Mục Thần Ký

Tiểu hòa thượng Minh Tâm kia nghe vậy thì không khỏi giận tím mặt, quát lớn nói: "Đại nghịch bất đạo, ngươi dám to gan nhục mạ Phật!"

Tần Mục lộ ra nụ cười, tinh thần hoàn toàn bình tĩnh lại, trong ánh mắt toát ra sự tự tin không gì sánh được, mặc kệ thực lực tiểu hòa thượng này ra sao, mặc kệ công pháp của hắn thế nào thì về mặt tâm cảnh hắn đã thua!

Lão hòa thượng đối diện Mã gia do dự bất quyết, câu nói đó của Tần Mục nhìn như coi trời bằng vung, đừng nói là nhục mạ Phật, coi như là Thần và Ma cũng đồng thời bị sỉ nhục, thế nhưng rơi vào trong tai ông ta lại cũng không phải là đại nghịch bất đạo, mà là lời lẽ chí lý!

Trong lòng không Phật, mới có thể thành Phật.

Trong lòng có Phật, liền không cách nào thành Phật.

Trong lòng không Ma, mới có thể thành Ma.

Trong lòng có Ma, liền cũng không cách nào thành Ma.

Cảnh giới của Minh Tâm chưa tới, lĩnh hội không được câu nói này, mà ông ta thì đã tràn đầy lĩnh hội. Sau khi bước vào cảnh giới Thiên Nhân lão hòa thượng mới lĩnh ngộ được chân lý của câu nói này, thế nhưng đến giờ, dù ông ta đã tu luyện tới Sinh Tử cảnh nhưng vẫn không cách nào đánh vỡ Phật trong lòng, tu vi càng sâu, càng biết Thần Ma đáng sợ, càng biết Như Lai quảng đại.

Biết dễ làm khó.

Đạo lý tương đồng thoát ra từ trong miệng tiểu oa nhi Tần Mục này có vẻ cực kỳ quái lạ. Càng quái lạ chính là, tên nhóc này vậy mà nói mình đánh vỡ Thần Phật trong lòng!

Tuổi Tần Mục quá nhỏ, căn bản không thể chạm tới chân lý của câu nói này, nếu không cách nào chạm tới chân lý, như vậy làm sao có khả năng đánh vỡ Thần Phật trong lòng?

Đánh vỡ Thần Phật trong lòng là phải trải qua khổ tu, là phải có đốn ngộ, bằng không trong lòng Phật vẫn là Phật, Ma vẫn là Ma.

"Mặc kệ thế nào, nó không có được tuyệt học chân chính của Đại Lôi Âm tự ta, cho dù tâm tình có cao hơn, cũng sẽ không là đối thủ của Minh Tâm."


Lão hòa thượng mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tựa hồ nhập định rồi, không để ý tý gì đến thắng bại trên đài.

Trên võ đài, thân thể còm nhom của Minh Tâm mơ hồ hiện ra kim quang, vị tiểu hòa thượng này vậy mà làm cho người ta có cảm giác hắn là một vị Phật đà, thần thánh, trang nghiêm, quảng đại, mang cho tâm lính người ta áp lực không gì sánh được!

Dưới lôi đài, từng nhóm nam nữ già trẻ của mỗi thôn đều bị hấp dẫn lại đây, vốn là tiếng người huyên náo, mà giờ khắc này khi bên ngoài thân thể Minh Tâm toả ra kim quang thì lập tức khiến cho âm thanh đang có đột nhiên cùng nhau biến mất, yên lặng như tờ.

Bọn họ hầu như ngậm miệng cùng một lúc, giống như gặp phải đốn ngộ (nguyên văn là 当头棒喝: cảnh tỉnh - ta không biết dịch sao nên để thế)!

Đây chính là tâm pháp Phật môn, Như Lai Đại Thừa kinh.

Con đường tu hành của môn tâm pháp này khác với tâm pháp của những môn phái khác, đi con đường từ ngoài vào trong, ngoài là thân thể, thân thể Như Lai, bên trong là tâm, tâm Như Lai. Phật môn xưng là Thể Như, Tâm Như.

Dù rằng Minh Tâm chỉ tu luyện đến tầng ngoài của Thể Như, thế nhưng Phật tướng vừa ra, liền có thể làm cho người ta đốn ngộ!

Đám người Tư bà bà không khỏi căng thẳng lên, Minh Tâm còn chưa ra tay nhưng loại khí thế này liền có thể trước tiên cấp cho Tần Mục một hạ mã uy, xóa đi đấu chí của hắn.

Thử hỏi, ai dám hướng về Phật ra tay?

Nhưng Tần Mục liền dám!

Tần Mục thân và tâm hợp, tâm và ý hợp, ý và quyền hợp, quyền và khí hợp, khí và thân hợp, cùng lúc đó, Linh Thai và thân thể của hắn đồng thời hành động, thân và linh (thai) hợp, sử dụng Cửu Long Ngự Phong Lôi!

Bộ pháp của hắn là Thâu Thiên Thần Thoái của người què, tốc độ cực nhanh, Minh Tâm còn chưa chớp mắt thì Tần Mục đã tới trước người hắn, Minh Tâm còn chưa giơ tay, một quyền mang theo khí thế bàng bạc này của Tần Mục liền oanh kích lên trên lồng ngực của hắn.

