Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Hàn Tĩnh Y lại càng thấy khó chịu hơn, ở bên cạnh mở miệng nói: “Hừ! Tôi có chỗ nào không sánh được với người phụ nữ ti tiện kia, tôi thấy nhất định cô ta là hồ ly tinh chuyển thế, trời sinh mê hoặc đàn ông...”

"Hừ! Thôi quên đi. Hàn Tĩnh Y, cô nên nhanh chóng nghĩ đường lui cho mình thì hơn?" Nghiêm Lương Hùng cười lạnh nói.

Vừa trải qua cuộc nói chuyện với Cố Tinh Trạch, ông ta cũng không nhịn được cảm thấy người phụ nữ trước mắt thật sự rất tầm thường.

Nếu đem so cùng Vân Thi Thi thì kém xa, cô ta là bông hoa dại ven đường khiến ông ta thấy chướng mắt.

"Có ý gì?" Hàn Tĩnh Y lờ mờ hỏi lại.

"Cô ở Hoàn Vũ vẫn còn là người mới, bây giờ lá gan lại lớn như vậy, dám làm trái ý Cố Tinh Trạch?"

"Vậy thì sao chứ?" Chuyện đến nước này, Hàn Tĩnh Y đã hết hi vọng đối với Cố Tinh Trạch.

Cảm giác bị nam thần trong lòng trào phúng, như mũi khoan đâm vào trái tim.

“Tôi thấy cô đúng là không biết trời cao đất dầy là gì!? Cô không biết sao? Bây giờ giải trí Hoàn Vũ, Cố Tinh Trạch nắm 20% cổ phần, là một trong những cổ đông lớn của công ty. Ngay cả tôi đều phải xem sắc mặt anh ta mà làm việc, cô cho rằng cô là ai? Dám đập bàn nói chuyện với anh ta? Sau này cô đừng nghĩ tới chuyện ở trong giới giải trí lăn lộn! Ngày mai chờ bị hủy hợp đồng đi!”


Cái gì? Cố Tinh Trạch là cổ đông lớn của Hoàn Vũ?

Trời ạ, Hàn Tĩnh Y căm hận cắn răng, quả thực là hối hận đến xanh ruột.

"Nghiêm tổng, làm sao bây giờ? Tôi không muốn bị rơi đài!" Hàn Tĩnh Y khóc lóc thỉnh cầu.

"Hừ! Tôi không cứu được cô! Cô nhìn lại cô đi, ngực lớn nhưng không có đầu óc, nói chuyện không chịu dùng não suy nghĩ, tận lực gây chuyện làm cho tôi khó chịu!” Nghiêm Lương Hùng vung tay, bỏ đi.

Vừa ra khỏi khách sạn, Cố Tinh Trạch liền xoay người, bước chân Vân Thi Thi không ổn dịnh, lập tức va vào ngực anh.

"Ây da..." Cô xoa trán, có chút choáng váng.

Cố Tinh Trạch hơi oán trách cạo sống mũi Vân Thi Thi, bất đắc dĩ nói: “Cô gái nhỏ lỗ mãng này, cô còn không mau cảm ơn tôi, tôi vừa cứu cô ra khỏi đầm rồng hang hổ?”

"Có ý gì?" Vân Thi Thi vẫn nửa tỉnh nửa mê, tự nhiên không rõ ý tứ trong lời nói.


"Cô không ở trong cái vòng luẩn quẩn này, cho nên cô không biết Nghiêm Lương Hùng là hạng người gì.” Anh cúi người, nhìn vào đôi mắt cô, hơi thở thơm như hoa lan nói: “Ông ta chính là loại người ưa thích dáng vẻ như cô, vừa trong trẻo lại đơn thuần, non nớt. Nếu như lúc nãy cô không theo tôi ra ngoài, có lẽ đã bị ông ta ăn tươi nuốt sống rồi!”

"..."

"Sợ rồi sao?" Cố Tinh Trạch thấy cô hoảng hốt, không khỏi cảm thấy yêu mến cô gái nhỏ thanh thuần như chú thỏ trắng trước mắt, có chút cưng chiều xoa đầu cô: “Vòng tròn này chính là như vậy, coi trọng vật chất, giống như cô, sợ là sớm muộn gì cũng bị ăn tươi nuốt sống!"

Vân Thi Thi có chút sợ hãi lại có chút cảm kích nói: "Cảm ơn anh, nếu không phải anh, chỉ sợ ngày hôm nay tôi lành ít dữ nhiều!"

Nếu không phải anh giải vây, đúng là cô không biết nên làm thế nào đối mặt với Nghiêm Lương Hùng hận không thể nuốt sống mình.

"Vậy về nhà đi." Cố Tinh Trạch vỗ vỗ vai cô.

"Vậy ngày mai, mấy giờ tôi có thể đến báo danh?" Vân Thi Thi đi sau lưng anh ta, mỉm cười hỏi.

"Cô —— thật sự muốn làm trợ lý của tôi?" Cố Tinh Trạch có chút dở khóc dở cười nói: "Làm phụ tá của tôi, rất vất vả. Không chỉ bận bịu thay tôi làm tốt công tác quan hệ xã hội lại còn phải ứng phó với paparazi vây đuổi chặn đường, càng quá đáng hơn chính là, thường xuyên đối mặt với cục diện như ngày hôm nay, cô có thể thích ứng không?”

Bỗng nhiên Vân Thi Thi được giác ngộ, hóa ra làm trợ lý không phải chuyện dễ dàng.

"Vậy anh hỏi tôi, có đồng ý làm phụ tá của anh hay không..."

"Là tôi đang giải vây giúp cô."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui