Dưới ánh nến ấm áp, Hiên Viên Dạ Lan sắc mặt nhìn qua đúng là có chút tái nhợt.
Hạ Tử Thường liền nhớ đến lúc trước hắn té xỉu, hắn trúng độc hẳn rất bá đạo, mặc dù độc đã được giải, thế nhưng thương tổn tới cơ thể, cần phải điều dưỡng thật tốt.
“Ngươi cũng thấy rồi đấy, chỗ này của ta rất nghèo, ngươi nếu là muốn điều dưỡng thật tốt thân thể , nhất định phải dùng tới những cái như linh sâm tổ yến.
Chỗ này của ta không có những thứ đó, cho nên, ngươi vẫn là nên mau rời khỏi đi, trở về nơi ngươi nên ở, thật tốt điều dưỡng thân thể của ngươi.” Hạ Tử Thường nói
“Hiên Viên Dạ Lan.” Hiên Viên Dạ Lan bỗng nhiên mở miệng nói ra.
“Cái gì?” nàng khẽ giật mình
“Tên của ta là Hiên Viên Dạ Lan” Con mắt hẹp dài đen như mực nhìn thẳng Hạ Tử Thường, âm thanh từ tính của Hiên Viên Dạ Lan trầm thấp như rượu ngon.
“Có qua có lại, cô nương phải chăng nên nói cho ta biết đại danh?”
Sở dĩ gọi Hạ Tử Thường là cô nương, là bởi vì hắn có thể xác định, nàng vẫn không có kết hôn bái đường.
Một mặt là bởi vì lúc trước ở tiểu viện tồi tàn, hắn không phát hiện bất kỳ vết tích sinh hoạt nào của nam nhân, mặt khác là bởi vì cách ăn mặt của Hạ Tử Thường, cũng là cách ăn mặc của những cô nương chưa xuất giá.
Những thông tin này, Hiên Viên Dạ Lan cực kỳ hài lòng.
“Hạ Tử Thường.” Có câu nói, không đưa tay đánh người mặt cười, nàng thấy thái độ của hắn tốt như vậy, cũng đành báo lên đại danh của mình.”
“Tử Thường, Tử Thường,...!Rất êm tai.” Thấp giọng lẩm bẩm, Hiên Viên Dạ Lan hơi hơi giương lên khoé môi, “Hôm nay sát thủ có hù đến ngươi và bọn trẻ không? Những kẻ đó là vì ta mà tới, rất xin lỗi, làm liên luỵ các người.”
Hạ Tử Thường vốn là muốn nói, nếu như ngươi thật sự cảm thấy có lỗi, cũng không cần nói xin lỗi với ta như vậy, đưa một chút tiền bồi thường tổn thất tinh thần cho ta, ta cũng rất vui rồi.
Nhưng nhìn khuôn mặt mỉm cười của Hiên Viên Dạ Lan, nàng lời đến bên miệng, lại phải nuốt ngược trở về.
“Sáng sớm ngày mai, ngươi hãy rời khỏi nơi này đi.” Hạ Tử Thường nói
Nàng mơ hồ có thể đoán được thân phận của Hiên Viên Dạ Lan.
Hiên Viên, là dòng họ của hoàng thất Yến Bắc Quốc.
Tên Hiên Viên Dạ Lan này nhìn thế nào cũng không giống người thường, hắn hẳn là người của hoàng thất Yến Bắc Quốc.
Hiện nay thánh thượng còn chưa có lập trữ, mà các hoàng tử đều đã lớn hết,bây giờ tình huống hoàng thất Yến Bắc Quốc khá phức tạp, giữa các hoàng tử không thể thiếu việc minh tranh ám đấu vì tranh trữ.
Bây giờ Hạ Tử Thường nàng bất quá chỉ là một nhân vật tiểu tốt, nếu là dính líu quan hệ cới Hiên Viên Dạ Lan, vạn nhất chọc phải phiền phức không nên dây vào, chẳng phải là tự chuốc lấy khổ sao?
Lúc trước, bất luận là việc gì nàng cũng không quan tâm, bởi vì nàng một thân một mình
Nhưng bây giờ không có giống vậy, nàng có ba tiểu bảo bối phải nuôi sống, nàng có lo lắng, nên không thể giống như lúc trước làm việc gì cũng không nghĩ đến hậu quả như vậy/
Đã sớm đoán được Hạ Tử Thường tìm hắn chính là muốn bảo hắn mau rời khỏi nơi đây, Hiên Viên Dạ Lan trên mặt không hiện vẻ bất ngờ gì.
“Những kẻ đuổi gϊếŧ ta, tất nhiên sẽ tìm được chỗ ở của ngươi trước, chứng minh bọn chúng biết rõ ngươi có tồn tại.
Kẻ ác phía sau màn ác hẳn cho rằng giữa ta và ngươi có liên quan.
Dù sao độc Diêm cốt, cũng không phải ai cũng có thể giải.
Hạ cô nương, nếu ta rời đi, hắc thủ phía sau màn vẫn sẽ không tha cho cô.” Hắn đã sớm nghĩ ra được ký do thoát thác, trầm giọng nói.
Hắn cũng không phải là đoán bừa nói bậy
Hạ Tử Thường có thể giả được độc Diêm cốt, chứng minh nàng cũng không phải là người bình thường.
Vị hoàng thúc kia của hắn trời sinh tính tình đa nghi, chỉ sợ là đã đem hắn cùng Hạ cô nương xem như là người cùng trên một cái thuyền rồi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...