Cho đến đêm khuya, Tấn Phàm mới từ PUB đi ra, Trần Kiến cùng một nữ tử bộ dáng xinh đẹp đi trước, lúc này không biết từ đâu, một người phong lưu khoái hoạt đi tới.
“Ngô…”
Ra khỏi cửa không xa lắm, hắn liền đụng phải một người, tránh không khỏi lui về sau hai bước, thiếu chút nữa té ngã trên mặt đất, đúng lúc này, một đôi tay rắn chắc hữu lực vươn ra ôm ngang eo hắn, ngăn không cho hắn té ngã.
“Thế nào, có chỗ nào đau không?”
Tần Phàm ngẩn đầu liền thấy,”Là ngươi?”
Người nam nhân trước mắt đang ôm lấy hắn này, bộ dạng so với nữ nhân còn muốn mỹ hơn, vóc sáng so với hắn cao hơn hẳn một cái đầu. Tên của y là Duật, rất có năng lực, thế lực cũng không phải vừa, hắn đối ý hiểu biết không nhiều, phần lớn là trên cương vị công việc, mặc khác cái gì cũng không biết.
Nga, đúng rồi, còn có một chút. Duật là đồng tính luyến ái, y đã dây dưa hắn từ lâu, nhưng hắn vẫn là không đáp ứng. Cho tới bây giờ, hai người là quen nhau cũng gần một tháng. Duật nói qua, y cho hắn thời gian một tháng lo liệu, nếu là một tháng sau còn không đồng ý, cũng đừng trách hắn không từ thủ đoạn.
Khư, ai để ý đến y chứ.
“Hôm nay là ngày cuối cùng. Ý của ngươi như thế nào?” Duật hỏi.
“Ta đã nói với ngươi, ta không phải là gay, muốn tìm thì đi tìm người khác đi.”
Vốn đã phiền lòng chuyện trong nhà, lại gặp người đối chính mình dây dưa không ngớt, Tấn Phàm ngữ khí có chút bực bội,”Buông.”
“Được rồi.” Duật cười, hạ tay buông hắn ra.
“A….”
Một cỗ đau đớn từ gáy truyền lên đại não, trước mắt từng đợt biến thành màu đen, hắn không thể tin quay đầu lại, người bảo tiêu đang đứng phía sau giơ một quyền đánh thẳng vào gáy hắn, hắn rốt cuộc duy trì không được, hôn mê bất tỉnh, thân thể yếu duối dựa vào trong lòng ngực Duật.
“Ngươi rốt cuộc cũng thuộc về ta.” Duật tại đôi môi Tấn Phầm ấn xuống một nụ hôn, thoải mái ôm lấy hắn hướng ngõ nhỏ đi tới chiếc xe nãy giờ vẫn đứng đợi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...