Ban Công Thố do dự, Tần Mục đưa ra đề nghị rất có thành ý, cũng rất có tâm cơ. Nếu như Ban Công Thố vi phạm lời thề, tương đương phế bỏ vu pháp bái hồn.
Nếu như lại thi triển vu pháp bái hồn, hắn sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử.
Nếu hắn phế đi môn thần thông này, bản lãnh của hắn không có gì đáng sợ. Môn thần thông này cũng bị thất truyền, sẽ không xuất hiện trên đời này.
Lực uy hiếp của Ban Công Thố cũng giảm mạnh.
Trên thực tế, Tần Mục có thể đối đầu với Ban Công Thố, nhiều lần đều đánh hắn răng rơi đầy đất, chật vật không chịu nổi. Nguyên nhân chủ yếu chính là vì vu pháp bái hồn của Ban Công Thố không có hiệu lực trên thân Tần Mục.
Nếu như đổi lại những người khác, cho dù cảnh giới cao hơn Tần Mục một hai cảnh giới, chỉ sợ cũng sẽ bị Ban Công Thố tế bái mà chết, không có loại thứ hai khả năng.
Cũng chỉ có Tần Mục, ngay cả tên của mình cũng là giả. Lúc này mới có thể kháng trụ thủ đoạn mạnh nhất của Ban Công Thố, ép Ban Công Thố không thể không liều mạng với hắn.
- Tốt!
Ban Công Thố thống khoái nói:
- Chúng ta lập thệ với Ngỗi Vu Thần!
Lúc này hắn thi triển vu pháp bái hồn, sau lưng xuất hiện một tế đàn. Trên tế đàn, hư ảnh Ngỗi Vu Thần xuất hiện.
Hai người lúc này lập thệ trước Ngỗi Vu Thần, từng người phỏng đoán lời thề hai bên, nhìn xem có sơ hở để chui vào hay không. Chẳng qua hai người nhanh chóng phát hiện lời thề của hai bên rất xảo trá, căn bản không lưu lại bao nhiêu so hở, mặc dù có cũng là bẫy rập.
- Là lão (tiểu) hồ ly!
Hai người đồng thời oán thầm một câu.
Ban Công Thố thở ra một hơi, nói:
- Ta giấu thân thể Ngỗi Vu Thần ở tận cùng phía nam Dương sơn trong Đại Khư. Nguyên thần của hắn bị ta trấn áp tại phía bắc Âm sơn, ngươi đi hai địa phương này sẽ tìm được hắn.
Hắn ngẩng đầu nhìn kính Tần Mục bên ngoài, nói:
- Tần giáo chủ, đến lượt ngươi thực hiện lời hứa.
Tần Mục thử dò xét:
- Ngươi sẽ không bày phong ấn gì chứ? Sao không nói một chút?
Ban Công Thố giống như cười mà không phải cười, nói:
- Giáo chủ, trong lời thề của ngươi và ta không bao quát việc này. Huống chi, cho dù ta nói, ngươi dám tin sao?
Tần Mục cười ha hả, tươi cười nói:
- Không dám tin. Nhưng ta nói ta không giết ngươi nhưng không hề đại biểu Duyên Khang quốc sư sẽ không giết ngươi.
Ban Công Thố cười ha ha, đột nhiên hắn hóa thành bóng đen bay ra khỏi gương, cũng biến thành thân thể đứng trên mặt đất. Hắn cười nói:
- Duyên Khang quốc sư bị Chân Thiên lão mẫu ngăn chặn, hiện tại hai người đang đại chiến khẩn yếu quan đầu. Bản lãnh của bọn họ không phân cao thấp, khó phân thắng bại.
Hắn đi quanh Tần Mục hai vòng, đột nhiên hắn hạ sát thủ với Tần Mục, Ban Công Thố cười nói:
- Tần giáo chủ, lời thề giữa chúng ta là ngươi thả ta đi, không thể giết ta, nhưng trong lời thề không có nói ta không thể thừa cơ giết ngươi.
Sắc mặt Tần Mục thay đổi, thân thể lui nhanh về phía sau, Ban Công Thố điên cuồng tấn công hắn. Đối phương cất tiếng cười to, mỗi chiêu mỗi thức vô cùng thống khoái, hắn cảm thấy tất cả khuất nhục lúc trước không cánh mà bay.
Tần Mục đỡ trái hở phải, ngăn cản gian nan, chênh lệch giữa hai người không lớn. Nếu như công thủ lẫn nhau, Ban Công Thố sẽ chiếm thượng phong, từ đó không ngừng mở rộng ưu thế.
Kết quả là, chỉ sợ Tần Mục thật sự phải thua trong tay hắn.
- Đại Tôn.
Đột nhiên Tần Mục rút kiếm, hắn phản kích và cười nói:
- Trong lời thề của ta là không giết ngươi, nhưng không có nói không thể cắt đứt cánh tay hay chặt chân của ngươi! Ngươi yên tâm, y thuật tiểu đệ thông thần. Cho dù cắt cổ của ngươi, ta cũng có thể cam đoan ngươi sống sót, nhiều nhất nối đầu của ngươi lên thân heo mà thôi.
Ban Công Thố suýt nữa bị hắn cắt đứt cánh tay, sau khi Ban Công Thố lui lại liền mắng chửi:
- Khốn nạn!
- Khốn kiếp!
Tần Mục giận dữ:
- Lúc ngươi lập thệ còn không phải tính kế ta hay sao?
Ban Công Thố trốn đông trốn tây, chật vật không chịu nổi. Hắn vội vàng vỗ túi Thao Thiết bên hông, một hộp kiếm bay ra ngoài, từng thanh phi kiếm bay lên không và hóa thành Đạo kiếm thiên thứ sáu.
Thất Đóa Kim Liên Hiển Dị, Thanh Triều Hỉ Ưu Ác Duy Tân!
Đây là kiếm pháp cảnh giới Thất Tinh trong Đạo kiếm của Đạo môn. Kiếm bay thất tinh, thất tinh hóa sen, giấu ngũ hành, nạp nhật nguyệt, uy lực vô cùng lớn.
Tần Mục quát lớn, đồng thời cũng vận dụng Đạo kiếm thiên thứ sáu. Kiếm pháp hai người bọn họ va chạm với nhau, Ban Công Thố bay ngược về phía sau, hắn chui vào trong lòng đất. Tần Mục xông lên phía trước, cao giọng nói:
- Long béo, ta đả thương hắn, ngươi tới giết hắn!
Dứt lời, hắn cũng chui vào trong lòng đất.
Nơi xa, Long Kỳ Lân vẫn quan sát chung quanh, từ đầu đến cuối nó không đến gần, sau khi nghe lời Tần Mục liền lao tới.
Nó xuất hiện tại vị trí Tần Mục cùng Ban Công Thố biến mất, đột nhiên sa mạc cách đó hơn mười dặm nổ tung, hai bóng người bay lên trời. Long Kỳ Lân đang muốn chạy tới, đột nhiên hai người xuất hiện phù văn truyền tống và biến mất giữa không trung.
Chờ lúc hai người hiện thân, bọn họ đã xuất hiện ở cách nơi cũ hơn mười dặm, kiếm quang va chạm đinh đinh đang đang.
- Hai người này đều là gia hỏa chạy trốn thành tinh, ta làm sao đuổi kịp?
Long Kỳ Lân kêu khổ, đang muốn đuổi theo hai người, bóng dáng Tần Mục cùng Ban Công Thố lại biến mất. Xuất hiện lần thứ hai, kiếm quang phô thiên cái địa, va chạm vô cùng dày đặc, từng đạo huyết quang bao phủ không trung.
- Giáo chủ, đừng chạy về phía trước!
Long Kỳ Lân nhìn về phía trước, sắc mặt thay đổi, nó cao giọng nói:
- Phía trước chính là chiến trường của quốc sư và Chân Thiên lão mẫu!
Tần Mục đuổi giết Ban Công Thố, Ban Công Thố cũng liều mạng chạy trốn, hắn xông vào trong bão cát.
Tần Mục cũng giết vào bên trong bão cát, cuồng phong gào thét cuốn lấy cát bụi và hình thành bão cát kinh khủng. Bên trong bão cát sinh ra âm thanh sấm sét vang dội, vô số cát bay như sinh linh nhỏ bé. Lúc đánh vào người liền phá vỡ da thịt, hắn rất đau đớn.
- Chân Long Bá thể!
Tần Mục quát lớn, thành quả dung hợp Cửu Long Đế Vương công cùng Bá Thể Tam Đan công cũng thể hiện ra ngoài. Nguyên khí như rồng chiếm cứ toàn thân, mạch máu như rồng, không ngừng tuôn trào. Cơ bắp như rồng, động tĩnh bộc phát như lôi đình.
Vô số cát bay đánh vào thân của hắn, tất cả đều bắn ra ngoài, cảm giác không thấy bao nhiêu đau đớn.
Đôi mắt hắn bắn ra vô số hào quang, cát bay chưa tới trước mặt liền bị thần quang trong mắt đốt bay hơi.
Tần Mục nhìn khắp bốn phía, thị lực khó mà vươn xa. Chẳng qua Ban Công Thố đang ở cách đó không xa, Tần Mục lập tức giết tới gần. Đại thuẫn dưới chân Ban Công Thố có hoa văn mai rùa, hoa văn mai rùa phát sáng, hình vẽ mai rùa bao phủ quanh thân thể hắn, cũng bảo hộ hắn vào bên trong.
Hắn có quá nhiều bảo vật, vượt xa tưởng tượng của Tần Mục.
Lần trước Duyên Khang quốc sư đại phá Hoàng Kim cung, Ban Công Thố khẳng định cũng mang đi không ít linh binh do vô số đời luyện chế mà thành. Hiển nhiên đại thuẫn mai rùa là linh binh có lực phòng ngự cực mạnh.
Hai người gặp gỡ trong bão cát, hai người khó ổn định thân thể trong gió mạnh. Bị gió lốc khủng bố cuốn lấy thân thể, ngay cả linh binh cũng không thể bay quá xa, nếu không sẽ bị bão cát cuốn đi.
Từng đạo lôi đình trên không trung bổ xuống, không ngừng bao phủ chung quanh hai người, có đánh vào người bọn họ. Đột nhiên có ba động khủng bố ập tới, hai người bị chấn động đánh thân thể run rẩy, không gian chấn động mạnh, chợt cao chợt thấp. Thân thể của bọn họ bị kéo giãn khi dài khi ngắn, khi dài sẽ dài một trượng sáu bảy, khi ngắn chỉ cao năm thước. Cảm giác đó vô cùng khó chịu.
Vù vù!
Một mặt trời màu đen không ngừng nhấp nhô bên cạnh bọn họ, bên trong mặt trời còn mang theo nhiệt lượng kinh khủng, cũng đốt chảy cát bay chung quanh. Vòi rồng biến thành vòi rồng lửa đáng sợ, hơn nữa tốc độ vòi rồng xoay cực nhanh.
Tần Mục và Ban Công Thố không thể đứng vững và bị cuốn vào trong vòi rồng, vòi rồng vô cùng thô to xoay tròn cực nhanh, cũng kéo theo thân thể hai người bay lên không trung.
Đinh đinh đinh, hai người không ngừng đánh nhau trong vòi rồng, đột nhiên có một tia kiếm quang cắt ngang qua vòi rồng. Thân thể Tần Mục cùng Ban Công Thố xoay tròn cực nhanh, bọn họ còn chưa kịp ổn định tâm thần, ngay sau đó có một con rắn cát dài trăm trượng há miệng muốn nuốt hai người vào bụng.
Tần Mục bỏ chạy như điên, Ban Công Thố không ngừng lăn lộn trên không trung, hiểm lại càng hiểm tránh né con rắn cát to lớn kia. Đột nhiên con rắn cát chui vào mặt đất và quẫy mạnh, hai người bị chấn động hộc máu.
Chân Thiên lão mẫu kịch chiến với Duyên Khang quốc sư, dư âm thần thông của hai người tỏa ra làm đám người Tần Mục không chịu nổi, lúc nào cũng có thể chôn vùi trong cát.
Ban Công Thố tránh né rắn cát, hắn lao ra bên ngoài bão cát. Lúc này có tiếng bước chân dồn dập vang lên, Tần Mục và Ban Công Thố ngớ ra, đột nhiên có một tòa đại lục di chuyển trong sa mạc và tới gần bọn họ. Những nơi đi qua, không gian vặn vẹo, bị chấn động sinh ra từng tầng gợn sóng.
Không gian vốn vô hình, hiện tại không gian bị thuyền Thái Dương nghiền ép nên bọn họ mới có thể nhìn thấy chấn động không gian.
- Chạy mau!
Ban Công Thố gào lên, nhưng tiếng nói của hắn bị bão cát nhấn chìm.
Tần Mục nhìn ra bên ngoài bão cát, cho dù hắn thi triển Thâu Thiên Thần Thoái của người què cũng chạy không nhanh, gió nơi này rất mạnh.
Một đạo thần uy cường đại lướt qua, hai người bị chấn động hộc máu. Cho dù Tần Mục có Chân Long Bá thể, Ban Công Thố có quy thuẫn cũng không ngăn cản nổi.
Phải biết thực lực của hai người đều đạt tới đỉnh cao nhất trong Thất Tinh cảnh, chỉ còn cách Thiên Nhân cảnh một bước mà thôi, nhưng thần uy của bão cát bên ngoài quá cường đại.
Bành, bành!
Tần Mục đứng sát dưới một chân của thuyền Thái Dương, hắn không thể động đậy, gương mặt hắn bị gió thổi xuất hiện nếp nhăn. Đột nhiên không gian chấn động kéo dài thân thể hắn còn hai trượng, Tần Mục cảm giác đầu của mình vừa tròn vừa mịn, những gì ánh mắt nhìn thấy lại biến thành quỷ dị.
Bên cạnh chính là Ban Công Thố, hắn bị kéo thành mì sợi, hắn nằm sát trên đùi thuyền Thái Dương.
Rốt cục, sau khi chấn động qua đi, gió cũng yếu hơn rất nhiều, thân thể hai người lao về phía trước. Hai tay Tần Mục cầm kiếm xoay tròn nhanh chóng, đinh đinh đinh, hắn chém Ban Công Thố dưới chân thuyền Thái Dương.
Chân Ban Công Thố đạp mai rùa. Hắn cầm kiếm ngăn cản, đột nhiên rên rỉ một tiếng, nửa cái chân bị Tần Mục chém đứt.
Ầm!
Thuyền Thái Dương chấn động lần thứ hai truyền đến. Ba động này không ngừng khuếch tán ra ngoài, cũng bắn hai người bay đi, hai người bị ép biến thành viên cầu.
Nhưng vào lúc này, Tần Mục nhìn thấy một đạo kiếm quang cắt qua bão cát, Duyên Khang quốc sư đi lên thuyền Thái Dương trong cơn bão tố như thế. Kiếm quang cắt đầu Chân Thiên lão mẫu ở giữa bốn cột trụ, Chân Thiên lão mẫu cũng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, mặt trời màu đen cực lớn nghiền ép Duyên Khang quốc sư từ phía sau.
Mặt trời màu đen nghiền nát mọi thứ trên thuyền Thái Dương. Sau đó mặt trời lăn ra khỏi thuyền Thái Dương, cũng đánh thuyền Thái Dương bay ra sau, qua thật lâu thuyền Thái Dương mới ngừng lại.
Tần Mục bị gió lốc khủng bố thổi bay, gió lốc đang điên cuồng, vòi rồng không ngừng càn quét sa mạc hỏa diễm. Cho dù là Long Kỳ Lân cũng bị cuốn đi, nó vô lực vùng vẫy mấy lần, rốt cuộc cũng phó thác cho trời, không nhúc nhích và mặc cho gió lốc thổi bản thân bay đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...