân biến thành hai cái chân sau phát lực chạy như điên, bên ngoài thân thể của hắn tràn ngập các loại ấn ký phù văn giống như áo giáp trải rộng toàn thân, hai cái chân trước nặng nề nắm chặt, hai cái búa lớn xuất hiện ở trong tay.
Trong lúc Tần Mục hít thở, Hắc Hổ Thần cũng đã cùng truy binh ầm ầm va chạm, không biết bao nhiêu cường giả Ma tộc gãy xương đứt gân, thân thể tung bay trong không trung, không có lực rơi xuống.
Nơi đó thật sự ẩn nấp một vị Ma Thần, một thanh chiến kích phóng lên cao nghênh đón hai cái búa lớn của Hắc Hổ Thần, Hắc Hổ Thần dũng mãnh vô cùng, vị Ma Thần này cũng không kém, hai người trong nháy mắt va chạm, Tần Mục lập tức nhìn thấy được một ngọn núi đột nhiên bay lên.
"Chúng ta đi mau!"
Tần Mục nhanh chóng nói:
"Đi tới một trăm dặm! Rồng béo, từ trên cái rương nhảy xuống!"
Tang Họa không hiểu được ý của hắn nhưng vẫn đuổi theo, dẫn theo cái rương chạy về phía trước. Long Kỳ Lân cũng vội vàng từ trên cái rương nhảy xuống đuổi theo bọn họ.
Phía sau vẫn có rất nhiều cao thủ Ma tộc không có chết ở trong tay của Hắc Hổ Thần, lập tức mặc kệ Hắc Hổ Thần đuổi theo bọn họ.
Ở trong đại doanh Ma tộc phía trước, Hắc Hổ Thần cùng cao thủ Ma tộc Ma Thần giao chiến phát sinh dao động kinh thiên, lập tức có ma khí tách rời khỏi ma khí trong không trung của đại doanh nghênh tiếp đám người Tần Mục, chắc là cường giả Ma tộc đến đây tiếp ứng, đầu đuôi giáp công.
Tần Mục dẫn theo mọi người chạy được một trăm dặm, quát:
"Dừng bước!"
Phía sau đột nhiên truyền đến tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, Hắc Hổ Thần giết chết vị Ma Thần này, gào thét lao đến, một tiếng hổ gầm khiến núi rừng phải kinh sợ, cây cỏ trong dãy núi tung bay, đá bay loạn lên trên không trung.
Hắc Hổ Thần giống như bão táp lao tới, hai cái búa lớn một trước một sau đuổi theo mấy cường giả muốn xông tới giết chết đám người Tần Mục.
Tần Mục thấy thế, lập tức nói:
"Lui về phía sau một trăm dặm."
Đám người Tang Họa, Linh Dục Tú không hiểu được ý của hắn nhưng vẫn theo lời chạy về phía sau, Hắc Hổ Thần giết đám truy binh, nhảy quá phía trên đỉnh đầu của bọn họ, tiến lên đón đánh rất nhiều cao thủ Ma tộc phía trước.
Những cao thủ Ma tộc đó cũng do một vị Ma Thần dẫn đầu, bị Hắc Hổ Thần tách ra chiến trận, hai vị thần chỉ chém giết, các cao thủ Ma tộc khác lại vòng qua chiến trường của bọn họ, xông về phía đám người Tần Mục.
Tần Mục dẫn theo mọi người quay về khoảng cách trăm dặm, dừng bước lại, trầm giọng nói:
"Hiện tại chắc hẳn là an toàn."
Một lát sau, phía trước bọn họ có nguyên thần của từng vị cường giả Ma tộc xông tới, thần thông từ phía xa đánh tới. Thấy vậy, sắc mặt mọi người thoáng biến đổi. Đột nhiên một cái búa lớn từ trong không trung bay tới, đập nát những thần thông và nguyên thần của những cường giả Ma tộc đó!
Thân hình của Hắc Hổ Thần xuất hiện, nắm lấy cái búa lớn đang bay về phía mọi người, dùng sức run lên, cười ha ha nói:
"May mắn không làm nhục sứ mạng! Các vị, đến trên lưng ta, theo ta xuất kích, công kích vào đại doanh của quân địch, ta đưa các ngươi quay trở về Ly thành!"
Tần Mục cũng thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ:
"Hổ sư huynh hai ngày này quả thật mập hơn không ít, thể trọng tăng thêm, tốc độ xuống giảm một phần mười cho nên ta lui lại một trăm dặm, xem ra không có tính sai!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...