Một chiêu Cửu Long Ngự Phong Lôi này, tổng cộng có chín tầng sức mạnh giấu trong một quyền, sức mạnh tầng thứ nhất tựa như một con rồng lửa từ cổ tay Tần Mục tấn công lên ngực Minh Tâm, truyền đến tiếng nổ leng keng.


Đột nhiên kim quang bên ngoài thân Minh Tâm trở nên sáng ngời, mơ hồ hiện ra hình một cái chuông lớn màu vàng óng.

Tần sức mạnh thứ hai của Tần Mục theo sát phía sau, sức mạnh tầng thứ hai là Song Long giảo (xoắn), hai con rồng mạnh mẽ quấn quýt cùng nhau rồi hướng về buồng tim Minh Tâm chui vào!

Keeng --

Lại là một tiếng chuông vang, hai nguồn sức mạnh đến quá nhanh, hai tiếng chuông hầu như phát ra cùng một lúc, đinh tai nhức óc!

Sau đó, là tầng sức mạnh thứ ba của Cửu Long Ngự Phong Lôi, Tam Long Toái Thạch Kính, tiếp theo là tầng sức mạnh thứ tư, Tứ Long Phác Sát (vồ giết), tầng sức mạnh thứ năm Ngũ Long Luyện Ma Kính, tầng sức mạnh thứ sáu Lục Long Luân Hồi Kính, tầng sức mạnh thứ bảy Thất Long Đảo Hải!

Bảy tầng sức mạnh liên tục bùng phát, bảy tiếng chuông vang nối liền như một, chuông lớn bằng kim quang bên ngoài thân thể Minh Tâm rốt cục lờ mờ, khiến cho tiểu hòa thượng cao gầy tong teo này lui lại một bước.

Sức mạnh tầng thứ tám Bát Bộ Thiên Long bùng phát, Minh Tâm lùi về sau lần nữa, chuông lớn từ kim quang ngoài thân lại khôi phục ánh sáng, sức mạnh tầng thứ chín Cửu Long Phong Lôi bùng phát, chuông lớn bằng kim quang ngoài thân Minh Tâm rầm rầm phá nát.

Tần Mục kinh ngạc, mặc dù là Ma viên cũng chịu không nổi chín tầng sức mạnh hoàn chỉnh của Cửu Long Ngự Phong Lôi, mỗi lần Tần Mục đánh nhau với nó thì đều chỉ dùng đến sức mạnh của sáu, bảy tầng liền thu tay lại, miễn cho đả thương hoặc đánh chết Ma viên, vậy mà Minh Tâm không né không tránh, miễn cưỡng chặn lại được chín tầng sức mạnh hoàn chỉnh!

Hắn nghe lời của Tư bà bà, lần này không giữ lại thứ gì, đã dùng toàn lực, thậm chí điều động sức mạnh của Linh Thai thần tàng, nhưng vẻn vẹn chỉ ép Minh Tâm lui vài bước mà thôi.

"Ngươi không có được chân truyền của Lôi Âm Bát thức."

Bước chân Minh Tâm di động, nguyên khí nơi bàn chân nổ tung, tốc độ cực nhanh, vừa giơ tay lên là lôi âm bắn ra, một quyền đập đến vậy mà bùng nổ ra tiếng rồng gầm.

Ầm ầm --


Cú đấm này còn chưa oanh kích lên người Tần Mục đã thấy nguyên khí của hắn hóa thành một con Thanh Long, dù rất mờ, nhưng cũng cực kỳ dữ tợn, hung ác và bá đạo!

Sức mạnh tầng thứ nhất của Cửu Long Ngự Phong Lôi lại được hắn dùng nguyên khí hiện hình, hiển hóa ra ngoài, có thể thấy được nguyên khí của hắn cũng phi thường hùng hậu, quan trọng hơn chính là, hắn có tâm pháp hoàn toàn phù hợp với Lôi Âm Bát thức, mà cái này vừa vặn là bộ phận thiếu khuyết của Tần Mục!

Tần Mục cố gắng đón đỡ đòn đánh này, chỉ cảm thấy sức mạnh của tầng thứ nhất này vậy mà mạnh mẽ lạ kỳ, nhưng mà đòn đánh này còn chưa hoàn toàn đỡ được thì sức mạnh tầng thứ hai của Cửu Long Ngự Phong Lôi - Song Long giảo đã theo sát tới, hai luồng nguyên khí hình rồng quấn lấy nhau, xoắn cho hai tay Tần Mục uốn lượn, sau đó tầng sức mạnh thứ ba Tam Long Toái Thạch Kính lập tức oanh kích lên trên hai cánh tay của hắn!

Hai tay Tần Mục rớm máu, bước chân loạng choạng, liên tiếp lui về phía sau, võ đài càng bị hắn dẵm đến loạn thạch bắn bay.

