Mùa Tuyết Tan Ước Nguyện Đêm Sao Sau Mưa

Thời Tất Thanh không biết hệ thống đang yêu cầu món đồ ăn này có phải hay không là đang trêu đùa hắn. Từ kí ức liệt kê hình ảnh và miêu tả cho thấy, món này không thích hợp ăn trong phòng, mùi hương tàn dư lại rất nặng, càng đừng nói là người như hắn lại đi nhờ trợ lý đi mua… thứ này.

Hệ thống là trạng thái vô thực, vậy nên hắn mua thứ này, đánh đồng với việc hắn là người ăn nó trên danh nghĩa.

Thời Tất Thanh  ‘ … ’

Không phải hắn không muốn chiều theo ý hệ thống, nhưng là…

Quá, mất mặt.

Cố Doãn Trường Lạc [ Lão Thanhhhhh ]

[ Đâu rồi (✿‿)? ]

Thời Tất Thanh cảm giác bàn tay mình ngứa ngáy, và da mình hệ thống cũng vậy, nó cần được dạy dỗ mới ngoãn ngoãn.

Ngón tay chậm rãi từng chút gõ xuống câu trả lời.

Hạ [ Hoặc đổi món, hoặc nhịn ]

[ Noooooo ]

Cố Doãn Trường Lạc [ Lăn lộn_ifg ]


Một con mèo demo chuyển động gửi đến Thời Tất Thanh, nó ủy khuất chớp mắt nhìn hắn, cứ như thể thông qua một bức tường thứ tư của chiếc điện thoại mà u ám xem hắn. Sau đó giẫy giụa nằm lăn lộn trên đất tỏ vẻ không phục.

Chỉ vài giây ngắn ngủi, lại lặp đi lặp lại không ngừng, liên tưởng đến 0173 tâm tình cũng như vậy không phục, bàn tay đang chống lấy thái dương, Thời Tất Thanh hứng thú thiếu thiếu chớp mắt.

Hạ [ Nói chuyện ]

Cố Doãn Trường Lạc [ Vậy mua một tô bún giò đi ]

Hạ [ Không được ]

Cố Doãn Trường [ Vì cái gì ah!! ]

Hạ [ Vẫn quá nặng mùi ]

Cố Doãn Trường Lạc [ O^Ọ!?? ]

[ Tùy - anh! ]

Câu chữ không cần mặt đối mặt cũng đọc ra được bên trong mang ngữ khí nghiến răng nghiến lợi.

Hệ thống bên này cũng chính vì không được thỏa lòng mong cầu, chính mình bực tức không muốn tiếp tục câu thúc với Thời Tất Thanh nữa. Cách một tấm nóc xe, Thời Tất Thanh nhìn lên, đùng một tiếng vang, dường như là bị vật nặng nề đập xuống.


Thời Tất Thanh nghe vậy mà bật cười thành tiếng, đuôi mắt cong lên mang theo ý cười khó thấy.

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt thay đổi trở thành thâm trầm nhìn hướng về phía kính chiếu hậu, nơi Trần Cảnh Dư đang trộm nhìn hắn từ đầu đến cuối. Bí thư thấy bị thiếu gia phát hiện, vội chuyên tâm tiếp tục lái xe.

Ngoài mặt như chưa xảy ra chuyện gì, thực tế nội tâm Trần Cảnh Dư một trận cuồng hoan sóng dữ. Cứ thử nghĩ xem thiếu gia đang yêu đương qua mạng, lại nhớ đến việc Tâm Thư Như làm đêm qua, một câu chuyện cẩu huyết đang thêu dệt lên trong tâm trí bí thư.

Càng nghĩ càng rùng rợn, Trần Cảnh Dư không rét mà run khi nghĩ hành vi bao che cho Tâm Thư Như lúc ban sáng, lỡ như chọc giận thiếu gia, hắn… lúc đó khả năng lớn là việc làm khó giữ, càng đừng mong gia nhập tập đoàn khác khi bị Hạ gia đánh vào danh sách ghim.

Ý thức thức tỉnh ngay tại lúc này, mồ hôi sau lưng bí thư nhiều đến muốn thấm qua lớp áo, cẩn thận lái xe trên con đường quen thuộc gia nhập đường phố.

* Tinh!

Tiếng chuông báo từ điện thoại Thời Tất Thanh lại báo đến.

Đang xem xét báo cáo, Thời Tất Thanh thử sức mình đoán xem hệ thống gửi cho hắn xem thứ gì. Ánh mắt chạm đến khung cảnh kỳ quái làm Thời Tất Thanh ánh mắt hơi mở lớn.

Nên nói như thế nào nhỉ, ảnh chụp mà hệ thống gửi đến, quả thật rất đặc biệt.

Thông qua camera trên đèn của giao thông, dường như là được hack, hình ảnh rõ nét của thiếu niên đang nhìn chăm chú hướng về phía Thời Tất Thanh mỉm cười rạng rỡ.

Hạ [ Thứ gì? ]

Cố Doãn Trường lạc [ Chụp làm kỉ niệm ]

Hạ [? ]

Cố Doãn Trường Lạc [ Mau mở cửa sổ aaaa, có cảnh sát giao thông! ]

Thời Tất Thanh  ‘??? ’


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui