Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối
Nữ vương...Rất tiếc...Không còn ai trợ giúp cô nữa đâu...Đầu hàng đi là vừa...Haha....
Xoẹt!!
Một vết cắt ứa máu lập tức xuất hiện trên cổ nó.
Ta...
Uỳnh!!!
Năng lượng hủy diệt phóng tới tấp vào người nó.
Không thể...
Phập!!
Những mũi tên lửa rừng rực cháy cắm liên tục vào người nó.
Thua...
Rrrroooooaaaaaaarrr!!!!!!!!
Nó rống lên đau đớn,và lần này,nó thực sự đau đớn.
Ta không tha cho mi đâu...Chính mi...Chính là mi...
Mi đã cướp đi Gajira và Oscan của ta!!!!!...
Xoẹt!
Khuôn mặt đầm đìa nước mắt,Reven phóng ra một chùm tia sáng chói lọi rọi thẳng vào nó,làm khắp người nó loang lổ những vết máu.
Cô...Lẽ ra ta sẽ để cô sống...Nhưng không...Xem ra cô nguy hiểm hơn ta tưởng...
Chát!!
Cây roi kết tinh từ bóng tối quất mạnh vào Reven.Máu chảy phụt ra.
Những vết thương này...Có là gì so với sự đau đớn của Gajira và Oscan đã chịu chứ?....
Phập!!
Hàng loạt những thanh gươm phép thuật cắm vào người nó.
Cô...Làm ta nổi giận rồi đấy!!!...
Uỳnh!!!!
Năng lượng bóng tối kết tụ lại,tạo thành một cột năng lượng hủy diệt,bắn thẳng vào Reven.
Tock.
Tock.
Máu nhỏ giọt xuống nền đất.Reven quỵ xuống nền đất mà máu mình đang rơi xuống liên hồi...
Ta...Ta phải làm sao đây?...Ta cô độc...Tại sao lại phải là ta chứ?....
Cô không được phép thua...
Người...Là ai?....Cho ta biết đi...Tại sao lại phải là ta?...Tại sao?...Tại sao Oscan và Gajira lại rời bỏ ta?...Tại sao?...Tại sao?...
Đôi mắt Reven nhắm lại.Một dòng lệ tuôn ra.
Ta là...Lôi thần điểu...
Hả??...
Đôi mắt Reven bật mở.
Lôi thần điểu....Linh thú mạnh nhất trong tất cả các linh thú...Được xem là vị thần linh thú...Vô cùng hiếm khi xuất hiện...
Đúng...Là ta...
Tại sao...Người không giúp ta?...
Ta không thể...Đây là cuộc chiến của cô...Và cô không được phép thua...
Ta không đủ sức đánh bại nó...Sức mạnh của ta...Đã mất đi một nửa...Làm sao ta có thể...Ta mệt lắm rồi...
Còn những người đã hy sinh vì cô thì sao?...
Reven...Nàng không được bỏ cuộc...
Oscan?...
Nữ vương...Ngài phải thắng...
Gajira?...
Con không cô độc...Mọi người luôn ở bên con...
Cha?Mẹ?...
Họ luôn ở bên cạnh cô...Cô có cảm thấy sức mạnh đang chảy trong người cô không?...
Sức mạnh...Đúng...Sức mạnh...
Đứng dậy đi!!!...Cô gục nhanh quá đấy nữ vương...Làm ta mất cả hứng thú...
Đúng...Ta phải thắng...
Reven đột ngột đứng thẳng dậy,đôi mắt mở to đầy ý chí.Ánh sáng và bóng tối kết tụ dần dần trong đôi tay cô.
Cái...Cái gì vậy?...
Nó kinh ngạc trước luồng sức mạnh khủng khiếp phát ra từ Reven.
Mọi người...Hãy giúp ta...
Chúng tôi luôn ở bên ngài...
Ppppppuuuuuuuỳyyyyyynnnnhhhhhh!!!!!!!!
Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên,rung chuyển cả trời đất.Ánh sáng chói lọi làm mọi thứ như trắng xóa.
Rrrrrrooooooooooaaaaaaaaaaaarrrrrrr!!!!!!
Nó gầm lên.Lần cuối cùng.Nó đã quá khinh địch.Cái giá nó phải trả quá đắt.
Phịch!
Cái thân thể nặng nề của nó rơi xuống nền đất,không một cử động.Máu chảy ra khắp xung quanh.
Ta...Thắng rồi...
Đúng…Trong trận chiến này,cô đã thắng...Nữ vương...
Phạch.
Một con phụng hoàng to lớn,vàng rực rỡ,từng chiếc lông vũ như chứa một luồng sức mạnh khó mà diễn tả,đáp xuống nhẹ nhàng trước cái xác của xích hổ.
Lôi thần điểu...
Một tay giữ chặt vết thương trên tay còn lại buông thõng vì không còn sức lực,Reven bước đến gần.
Cô giỏi lắm...Nữ vương...Cô nghỉ ngơi...Được rồi...
Phịch.
Reven ngã xuống,hoàn toàn kiệt sức.
Tối...Tối đen...
Trận chiến này...Cô đã thắng...
Nhưng...Tôi đã mất Gajira...Tôi đã mất Oscan...Quá nhiều người đã hy sinh vì tôi...Thắng...Còn ý nghĩa gì nữa...
Im lặng.
Hãy nhớ...Họ không bao giờ rời bỏ cô...
(to be continued...)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...