Bốn luồng long khí vồ tới, Tần Mục rên lên, nguyên khí chảy vào trong tròng mắt, lập tức mở ra Thần Tiêu Thiên Nhãn, nguyên khí trong tay hóa thành một cây trường thương, cầm thương đâm tới, xuyên qua bốn con rồng đang vồ giết tới, đâm vào lòng bàn tay của Minh Tâm làm vang lên một tiếng keng, Ngũ Long Luyện Ma Kính của Minh Tâm còn chưa bùng phát đã bị một thương này đâm vào khiến cho nguyên khí tan rã.

Hai loại sức mạnh va chạm, trường thương từ nguyên khí biến thành trong tay Tần Mục cũng tan vỡ tản đi.

Tần Mục nhíu nhíu mày, nhìn về bàn tay của Minh Tâm, nơi đó có một giọt máu theo đầu ngón tay chảy xuống, lòng bàn tay của hắn bị một thương vừa nãy kia đâm thủng.

Đương nhiên, hai tay Tần Mục máu thịt be bét, thương thế nghiêm trọng hơn Minh Tâm rất nhiều.

Tần Mục hít sâu một hơi, nguyên khí đột nhiên trở nên rừng rực, thân hình hơi động nhào về phía Minh Tâm.

Chích Thân Đông Hải Hiệp Xuân Lôi!

Lần này, hắn không dùng thủy thế, mà là hỏa thế, giống như một dòng sông lửa cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, tuôn vào trong biển, muốn đốt cháy biển rộng!

Tiểu hòa thượng Minh Tâm không hề bị lay động, giơ tay đón nhận, con mắt cực kỳ sáng tỏ: "Không có tâm pháp, đều là hư vọng, chỉ có vẻ ngoài."

Hắn cũng triển khai Chích Thân Đông Hải Hiệp Xuân Lôi, chưởng hơi động, Chưởng Tâm lôi liền bắn ra, một tiếng sấm phá tan hồn phách, tiếng sấm vang lên lập tức khí thế khốc liệt như lửa kia của Tần Mục tan rã!

Nhưng vào đúng lúc này, đột nhiên hai tay Tần Mục bay lên ánh lửa, lấy tay làm đao, tựa như điên cuồng chém về hướng Minh Tâm!

Đao pháp giết heo, Nhật Diệu Đông Hải Thiên Điệp Lãng!


Đây là một chiêu cực kỳ điên cuồng, đao pháp của đồ tể không điên thì khó có thể phát huy ra uy lực cao nhất, có một loại tư thế như mặt trời bay lên, ngàn ngọn sóng Đông Hải đuổi nhau, dùng đao thế vô song chém phá tất cả các thế, chẻ nát tất cả các thế!

Chẻ chẻ chẻ chẻ chẻ!

Ngàn ngọn sóng lao tới, ngàn đao chồng lên nhau, không gì chặt không chết, không gì chặt không nát!

Sắc mặt Minh Tâm hơi thay đổi, nhưng mà Tần Mục lại nhíu lông mày, hắn nhìn ra chiêu thức Minh Tâm sắp sử dụng tới, thức thứ tám trong Lôi Âm Bát thức, Thiên Thủ Phật Đà!

Tiểu hòa thượng này dùng bàn tay đón đỡ bàn tay của hắn, giống như một vị Phật Đà ngàn tay đỡ lấy cuồng đao của hắn!

Trong lòng Tần Mục hơi trầm xuống, tay của hắn cũng không phải là đao thật sự, mà là lấy tay làm đao, phòng ngự của Minh Tâm cực mạnh, rất khó chặt đứt bàn tay của tiểu hòa thượng này.

"Vậy thì nhanh! Nhanh hơn nữa, càng nhanh hơn! Nhanh đến mức ngươi không tiếp nổi đao của ta! Dạ Chiến Liên Thành Phong Vũ!"

Tần Mục như người điên, điên cuồng chém, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, nhanh, nhanh, nhanh, khoái đao chém đầu Phật!

"Trên thế giới này, không có đao pháp giết heo nào chém heo không chết!" nguyên khí của Tần Mục cuồng loạn, hung ác nói.

Keeng keeng keeng keeng keeng --

Minh Tâm dùng Thiên Thủ Phật Đà điên cuồng chống đỡ, đột nhiên trong một thoáng không ngăn trở được bị một đao của Tần Mục chém vào yết hầu, chuông lớn bên ngoài thân bùng nổ ra tiếng vang lanh lảnh. Tiếp đó là đao thứ hai đột phá phòng ngự Thiên Thủ Phật đà của hắn, đồng dạng chém vào cổ họng của hắn, lại là một tiếng chuông vang.

Đao thứ ba, đao thứ tư, đao thứ năm, đao thứ sáu!

Tần Mục đao sau nhanh hơn đao trước, liên tiếp chém vào cùng một vị trí của Minh Tâm, đó chính là cổ họng!

"Sư huynh, năm đó ngươi và ta học nghệ cùng một thầy, rất quen thuộc về nhau, Thiên Thủ Phật Đà của ngươi có một sơ hở."

Nhìn lão hòa thượng đối diện, Mã gia nhàn nhạt nói: "Xem ra ngươi cũng truyền luôn sơ hở này cho đồ đệ của ngươi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui