Một số đệ tử ngoại môn thấy cảnh này vội chạy đi tìm Mộ tôn trưởng. Cung chủ Thất Sát cung quả thật quá đáng sợ, hắn sắp giết Lý quản sự rồi.
Chỉ một lát sau, Mộ Khấu liền xuất hiện. Ông từ xa bay đến, tung một chưởng về phía Hiên Trì Ngân.
" Mau buông tay ra!"
Hiên Trì Ngân bình tĩnh quăng Lý Niên Ngọc đi, chính mình thì nhảy bật ra sau né đi một chưởng vừa rồi.
Mộ Thanh Hà đi theo sau Mộ Khấu, nàng vội chạy lại đỡ Lý Niên Ngọc lên, một tay đặt sau lưng Lý Niên Ngọc từ từ truyền linh lực vào, miệng ân cần hỏi han: " muội có sao không?"
Lý Niên Ngọc sắc mặt hơi tái, nàng một tay ôm cổ lắc đầu ý bảo không sao. Không phải nàng không muốn nói, mà là bây giờ, nàng nói không nổi.
Mộ Thanh Hà dìu Lý Niên Ngọc vào một mái đình gần đó. Để nàng ta ngồi xuống nghỉ ngơi, pháp khí Bích Phiến cũng được nhặt đặt lên bàn.
Mộ Khấu đứng chắn trước mặt Mộ Thanh Hà và Lý Niên Ngọc. Ánh mắt tức giận đầy cảnh giác nhìn Hiên Trì Ngân.
" Hiên cung chủ, ngươi đây là muốn khiêu chiến với Tịnh Lạc học viện?"
Hiên Trì Ngân đưa ta phủi vạt áo vốn không tồn tại chút bụi nào của mình, nói: " ta chỉ đến đây, thực hiện giao kèo ngày hôm qua của chúng ta thôi."
" Giao kèo? Ta và Hiên cung chủ từng có giao kèo gì sao?", Mộ Khấu cười gằn hỏi.
Dĩ nhiên ông biết rằng Hiên Trì Ngân đến đây hôm nay, ít nhiều có liên quan đến viên đan dược cấp tám kia. Nhưng mà muốn ông giao ra? Để xem Hiên Trì Ngân có đủ bản lĩnh đó không đã.
" Hôm nay, không chỉ là ta đến lấy đồ, ta còn đến để tính sổ với ngươi.", Hiên Trì Ngân nâng mắt nhìn thẳng vào Mộ Khấu, ánh mắt hắn đỏ ngầu như quỷ tu la từ địa ngục chui lên. Khiến Mộ Khấu không rét mà phải run lên vài cái.
" Tính sổ? Hiên cung chủ, ngươi thật nực cười, việc phân chia hôm qua rõ ràng là công bằng. Ngươi hôm nay dẫn người đến đây là muốn cướp đồ, lại còn phá hoại. Sao ngươi lại không nói lí như vậy chứ?", Mộ Khấu tức đến chùm râu đen dưới cầm run run theo từng nhịp thở của ông ta.
" Ồ? Người như ngươi mà cũng biết lí lẽ?", Hiên Trì Ngân lạnh lùng nói: " như hôm qua đã nói, không giao ra, ta sẽ khiến Tịnh Lạc học viện đổ máu! Giả dụ như cô ta, nếu ông tới muộn một chút, có lẽ cô ta đã chỉ còn lại cái xác không hồn rồi."
Lời Hiên Trì Ngân vừa dứt, Tứ Sát Hành Thiên liền xông lên. Ngay lúc này, một đám đệ tử nội môn không biết từ đâu nhảy ra, trên tay họ là những thanh kiếm sắc bén tỏa đầy linh lực.
Tứ Sát Hành Thiên thoắt một cái xoay người, cả bốn chụm lại xoay thành một vòng tròn, hàng vạn mũi kim mảnh như chỉ bay ra, ghim chính xác vào đan điền của từng người. Tất cả đồng loạt không hẹn mà ngả rạp xuống đất, ai cũng phun ra một búng máu rồi mới ngất đi.
Có một đệ tử gắng gượng ngồi dậy, đưa tay ôm ngực, run rẩy nói: "đan điền của ta... Vỡ... Vỡ rồi..."
Nói xong thanh niên kia cũng ngã xuống đất, bất tỉnh.
Mộ Khấu chứng kiến một màn vừa rồi, tức đến mức phun một búng máu ra ngoài.
Những đệ tử kia, là những đệ tử có thực lực nổi trội trong nội môn, Hiên Trì Ngân vậy mà lại tàn nhẫn hủy hết kim đan của bọn chúng, biến tất cả thành phế nhân.
Ngày hôm nay, nếu Hiên Trì Ngân toàn mạng ra được đây, tên của ông sẽ mang họ của hắn!
Nghĩ đoạn, Mộ Khấu liền rút kiếm xông đến, Tứ Sát Hành Thiên không để ông ta được toại nguyện, đã nhanh chóng xông lên chiến đấu với ông ta.
Mộ Khấu đã bị lửa giận công tâm, những đòn đánh của ông cực kì hữu lực cùng dứt khoát. Tứ Sát Hành Thiên tuy thực lực thấp hơn Mộ Khấu một bậc, nhưng bốn người họ hợp lại thì lại khác, đừng nói một Mộ Khấu, có thêm hai Mộ Khấu nữa cũng không thành vấn đề.
Cây cối trong Tịnh Lạc học viện vì trận quyết chiến nảy lửa giữa Mộ Khấu cùng Tứ Sát Hành Thiên mà chấn động không ngừng.
Mộ Thanh Hà đứng trong mái đình cũng thấy không ổn. Nàng liền rút kiếm xông ra tương trợ cho phụ thân của mình.
Thêm một Mộ Thanh Hà, cũng không khiến Tứ Sát phải kiêng dè. Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra.
Hiên Trì Ngân giương mắt nhìn bọn họ, hắn lia mắt nhìn xung quanh, thấy Lý Niên Ngọc ngồi trong mái đình gần đó, liền nhấc chân bước đến.
Lý Niên Ngọc đang ngồi, thấy Hiên Trì Ngân bước về phía mình, liền nén sự sợ hãi, cầm chắc cây quạt Bích Phiến trong tay.
Lúc này, Thuần Hạ Lam cùng một vài chấp quản sự khác của Tịnh Lạc học viện xông đến. Bọn họ đồng loạt tung chiêu về phía Hiên Trì Ngân.
Hiên Trì Ngân mặt không biến sắc, hắc khí quanh thân bỗng chốc bùng phát, tạo thành một lá chắn đánh bật tất cả đòn đánh kia.
Thuần Hạ Lam cùng các chấp quản sự bị lá chắn kia đánh văng ra. Tất cả liền nhanh chóng dùng linh khí hộ thể, giữ cho cơ thể không văng đi quá xa.
Tô Mục - chấp quản sự thứ một của Tịnh Lạc học viện đưa tay ôm ngực, nuốt ngụm máu chực tràn ra ngoài vào trong. Đòn đánh vừa rồi dùng tận tám phần uy lực của gã, bị lá chắn kia chặn lại, vậy nên đòn đánh kia cũng phản lại hất văng gã. Tên Hiên Trì Ngân này quả thật không dễ đối phó.
Khóe miệng Thuần Hạ Lam chảy ra một tia máu, nàng dứt khóa đưa tay lau đi. Ánh mắt cảnh giác nhìn Hiên Trì Ngân.
Hiên Trì Ngân đối với đám chấp quản sự vừa bị mình chặn lại kia không thèm để vào mắt. Nhưng hắn cũng không bước đến Lý Niên Ngọc nữa, lúc này dõng dạc nói: " mau giao đồ ra, ta không có nhiều thời gian dây dưa với các ngươi đâu."
Tô Mục quát lớn: " ngươi đừng có quá đáng! Dựa vào đâu bọn ta phải giao cho ngươi?"
Hiên Trì Ngân không nói không rằng, thoắt cái đã xuất hiện trước mặt Tô Mục, không đợi Tô Mục ra tay chống đỡ, hắn liền tung một chưởng vào người Tô Mục. Gã liền văng xuống đất, mặt đất cứng cáp cũng bị lõm xuống một khoảng, cho thấy cú ngã vừa rồi không hề nhẹ.
Một vị chấp quản sự khác vội chạy đến đỡ Tô Mục dậy.
Ngay lúc này, Thuần Hạ Lam định tung chiêu về phía Hiên Trì Ngân, dù hôm nay có bỏ mạng ở đây, nàng cũng không muốn Hiên Trì Ngân đạt được mục đích.
Nhưng Thuần Hạ Lam chưa kịp ra tay, hắc khí quanh thân Hiên Trì Ngân đã bùng phát, so với trước đó, lần này khuếch đại hơn trăm lần như thế.
Đất đá bị hắc khí làm cho vỡ nát, không trọng lực mà bay lên trời. Cây cối cũng bị nhổ gốc, mọi thứ đều như bị đảo lộn.
Tất cả mọi người, trừ Tứ Sát Hành Thiên ít bị ảnh hưởng thì hầu như, mọi người trong Tịnh Lạc học viện đều bị ảnh hưởng. Tất cả vội dùng kiếm đâm xuống đất, muốn chống đỡ uy áp kinh thiên động địa kia.
Tuy nhiên, chống đỡ cũng không phải cách giải quyết, bởi vì, bọn họ cảm nhận được, linh lực trong cơ thể đang dần bị hắc khí vây quanh thân kia rút đi. Nếu cứ cái đà này, đan điền của bọn họ sẽ vỡ mất.
" Dừng tay!!!"
Một giọng nói đầy uy lực truyền đến, sau đó là một cổ uy áp đánh xuống, khiến Hiên Trì Ngân phải cau mày, thu lại hắc khí của mình.
Đất, đá, cây cối không có sự nâng đỡ liền nhanh chóng lộp bộp rơi xuống đất. Các chấp quản sự liền rên rỉ ngả xuống, cuối cùng cũng đợi được viện trưởng tiên tôn đến rồi!
Hiên Trì Ngân nhẹ nhàng đáp xuống đất, hắc khí chỉ được hắn thu lại nhưng không thu hoàn toàn, xung quanh hắn vẫn lượn lờ khói đen quỷ dị.
Một lão nhân gia, râu tóc bạc phơ tung bay trong gió, y phục một thân lam nhạt đầy khí chất tiên nhân, quanh thân được bao quanh một màng linh lực dày đặc, bọn chúng nhanh chóng tản ra, dễ dàng dung nhập vào người của các chấp quản sự cùng Mộ Khấu.
Người này chính là người đứng đầu của Tịnh Lạc học viện, Giác Tân Minh Thụy.
Dòng linh lực thanh mát kia nhập vào cơ thể, khiến đan điền của bọn họ như được gột rửa, cực kì dễ chịu. Tất cả lúc này mới có sức đứng lên, nhìn Hiên Trì Ngân đầy ác ý.
" Là Hắc Dực Ngục Kỳ bí pháp? Bí pháp đứng thứ hai của tam đại tà pháp? Hiên cung chủ, ngươi vậy mà lại tu luyện một trong ba tà pháp kia? Không sợ một giây lơ là sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, gân mạch đứt đoạn, đan điền phá vỡ, trở thành một phế nhân sao?", Giác Tân Minh Thụy lên tiếng, giọng nói của ông ta không hề chứa đựng sự dè bĩu hay khinh thường. Chỉ đơn giản là nói lên những mặt trái khi tu luyện tà pháp này.
Tuy bí pháp Hắc Dực Ngục Kỳ này là bí pháp của Thất Sát cung, nhưng vì tính rủi ro khi tu luyện và sức mạnh kinh người quỷ dị của nó, nên được liệt vào một trong tam đại tà pháp đáng sợ nhất trong giới tu chân.
Nói sơ qua Hắc Dực Ngục Kỳ bí pháp này, tổng cộng có bảy bậc tu luyện, người tu luyện tinh thần cần giữ vững vàng, nếu không rất dễ tạo ra tâm ma.
Lại nói, bí pháp này khiến đôi mắt người luyện sẽ bị đổi màu khi họ tức giận, tuy không ảnh hưởng gì đến thị giác của mắt nhưng tâm lí rất dễ bị đoán ra.
Mặt khác, bí pháp này có một điềm kinh dị khiến nó bị liệt vào tam đại tà pháp đó chính là, khi tu luyện đến bậc năm, có thể dùng nó để hút cạn đi linh lực cùng sinh cơ của người khác để bồi bổ chính bản thân mình. Tuy nhiên, đến bước này nếu lí trí không vững chắc, chắc chắn sẽ ngay lập tức bị tâm ma quấy nhiễu dẫn đến tẩu quả nhập ma, đan điền cũng theo đó bị phản phệ mà vỡ vụn, thậm chí hồn phách cũng sẽ bị tan biến, không thể đi vào luân hồi.
Hiên Trì Ngân không đặt vào tai lời của Giác Tân Minh Thụy, hắn chỉ lạnh nhạt nói: " việc của ta không liên quan đến ông. Mau giao đồ đi."
Giác Tân Minh Thụy đưa tay vuốt chùm râu bạc phơ của mình, nhìn Hiên Trì Ngân đang đứng cách mình không xa, " Tịnh Lạc học viện đã lấy đồ gì của Thất Sát cung mà phải đích thân Hiên cung chủ sang đây đòi lại?"
Mộ Khấu đứng sau lưng Giác Tân Minh Thụy nói: " viện trưởng, người đừng tin hắn, viên đan dược cấp tám kia vốn dĩ là cửa chúng ta!"
✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿✿
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...