Mùa thu tóc ngắn

- Thưc bác ..
- Bạch Thu ! Lâu quá mới lên thăm bác . Dũng mới gại điện cho bác , bảo tối về nhà.
Lúc Đoàn Dũng chưa về nước , Hạ Liên 2 lần tìm đến đây , cho đến sau này cô vẫn chưa dám nói chuyện mượn tên Bạch Thu , bây giờ đã đến lúc cô phải nói . Cô ôm cánh tay bà thân mật.
- Bác khỏe chứ ạ?
- Khỏe .
Nhìn gỉo quà , bà kêu lên.
- Lên thăm bác được rồi , còn bày vẽ. Đoàn Dũng làm tốt công việc ba cháu giao cho , phải không ?
- Dạ, anh Dũng nói với bác tối về ?
- Ừ, nghe nói 2 đứa chuẩn bị cưới nhau , báo đăng tin ầm ĩ , còn nó chẳng thấy mặt mũi đâu hết , bác trai đang bực mình . Lúc yêu Hoài Thu yêu sống yêu chết , làm cật lực để có tiền đi Mỹ tìm , bây giờ sắp cưới vợ cũng không thèm nói với cha mẹ 1 tiếng . 2 đứa bây làm sao vậy ?
Hạ Liên bật khóc.
- Anh Dũng .. bỏ cháu rồi bác ơi.
- Bỏ ? Là sao ?
- Anh không còn cưới con nữa , con chỉ muốn chết cho xong.
- Í ! Đừng nghĩ dại dột chớ , chuyện đâu còn có đó . Chuyện ra sao , nói bác nghe ?
Hạ Liên khóc 1 lúc cho bà Bích dỗ dành , cô gạt nước mắt.

- Thực sự cháu không phải tên Bạch Thu , cháu tên Hạ Liên . Cháu yêu anh Dũng lúc anh học năm cuối , thế rồi anh Dũng đi Mỹ , để được anh Dũng hồi âm , cháu mượn tên Bạch Thu .
- Bạch Thu .. Hoài Thu .. Bác hiểu rồi ! Hèn nào trên báo .. À! Phải con bé đứng giữa cháu và thằng Dũng nhà bác ?
- Dạ, là nó . Cháu thật dại mượn tên nó , thế rồi nó chiếm anh Dũng luôn . Nó dọa sẽ tự tử nếu anh Dũng cưới cháu.
- Trời đất ! Con gái gì vậy ?
- Nó lại phao tin đang mang thai . Cái thai này không phải của anh Dũng đâu , của Thắng, chồng của em 1 cha khác mẹ với nó.
Bà Bích sững sờ.
- Chị vợ với em rể?
- Bạch Thu đẹp mà bác . Bác xem , nó phá gia cang em 1 cha khác mẹ với mình , rồi bảo anh Dũng , vậy mà anh Dũng cũng tin . Mấy ngày nay , cháu khổ quá , chỉ biết khóc thôi . Má cháu thì bảo để anh Dũng sống với nó đi , nó nạo hết tiền , rồi sau khi nó sinh con , giao con kẻ khác cho nuôi , lúc đó mới quà quạ nuôi nó tu hú . Cháu yêu anh Dũng , không đành lòng làm ngơ , nên lên đây cho bác hay.
Bà Bích giận dữ.
- Bác nhất định không chấp nhận . Hay hướm gì loại con gái chưa cưới đã ăn nằm với trai , bác bắt nó phải tỉnh ngô.
Hạ Liên cúi đầu giấu nụ cười chiến thắng , ít nhiều cô cũng gieo vào lòng mẹ Dũng lòng ác cảm rẻ khinh Bạch Thu . Cô vờ ngậm ngùi.
- Bác xem cháu giúp đỡ nó biết bao nhiêu , tiền học tiền sách , tiền phòng trọ .. vậy mà nó đổi ơn làm oán , nhân cơ hội cháu mượn tên nó , nó lại đến với anh Dũng . Quen nhau mấy năm , giờ cháu mới rõ nó có lối sống vô đạo đức.
Tiễn Hạ Liên về , bà Bích như lửa đốt . Bà chờ Đoàn Dũng về với 1 thái độ định sẵn.
- Mẹ ! Mẹ vẫn khỏe chứ ?
Dũng hôn lên tóc mẹ.
- Ba chưa về hả mẹ?
- Mẹ đang bị con làm cho tăng huyết áp , giận con tưởng chết đi được.
- Có chuyện gì hả mẹ ?
- Báo chí đăng ầm ĩ hỉ tín con và Hạ Liên sẽ cưới nhau ?
Dũngdn nhăn mặt.
- Tại Hạ Liên không phải con , con chẳng sợ gì cả, chỉ hơi phiền là điện thoại reo hoài , nên con tắt điện thoại và cả máy gọi.
- Con không có ý định cưới Hạ Liên ?
- Dạ không . Mẹ sẽ bằng lòng với cô gái con chọn.
- Bạch Thu phải không ?
- Mẹ biết rồi à ?
- Mẹ còn biết cô ta sắp có con , đứa con của ông em rể cùng cha nữa kìa.

Đoàn Dũng sửng sốt.
- Mẹ ! Mẹ nghe thông tin từ đâu vậy , Hạ Liên nói với mẹ phải không ?
- Ai nói không cần biết , nhưng mẹ cho con biết , mẹ không chấp nhận cô ta.
- Mẹ ..
- Con không cần nói gì cả. Loại người chơi với bạn rồi đoạt người yêu của bạn là không tốt rồi , cô ta lại quan hệ với con trước ngày cưới . Con gái gia giáo không ai như thế . Đã vậy , nghe nói đâu cha có 2 ba vợ, để trả thù ẹ, cô ta ăn nằm với cả chồng của em gái mình.
- Trời ơi ! Mẹ nghe những tin động trời ghê gớm ở đây vậy ? Làm gì có hả mẹ ?
- Nếu như vậy , thì con không có quan hệ với cô ta , có không ? Có chứ gì ? Vì có nên cô ta mới gán cái bào thai kia cho con . Con quá yêu nên mù quáng , nhưng mẹ thì không . Cho nên con phải cắt dứt mọi quan hệ với cô ta nếu không muốn danh dự bị bôi bẩn . Tạo danh thì khó , chứ bôi bẩn danh dự mình thì mau lắm con ạ.
- Mẹ ơi , mẹ hiểu lầm Bạch Thu rồi . Bạch Thu không phải người như mẹ vừa nói.
- Vậy cô ta là người như thế nào ?
- Con sẽ đưa Bạch Thu về ra mắt mẹ.
- Không cần . Hãy trả lời từng câu hỏi của mẹ.
- Dạ.
- Cha Bạch Thu có 2 người vợ ?
- Dạ.
- Bạch Thu thường chơi thân với Hạ Liên ?
- Dạ.
- Nguyên nhân nào khiến con quen Bạch Thu ? Có phải từ chuyện Hạ Liên mượn tên cô ta ?
- Mẹ ..

- Hãy trả lời mẹ , có hay là không ?
- Dạ có . Nhưng chính con là người khởi động tình cảm với Bạch Thu .
- Tình yêu cũng là duyên trời định . Đúng , con có thể tìm thấy nhiều điểm thích hợp với Bạch Thu , nhưng điều cơ bản là cô ta rất xinh đẹp.
- Bạch Thu còn có sự dịu dàng nữa.
- Chính những nguyên nhân trên là thứ vũ khí để cô ta phản bội tình bạn bè đến với con . Con im lặng lắng nghe mẹ phân tích . Chẳng những thế , cô ta còn học thói trăng hoa từ người cha , quan hệ với con không đợi cha mẹ uống miếng rượu lạt , ăn miếng trầu tươi .
Đoàn Dũng khổ sở.
- Con van mẹ! Đứa con Bạch Thu đang mang chính là giọt máu của con.
- Con u mê đến bị đi vào cái bẫy ngọt ngào 1 cách tự nguyện sao Dũng ? Không , mẹ không bao giờ nhìn nhận cô ta , con phải chấm dứt quan hệ với cô ta .
- Con yêu Bạch Thu và hiểu rõ cô ấy là người như thế nào . Xin mẹ đừng nghe lời xúc xiểm của Hạ Liên mà chia cách chúng con.
- Con xem trọng cô ta hơn cha mẹ?
- Dạ, con không dám.
- nếu không dám thì đừng nói nữa . Nếu con nó đi đến hôn nhân với Hạ Liên mẹ sẽ nhanh chóng tác thành , còn với Bạch Thu , mẹ không muốn nghe gì cả.
Bà bỏ vào phòng mình đóng cửa lại . Đoàn Dũng khổ sở đưa 2 tay lên đầu . Xưa nay , anh hiểu tính ý mẹ, khi bà đã quyết định chuyện gì khó mà lay chuyển . Chắc chắn là Hạ Liên thôi , anh càng thấy mình ghét cay đắng cô.
Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 2.1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận