Long Kiều Nam cười nhạt, Linh Dục Tú và Tư Vân Hương chẳng qua vừa mới bước vào cảnh giới Lục Hợp, còn mình và rắn đỏ đều là cao thủ cảnh giới Thất Tinh.
Tiến vào cảnh giới Thất Tinh là có thể đảm nhận chức vị tướng quân ở Duyên Khang quốc.
Trước khi Ngự Long Môn làm phản, cô ta cũng từng cải trang nam nhi nhận chức trong quân đội.
Với thực lực của Linh Dục Tú và Tư Vân Hương thì không thể chống cự lại cô ta và rắn đỏ.
"Đi chết đi!"
Long Kiều Nam xoay chưởng, nguyên khí hóa thành một con đại mãng cuộn quanh sau lưng, há to miệng. Không khí xung quanh lập tức ào ào lưu chuyển, nuốt về phía hai cô gái trong không trung.
Ngự Long môn tuy không giỏi về pháp thuật nhưng uy lực của pháp thuật thì không thể xem nhẹ. Quốc sư cải cách, Ngự Long môn tiếp thu những sở trường của các môn phái khác, tăng uy lực của pháp thuật lên một bậc.
Đòn giao mãng thôn thiên này đã thể hiện sâu sắc điều đó.
Linh Dục Tú hai tay nắm chặt Cửu Long Binh, giơ cao đập xuống, giữa không trung lập tức tập trung sấm sét đánh xuống Cửu Long Binh.
Cửu Long Binh hóa thành Cửu Long Chùy, đầu chùy khổng lồ va chạm với miệng khổng lồ của nguyên khí đại mãng. Uy lực của sấm sét bùng phát, pháp thuật của Long Kiều Nam lập tức bị đánh tan tành, nguyên khí tan rã rồi biến mất.
Long Kiều Nam kinh hãi, bên kia Tư Vân Hương vung tay, một sợi tơ nhỏ đâm về phía mắt trái của cô ta. Long Kiều Nam búng tay liên hồi nhưng sợi tơ đó vẫn không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục bay thẳng tới.
Ngón trỏ và ngón giữa bàn tay phải của Vân Tư Hương khép lại với nhau, kiếm chỉ Long Kiều Nam, ngón tay liên tục tăng lực, đầu dây của linh binh Thiên Ty cũng liên tục biến đổi, thi triển ra kiếm pháp vô cùng kì diệu.
"Kiếm pháp của Hương thánh nữ thật lợi hại!"
Tay áo bên trái của Long Kiều Nam xoắn lại liên tục, nguyên khí của cô ta hóa thành một con đại mãng quấn lấy cánh tay, nhiễu loạn tơ kiếm tấn công tới. Nhưng đúng lúc này Long Kiều Nam nhìn thấy tay phải của Tư Vân Hương ở trước người, tay trái ở sau lưng, tai trái cũng đang liên tục bắt kiếm quyết, trong lòng giật mình, vội vàng bay lên không trung.
Cô ta vừa bay lên thì thấy váy tím tung bay, bị chém tả tơi, rách lỗ chỗ.
Trên không trung, Linh Dục Tú vung đại chùy đập xuống, Long Kiều Nam giơ tay lên đỡ, chỉ nghe bùm một tiếng nổ lớn vang lên, đại chùy bộc phát ra hỏa quang cuồn cuộn, sức mạnh vô cùng khủng khiếp, một chùy đánh bay Long Kiều Nam!
Cửu Long Đế Vương Công vốn là công pháp hàng đầu trong thiên hạ. Trình độ về mặt pháp thuật cực cao, pháp lực tích lũy như đại dương. Cùng cảnh giới nhưng pháp lực của Cửu Long Đế Vương Công vẫn hùng hậu nhất, đương nhiên trừ Bá Thể Tam Đan Công của Tần Mục ra.
Cùng với việc Duyên Phong Đế là hoàng đế thông minh nhất từ khi khai quốc trở lại đây. Ông sớm đã trở thành một chuyên gia, tiến hành sửa đổi cải tiến Cửu Long Đế Vương Công, thêm những biến hóa về chiến kĩ và kiếm pháp vào khiến uy lực của công pháp này mạnh hơn xưa rất nhiều.
Linh Dục Tú tu luyện công pháp này, đi theo xu hướng kết hợp chiến pháp, chiến kĩ và pháp thuật thi triển đồng thời nhằm tăng mạnh uy lực tấn công của mình. Long Kiều Nam mặc dù là cảnh giới Thất Tinh nhưng bị hai cô gái bao vây tấn công, đánh cho không kịp trở tay, lập tức bị đánh bay đi.
Linh Dục Tú vừa hạ xuống đất lập tức buông đại chùy ra, Cửu Long Chùy phân giải hóa thành binh khí hình chín con rồng, móc nối vào nhau, vô số vảy rồng di chuyển hóa thánh một tấm gương.
Linh Dục Tú đứng sau gương, rầm một tiếng, một luồng ánh sáng phóng đi. Trong gương như có kim long bay lượn, chiếu lên người Long Kiều Nam đang bay ngược đi.
Tư Vân Hương lập tức lao theo, bay bên cạnh tấm gương, tơ kiếm xoắn quanh, chém về phía Long Kiều Nam bị luồng sáng đánh trúng.
"Tiểu Hồng!" Long Kiều Nam thét lên, bàn tay giơ lên, lập tức đất trời rung chuyển, vô số mỏm đá sắc nhọn từ lòng đất trồi lên, chắn đường Tư Vân Hương và luồng sáng của gương.
Phía sau hai cô gái một con rắn đỏ khổng lồ đang giãn người ra, mình con rắn khổng lồ này giống như một cây cột to chừng mấy người ôm quét ngang qua với sức mạnh vô cùng đáng sợ. Nếu như bị vật khổng lồ này đánh trúng cho dù không bị đè nát bét thì cũng bị trọng thương.
Đòn tất sát thực sự của Ngự Long môn không phải tu vi pháp lực, cũng không phải thần thông mà là “Long” mà họ nói.
Những con rắn mà họ nuôi đều là dị chủng, có huyết mạch giao long, cho dù tu vi thực lực không cao nhưng thực lực rắn họ nuôi cũng đủ để tiêu diệt đối thủ.
Con rắn đỏ này của Long Kiều Nam chính là dị chủng trong số dị chủng, cùng chủng loại với giao long cảnh giới Thần Kiều của long vương, huyết thống cực cao. Huyết mạch giao long rất thuần khiết, vì thế nó có thể càn quét cảnh giới Thất Tinh.
Long Kiều Nam cũng dựa vào con rắn này mà trở thành cao thủ cực kì có tiếng.
Rắn đỏ thể hiện oai hùng, sức mạnh cuồn cuộn ập tới, chỉ xém chút nữa là đè lên người hai cô gái, đột nhiên một luồng ánh sáng chói lọi phóng tới từ sau lưng nó.
Rắn đỏ sững người, nhìn thấy người mình bị luồng sáng kia chém làm đôi, một nửa đang lăn lông lốc, san bằng cả một mảng rừng.
Bên cạnh đầm nước sau lưng đại xà, Tần Mục đang đứng ở đó, tay cầm một viên nhãn châu cực lớn. Viên nhãn châu đó đang phóng ra một luồng ánh sáng, chính luồng ánh sáng này chém đôi người nó.
Rắn đỏ đau đớn rít lên, há miệng phun ra độc vụ cuồn cuộn, nửa người nảy lên cắn về phía Tần Mục!
Độc tính của độc vụ này cực mạnh, Tần Mục cũng không muốn bị dính vào người. Hắn nhích chân thi triển Thâu Thiên Thần Thoái, né tránh đòn tấn công của rắn đỏ.
Tốc độ của hắn cực nhanh, rắn đỏ chưa kịp phản ứng thì hắn đã ở trên không trung. Tần Mục đứng bên trên, nhìn từ trên cao xuống, chỉ thấy thành trì của hoàng tinh trên đảo đã bị phá hủy, cây cối nơi cư trú của hoàng tinh đã bị san bằng.
Rõ ràng sau khi Long Kiều Nam tới đây đã hạ sát thủ, bắt giết hết những hoàng tinh kia, san bằng nơi cư trú của chúng.
Chắc Long Kiều Nam cũng biết được tung tích của nhóm người Tần Mục từ những hoàng tinh này, vì thế canh ở đây. Dù sao thì những hoàng tinh này cũng không có nghĩa khí, rất dễ bán đứng người khác.
Tần Mục sa sầm sắc mặt, mặc dù những hoàng tinh này không có nghĩa khí nhưng dù sao cũng đã giúp đỡ họ, đã có giúp đỡ tức là ân nhân.
Đột nhiên đầu rắn đỏ khổng lồ nảy lên không trung, há to miệng, miệng rắn banh rộng ra hai bên gần như tạo thành một đường thẳng, cắn về phía hắn.
"Chết đi!"
Tần Mục điều khiển mắt ngọc, một luồng ánh sáng phóng đi, phóng xuống từ miệng rắn đỏ, những nơi đi qua máu thịt tan chảy.
Rầm!
Ánh sáng mạnh chiếu xuống mặt đất, lập tức mặt đất tan chảy tạo thành một hố sâu. Trong hố dung nham nóng rực bắt đầu bốc hơi tạo thành khí bay khỏi hố, gặp không khí lạnh lập tức đông kết thành từng giọt dung nham nhỏ bé rơi xuống giống như một trận mưa dung nham cỡ nhỏ.
Sức mạnh của rắn đỏ thật đáng sợ, mình rắn không lồ nuốt chửng Tần Mục và viên mắt ngọc kia. Nhưng chỉ đáng tiếc máu thịt của nó đã bị xuyên thấu, tạo thành một con đường, cuối cùng bị xuyên thấu còn có cả đầu của nó.
Tần Mục rơi xuống đất, rắn đỏ sau lưng giống như một chiếc bao tải rách khổng lồ cũng rơi theo, đồng thời còn tỏa ra mùi thịt thơm.
"Tiểu Hồng!"
Phía xa vọng tới tiếng kêu thất thanh của Long Kiều Nam, ba cô gái tiến ra mặt biển đang giao chiến kịch liệt. Khống chế nước trong biển vô cùng đơn giản, nguyên khí của Long Kiều Nam dung hợp với nước biển hóa thành xà mãng lao ra xung quanh, uy lực rất đáng sợ.
Chỉ đáng tiếc linh binh của Linh Dục Tú và Tư Vân Hương quá tốt, uy lực quá mạnh. Linh Dục Tú ứng phó với thế tấn công chính diện của Long Kiều Nam. Cửu Long Binh chia làm chín phần, hóa thành chín binh đao hình rồng, liên tục tần công từ bốn phương tám hướng, phá pháp thuật của Long Kiều Nam, lại có thể hóa thành trạng thái phòng thủ Cửu Long Thuẫn chặn đòn tấn công của cô ta bất cứ lúc nào.
Công pháp của Tư Vân Hương rất kì quái, xuất quỷ nhập thần giống như linh binh Thiên Ty của nàng, lúc biến mất trong nước, lúc xuất hiện trên đỉnh đầu Long Kiều Nam, khiến cô ta không thể đề phòng.
Linh binh Thiên Ty tuy nhỏ nhưng rất chí mạng, nguy hiểm lớn nhất của Long Kiều Nam chính là linh binh này.
Rắn đỏ đã chết, tâm trí Long Kiều Nam đại loạn. Tư Vân Hương nhìn ra sơ hở, linh binh Thiên Ty đâm vào lưng Long Kiều Nam xuyên qua tim. Linh binh hóa thành một thanh kiếm mỏng, xuyên thấu tim Long Kiều Nam, mũi kiếm đâm qua ngực cô ta.
Tư Vân Hương vừa kết thúc đòn đánh, Linh Dục Tú cũng vẫy tay, cửu long hợp nhất, một chùy đập xuống người Long Kiều Nam!
Trong người Long Kiều Nam vọng tới tiếng nổ lách tách, gãy không biết bao nhiêu chiếc xương, xương gãy đâm ra khỏi da, đầu xương lộ ra ngoài, máu bê bết rất đáng sợ.
Tư Vân Hương rút linh binh Thiên Ty ra, người Long Kiều Nam lảo đảo chìm xuống biển.
Linh Dục Tú vội vàng nói:
"Linh binh của ta vẫn ở trên người ả ta!"
Tư Vân Hương vội vàng nâng thi thể của Long Kiều Nam lên, xém chút nữa lại khiến Long Kiều Nam rơi xuống biển, oán thán:
"Ta đã giết được ả ta rồi ngươi còn nện ả ta một chùy nữa, ngươi xem xương cốt vụn hết rồi, ôm cũng khó."
Hai cô gái kéo thi thể của Long Kiều Nam lên đảo, bắt đầu lục tìm bảo bối trên người cô ta, tìm thấy túi Thao Thiết, mở túi Thao Thiết ra thì thấy các bảo vật linh binh của họ đều ở trong túi Thao Thiết.
Tư Vân Hương đổ hết các thứ trong túi Thao Thiết ra ngoài, trong túi ngoài những thứ của họ ra còn có vô số thi thể hoàng tinh, chất thành một ngọn núi nhỏ.
Gần một vạn thi thể hoàng tinh chất lên nhau cũng chỉ cao hơn một trượng nhưng những hoàng tinh này đều hình người, hàng vạn thi thế chất đống lại cũng rất sốc, nhìn có cảm giác bi thương.
"Giáo chủ, cuối cùng ta cũng hiểu, đây không phải là cá lớn nuốt cá bé…"
Tư Vân Hương đưa mắt nhìn Tần Mục đang tiến lại gần, ánh mắt của thánh nữ ma giáo toát lên vẻ bi thương mà người khác khó nhận thấy, nàng nói nhỏ:
"Đây tuyệt đối không phải cá lớn nuốt cá bé mà là… mà là khống chế sinh mệnh của người khác đề thỏa mãn ham muốn cá nhân. Khi ả ta giết nhiều hoàng tinh thế này nhất định sẽ thấy mình là thần ma..."
Tần Mục bước tới bên cạnh nàng, nói:
"Ả ta không hiểu thế nào là tự nhiên thuần túy. Bản lĩnh của những hoàng tinh này là một loại linh dược, mặc dù chết rồi nhưng gốc rễ vẫn còn, trồng ở bên cạnh linh tuyền nói không chừng sẽ có thể sống lại. Chúng ta hãy trồng họ xuống."
Hai cô gái gật đầu, trồng gần một vạn hoàng tinh sẽ rất tốn sức, cũng may họ là các bậc thần thông, dùng mấy canh giờ để trồng, tới khi trời tối cuối cùng cũng đã trồng xong những hoàng tinh kia xuống.
Tư Vân Hương đi nhặt củi, Linh Dục Tú thì tới linh tuyền lấy nước, tưới cho những hoàng tinh này.
Tần Mục thu dọn túi Thao Thiết, cất hai viên mắt ngọc vào trong rồi lại lấy hơn ba ngàn viên minh châu đặt trên bãi cát của hải đảo, minh châu phát ra ánh sáng rực rỡ nhiều màu sắc.
Tư Vân Hương nhặt củi tới bãi cát nhóm lửa, sau đó cởi áo ngoài, chỉ mặc đồ lót nhảy xuống biển.
Đồ lót của nàng là một chiếc áo hai dây treo trên vai giống như yếm, nhưng lớn hơn yếm, dùng tơ tăm màu trắng dệt thành, không thêu bất cứ thứ gì.
Bên dưới mặc một chiếc quần màu trắng, quần rất ngắn chỉ chừng ba tấc, có dây nhỏ buộc trên đôi chân trắng ngần.
Một lát sau, Tư Vân Hương mang từ dưới biển lên một con cá dài cả trượng vứt bên cạnh Tần Mục, sau đó lại vận nguyên khí hong khô đồ lót rồi mới mặc quần áo vào.
Lúc này nàng mới thấy Tần Mục không biết đã kéo xác Long Kiều Nam tới đây, đặt bên đống lửa từ khi nào, rồi lại kéo hai khúc xác rắn đỏ tới, không khỏi cảm thấy khó hiểu:
"Giáo chủ, ngươi làm gì vậy?"
Tần Mục nói:
"Canh thi thể, đợi ả ta tỉnh lại!"
Tư Vân Hương bật cười nói:
"Ngươi đợi thêm hai ngày nữa sẽ thối luôn, ta đâm xuyên tim ả ta, Tú công chủ nện vỡ vụn toàn bộ xương cốt, ả ta còn có thể sống được sao?"
Linh Dục Tú bước tới nhìn xác của Long Kiều Nam, nhíu mày hỏi dò:
"Chăn trâu, Đại Khư lại có quy tắc kì quặc gì sao?"
Tần Mục đá lên thi thể Long Kiều Nam, cười nhạt nói:
"Long tỉ tỉ đừng giả vờ nữa, ta từng thấy ngươi lột da!"
Hai cô gái cười nói:
"Chôn sớm đi thôi!"
Tần Mục cười nhạt nói:
"Trước khi chôn nhất định phải chặt đầu ả ta xuống! Đao này của ta vừa hay có thể uống máu!"
Tần Mục rút đao mổ heo ra, sắc mặt không mấy thân thiện.
Linh Dục Tú và Tư Vân Hương giật nảy mình, Linh Dục Tú nói khẽ:
"Hương thánh nữ, Đại Khư có quy tắc chặt đầu xác chết sao?"
"Ta cũng không biết. Có thể là Đại Khư có tập quán kì quái này cũng nên…"
Tư Vân Hương vừa nói xong liền nghe thấy âm thanh da người tách ra vọng tới từ đỉnh đầu Long Kiều Nam.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...