Kiếm quang sáng như tuyết bạo phát ra giống như một mặt trời nho nhỏ đang kịch liệt dâng lên, mặt trời bạo phát ra ánh sáng chính là kiếm quang!
Những ánh sáng này tăng lên đến phạm vi hơn mười trượng, đột nhiên nhanh chóng thu nhỏ lại, lúc thu nhỏ lại đến cực hạn lại biến thành kiếm hoàn trước mi tâm của Tần Mục, tản ra ánh sáng nồng đậm mạnh mẽ đến cực điểm, lập tức lại một lần nữa bạo phát!
Vù...
Trong chớp nhoáng này kiếm quang bạo phát ra đã vượt qua trăm trượng, trên dưới một trăm vị cao thủ ma đạo đều gầm lên phẫn nộ, thi triển ra thủ đoạn, liều mạng chống đỡ với kiếm quang kinh khủng kia, từng tiếng va chạm keng keng hung bạo không ngừng truyền đến.
"Không cần sợ hắn!"
Vị cao thủ ma đạo cắt ngang Tần Mục ngộ đạo cao giọng nói:
"Loại tình huống ngộ đạo này ta cũng trải qua, thân cùng đạo hợp lại, mọi cử động đều sẽ hợp với đạo, cho nên khó có thể đánh trúng hắn. Hiện tại hắn từ trong Đạo cảnh lui ra ngoài nên chỉ còn là một phàm phu tục tử, chúng ta có thể ung dung giết chết hắn!"
Từng thanh phi kiếm hoàn toàn bạo phát ra, mỗi người xung quanh đều có bảy tám chục thanh phi kiếm, thi triển ra các loại kiếm thức cơ sở, đâm chọc hất chém, bổ điểm, các loại chiêu pháp tuy rằng đơn giản nhưng thế tấn công lại trăm kỳ ngàn quái, phi kiếm khác nhau cùng cách thức khác nhau tổ hợp lại, mỗi người công kích cũng không giống nhau.
Nhưng vào lúc này, thân hình của Tần Mục giống như quỷ mị di chuyển ở trong tám nghìn thanh phi kiếm, thời gian dường như chậm chạp chảy qua, những phi kiếm kia trong mắt hắn giống như những cánh hoa đang chậm rãi tung bay. Phong thái của mỗi một cao thủ Ma tộc, công kích của bọn họ, thần thông của bọn họ, đều trở nên thong thả khác thường.
Đúng như lời vị cao thủ đã cắt ngang Tần Mục ngộ đạo, sau khi từ trong cảnh giới ngộ đạo lui ra thì hắn không có khả năng duy trì trạng thái Đạo cảnh thân cùng đạo phù hợp nữa, nhưng mà vị cao thủ này không có nghĩ tới lúc đó Tần Mục tìm hiểu cũng không phải là đạo pháp thần thông.
Hắn tìm hiểu chính là công pháp của mình.
Hắn là công pháp nhập đạo.
Phách Thể Tam Đan Công vốn đã đặc biệt tinh diệu, mang tới cho Tần Mục pháp lực tu vi vô cùng thâm hậu hùng hồn, khiến cho nguyên thần của hắn cũng biến thành vượt xa cùng thế hệ, bằng không Tần Mục cũng không có khả năng ở dưới tình huống thân thể không bằng cao thủ Ma tộc mà chém liên tục bốn đại cường giả thiếu niên Chân Ma như vậy.
Mà bây giờ hắn tìm hiểu công pháp, công pháp nhập đạo, bổ sung điểm yếu này.
Thân thể của hắn đạt được một loại trạng thái hoàn mỹ, hai tay, hai chân bách hài đã là mỗi một cá thể độc lập, lại thống nhất ở trong thân thể của hắn, khiến cho hắn có thể thống nhất năng lượng và lực lượng của hai tay, hai chân bách hài.
Tốc độ của hắn đạt đến mức tận cùng, vượt xa trước kia, rơi vào trong mắt của những cường giả Ma tộc đang chống đỡ phi kiếm, chỉ có thể nhìn thấy được Tần Mục đang liên tục chạy vội, dường như trong cùng một lúc có mười mấy Tần Mục đang chồng chất chạy về phía trước.
Xuy...
Tần Mục cầm một thanh phi kiếm, một kiếm đâm ra, vị cao thủ Ma tộc đang chống đỡ phi kiếm bao vây tấn công đột nhiên cổ họng có máu bắn ra.
Sau một khắc, Tần Mục không ngờ buông thanh phi kiếm này ra, đi tới phía sau lưng, cầm thanh kiếm thứ hai, phi kiếm đi qua giữa lưng của người kia, lộ ra ở trước ngực.
Ầm ầm!
Hắn cùng với một cường giả lao ra khỏi vòng vây của phi kiếm chính diện giao phong, nắm đấm của hai người ầm ầm va chạm, uy năng thần thông Cửu Long Ngự Phong Lôi ở dưới quyền phong của hai người gặp nhau, trong nháy mắt tự nhiên bạo phát ra, nhưng sau khi nắm đấm của hai người va chạm, cánh tay của vị cường giả Ma tộc kia đã bị đánh nát, tất cả xương cốt bị đánh, phá nát lớp da phía sau vai bắn ra ngoài. Thần thông Cửu Long Ngự Phong Lôi này còn đang không ngừng tăng lên.
Đợi đến khi Tần Mục rời đi, một kiếm đâm thủng mi tâm của người còn lại, thần thông lúc này mới đánh vào trên người của người kia, ngực của vị cường giả Ma tộc này bị nghiền nát, phần áo phía sau lưng nổ tung, bốn mươi lăm con Thần Long từ sau lưng hắn bay ra, mang theo toàn thân khí huyết!
Tần Mục giống như tiến vào một thế giới có thời gian trôi qua thong thả, gần như nâng cao các phương diện của hắn.
Trước khi kẻ địch bạo phát ra thần thông của bọn họ, từng chuỗi huyết quang lao ra khỏi vị trí yếu hại của bọn họ biến thành từng đóa hoa máu chậm rãi nở ra ở trong không trung, sau khi thần thông bạo phát, Tần Mục đã không còn nơi nào.
Thần thông của kẻ địch ở trong mắt hắn cũng biến thành thong thả khác thường, thời điểm mỗi một loại thần thông bạo phát ra, nguyên khí của Ma tộc từ khí diễn biến thành phù văn, lại từ phù văn diễn biến thành đạo pháp, uy lực của đạo pháp bạo phát vô cùng đặp mắt.
Những thần thông giả Ma tộc đều không phải là người yếu, đều là đệ tử được Ma Thần tự mình dạy dỗ, có thể nói là tinh nhuệ trong Ma tộc, thần thông của bọn họ mang theo uy lực lớn lao, đồng thời cũng cực kỳ tinh xảo, mỗi một hơi thở thần thông biến hóa đều cực kỳ đẹp mắt.
Tần Mục rất thưởng thức loại vẻ đẹp này, ở dưới mắt thần Cửu Trọng Thiên của hắn nhìn chăm chú, quá trình thần thông chậm rãi phóng ra có thể nói là cảnh đẹp ý vui.
Nhất là máu tươi chảy ra bắn lên không trung hình thành hoa máu, lại được thần thông của trên dưới một trăm vị cường giả Ma tộc tôn lên nên càng lộ ra vẻ đẹp rực rỡ, chói mắt.
Lần này hắn đi lối đi tắt khác, lấy phương thức kỳ lạ cấu tạo ra đường nhỏ vận hành công pháp của mình, một lần nữa hiểu cấu tạo công pháp của bản thân, hoàn thiện Phách Thể Tam Đan Công khiến cho hắn không chỉ là nâng cao thân thể mà cũng là nâng cao tốc độ vận hành nguyên khí, uy lực của thần thông cũng được nâng cao!
Hắn chạy ở bên trong trên dưới một trăm vị cường giả Ma tộc, thi triển kiếm pháp là kiếm thức cơ sở đơn giản nhất, chưa từng có quá nhiều sức tưởng tượng, nhưng ở dưới tốc độ công kích và lực lượng được nâng cao kịch liệt của hắn, chiêu thức đơn giản trái lại hữu hiệu khác thường.
Trong mắt thần của hắn, tất cả mọi người trở nên chậm rãi, bất luận là thần thông của bọn họ hay chiêu pháp của bọn họ, hay là bọn họ phát động linh binh hoặc là thân pháp của bọn họ đều trở nên thong thả, có thể làm cho hắn nắm bắt được rõ ràng sơ hở của bất kỳ kẻ nào.
Thân hình của Tần Mục chợt ngừng lại. Từng thanh phi kiếm gào thét bay tới, cùng Vô Ưu kiếm trong tay hắn lần lượt va chạm, biến mất, rất nhanh Bát Thiên Kiếm quay về làm một.
Sau lưng hắn có vô số thần thông bạo phát, linh binh bay lượn, phá hủy từng mảng núi rừng, những tiếng ầm ầm ầm bạo phát không ngừng vang lên bên tai.
Một lát sau, bình tĩnh lại.
Tiếp theo, âm thanh phù phù phù phù truyền đến, từng vị cao thủ Ma tộc ngã xuống đất, thi thể nằm rải rác xung quanh.
Tần Mục nhẹ nhàng chà xát Vô Ưu kiếm trong tay, Vô Ưu kiếm biến thành một kiếm hoàn, hắn xoay người lại nhìn về phía cao thủ Ma tộc duy nhất còn đang đứng.
Cao thủ Ma tộc này chính là người đã nhắc nhở mọi người phá tan quá trình hắn ngộ đạo.
Hai cái cổ của người này run rẩy, trán có từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu không ngừng chảy xuống, trên mặt hắn tràn ngập sự khủng hoảng.
Tần Mục thu hồi kiếm hoàn, nguyên khí tràn ra, một lần nữa xây dựng quỹ tích vận hành nguyên khí của mắt thần nhưng trước sau không có cách nào lại một lần nữa tiến vào trong trạng thái ngộ đạo này.
Vị cao thủ Ma tộc ngơ ngác nhìn, một cử động cũng không dám.
Tần Mục càng muốn tiến vào trong quá trình ngộ đạo, lại càng không có cách nào tiến vào, hắn không khỏi trở nên nóng nảy, một quyền đánh nát nguyên khí biến thành mắt thần kia nát bấy.
Ầm ầm ầm ầm!
Hắn phát điên, điên cuồng ra quyền đánh về phía trước, trong nháy mắt liên tiếp có tiếng sấm chớp mưa bão truyền đến, dày đặc vô cùng, hắn đánh cho không khí phía trước biến thành bức tường, bức tường càng lúc càng dầy, mắt thường có thể thấy được. Bức tường khí bị quyền phong của hắn đẩy về phía trước, một đường cây đổ đá bể, cát bay đá chạy, đánh đến hơn mười dặm, cày ra một khoảng cách!
Tần Mục phát tiết ra cơn giận, đột nhiên hắn nghiêng đầu qua một bên, khóe mắt rơi vào trên thân của vị cao thủ Ma tộc:
"Mới vừa rồi là ngươi nói bọn họ phá tan ngộ đạo của ta? Ngươi rất thông minh!"
Vị cao thủ Ma tộc ngơ ngác nhìn hắn, đột nhiên cảm giác muốn cầu được sống, hắn khủng hoảng, phát ra một tiếng thét chói tai, phóng người nhảy lên cao, hóa thành một trận ma khí bão táp loa đi.
Tần Mục ngẩng đầu, trong tròng mắt có từng tầng trận văn điên cuồng xoay tròn, đồng thời ngân hà trong mắt cũng đang điên cuồng chuyển động.
Oong...
Trong mắt hắn có hai đường ánh sáng soi sáng bầu trời, cắt ma khí kia thành hai đoạn, giữa không trung rơi xuống một cái đầu, hai cái đùi và nửa người.
"Cho ngươi lắm miệng!"
Tần Mục hầm hừ rời đi, trên đường vẫn một cước đá bể một tảng đá lớn có kích cỡ cao chừng một người.
Chốc lát sau từng bóng người từ trên cao hạ xuống, rơi vào xung quanh chiến trường. Dẫn đầu là một vị Ma Thần với ma uy tràn ngập.
"Sư phụ, đệ tử của Hề Giác tôn ma đã chết!"
"Đệ tử của Yểm Tôn vương cũng bị giết!"
"Còn có đệ tử của U Ma vương!"
"Bên này còn có đệ tử của Tu Thích!"
"Đệ tử của Liễu Diệp ma!"
"Sư tôn, còn có Lục sư đệ cũng bị giết hại!"
Vị Ma Thần này nổi giận gầm lên một tiếng, núi rừng nổi lên cuồng phong gào thét, trên bầu trời mây mù bị cứng rắn chấn nát, từ trong không trung tiêu tan.
"Giết nhiều tinh nhuệ của Ma tộc ta như vậy, khiến cho cảnh giới Thất Tinh, Lục Hợp của Ma tộc ta gần như bị đứt gãy. Họ Tần kia, ngươi dám ở Ma tộc ta dương oai, đừng hòng mơ tưởng đi ra khỏi lãnh địa Ma tộc! Truyền lệnh xuống, phóng ra thần khuyển của U Đô tìm kiếm tung tích của hắn, không tiếc bất cứ giá nào lưu hắn lại cho ta!"
Một vị cao thủ Ma tộc cảnh giới Thiên Nhân do dự một chút, nói:
"Sư tôn, ý của Phược Nhật La tôn vương là nếu như có thể bắt giữ, tốt nhất là bắt giữ, không thể bắt giữ, tốt nhất lưu lại toàn thây. Tôn vương nói trên thân của người này có giấu bí mật lớn."
Ánh mắt của vị Ma Thần này lạnh lùng quét tới, vị cao thủ Ma tộc lập tức im miệng không dám nói nữa, vội vàng truyền lệnh xuống.
Tần Mục từ phía xa nghe được tiếng hô, trong lòng thầm cả kinh, không khỏi nói thầm, Ma tộc dũng mãnh thiện chiến đều là những cuồng nhân chiến đấu, đặc biệt là thích khoe khoang vũ lực. Khoe khoang vũ lực vậy biện pháp tốt nhất chính là giết chết cường giả, cho nên chặng đường lần này bao vây truy đuổi Tần Mục, hưng phấn nhất chính là những cảnh giới cao thủ Thất Tinh đó.
Mà trải qua một trận đánh này, các đệ tử của Ma Thần cảnh giới Thất Tinh gần như đều bị chết ở trong tay hắn.
Như vậy một trận chiến này qua đi, tới truy sát hắn sẽ là cường giả trình độ thế nào?
Nơi này cách tiền tuyến không tính là quá xa, trọng trấn đóng quân của Ma tộc cũng dần dần nhiều hơn, Tần Mục rất nhanh lại thấy được thủ đoạn cường đại của Ma tộc.
Tất cả những con chó to lớn màu đen chạy như bay ở phía sau lưng hắn, chở theo năm sáu cường giả Ma tộc đi xung quanh ngửi tới ngửi lui tìm kiếm tung tích của hắn. Tần Mục từ phía xa nhìn lại, những con ma khuyển này giống như từng ngọn núi nhỏ, hơn nữa chúng còn mọc hai cái đầu, mắt giống như lồng đèn lớn màu đỏ, trên người mọc đầy mụn thịt.
Mỗi một cái đầu của chúng đều không chỉ mọc ra hai con mắt mà là ba con mắt. Con mắt thứ ba ở trên trán thỉnh thoảng bắn ra từng ánh sáng màu đỏ, nhìn lướt qua xung quanh.
Sắc mặt Tần Mục nghiêm trọng, rất nhiều con ma khuyển đã tìm được mùi và tung tích của hắn, chúng tụ tập lại rồi chạy về phía bên này.
"Vậy nhất định phải hạ độc, độc chết những con ma khuyển này mới có khả năng thoát thân!"
Hắn tìm kiếm trong túi Thao Thiết, tìm ra một ít dược liệu, lần này hắn không có dùng nguyên khí hóa thành lò luyện đan trực tiếp luyện đan mà lấy ra một cái lò chế luyện độc được phong kín để luyện độc dược.
Tần Mục nín thở, phong tỏa lại lỗ chân lông trên toàn thân, suy nghĩ một lát, hắn lại cởi giày của mình ra, mở ra lò phong kín, thận trọng lấy ra một ít nước thuốc rồi nhỏ ở trên giày của mình, hắn thầm nghĩ:
"Tuy rằng không kịp chế luyện kịch độc có thể độc chết Ma Thần nhưng độc chết những con ma khuyển này chắc hẳn vẫn không thành vấn đề."
Hắn bỏ lại hai cái giày, chân trần rời đi.
Sau một lúc lâu, đột nhiên có từng tiếng hổ gầm truyền đến. Tần Mục vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy thần uy tràn ngập, một vị Hắc Hổ Thần đại khai sát giới, đánh nát những con ma khuyển hai đầu và cả những cường giả Ma tộc ở trên lưng chúng.
"Hổ ca! Ta ngửi được mùi của giáo chủ!"
Giọng nói của Long Kỳ Lân từ phía xa truyền đến, rất vui mừng, kêu lên:
"Nhanh đi theo ta. Bên này còn có giầy của giáo chủ, giầy thật là thối. Không xong, ta trúng độc."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...