Tim Hữu Hữu đập lỡ một nhịp, nhưng không nói gì, sắc mặt hơi mất tự nhiên nghiêng đầu đi, khóe miệng, lại nhấc lên một đường cong không dễ phát hiện.
Đi ra khỏi rạp chiếu phim, là khu mua săm to lớn, cửa khu mua sắm, có một quầy kem.
Trên quầy kem đang đặt rất nhiều que kem làm sẵn, có que kem giống như đúc Hồ Ni Khắc Phiến trong 《 thành động vật điên cuồng 》.
Tiểu Dịch Thần hỏi: "Hữu Hữu, em có muốn ăn kem que không?"
"Muốn." Hữu Hữu liếm liếm cánh môi phấn nộn, gật gật đầu.
Vì thế Tiểu Dịch Thần để cho cậu ở chỗ chờ, để cho cậu giữ bóp tiền, mình thì đi mua kem que.
Hữu Hữu đang chờ tại chỗ, bỗng nhiên cảm giác thấy cách đó không xa phía xa, có gì lạnh lẽo tới gần mình.
Trực giác của cậu vô cùng nhanh nhạy, bởi vậy, nhìn thoáng qua phía sau, lại trông thấy một bàn tay to nam tính duỗi đến, gắt gao che miệng của cậu lại.
"Ưm..."
Hữu Hữu thậm chí không có cơ hội vùng vẫy một, mất đi phản kháng.
Lúc Tiểu Dịch Thần mua kem que quay lại chỗ đó, lại phát hiện Hữu Hữu vậy mà không thấy tung tích rồi.
Mày cậu nhíu lại, trên mặt có chút kinh ngạc, đi bốn phía một vòng, lại không phát hiện tung tích Hữu Hữu như cũ.
"Người đâu?"
Cậu cắn cắn môi, cảm thấy được rất kì lạ, cũng không biết cuối cùng sao lại thế này.
Không thấy Hữu Hữu đâu cả!
Em ấy đi đâu rồi?
Chẳng lẽ là đi dạo các quầy hàng khác sao?
Không có khả năng. Lấy tính cách Hữu Hữu hẳn là không đi loạn mới đúng, sẽ ngoan ngoãn đứng tại chỗ chờ cậu!
Em ấy đi đâu rồi?!
Tiểu Dịch Thần gấp đến độ trán chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.
...
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm ra khỏi khu mua sắm, một đường đi rất nhanh.
Cậu mở mắt trừng lớn, cố gắng vùng vẫy, nhưng mà sức lực người đàn ông đó rất lớn không để cho cậu phản kháng, gắt gao ôm cậu vào trong ngực, miệng bị bàn tay to dùng lực che lại, căn bản phát không ra một chút tiếng động nào.
Đây... Là bắt cóc sao!?
Hay là, cậu bị lừa bán rồi!?
Trong lòng cậu hơi kinh ngạc, không biết người đàn ông này là ai!
Trong đầu đột xẹt qua tin tức mấy ngày hôm trước xem.
Nghe nói, có đứa bé trong khu mua sắm lớn, bị bọn buôn người ôm đi, đứa bé khóc rống không thôi, rước lấy mọi người vây quanh, nhưng mà tên buôn người kia thủ đoạn cực kỳ cao minh, đối mặt nghi ngờ của mọi người, hết sức bình tĩnh nói con nhỏ không nghe lời, thiếu quản giáo, tự xưng là cha đứa bé.
Nhưng mà mặc dù đứa bé khóc rống như thế nào, kêu to như thế nào: "Ông không phải ba tôi! Ông không phải ba tôi!"
Mọi người lại không nghi ngờ gì, càng thêm còn lại là xem náo nhiệt, vây xem, bản chất là thờ ơ!
Vì thế, đứa bé đáng thương cứ như vậy bị bắt cóc, đến nay cũng không rõ tung tích!
Sau lưng Hữu Hữu ra mồ hôi lạnh, chẳng lẽ cậu bị lừa bán rồi!?
Hoài nghi như vậy, ánh mắt cậu chuyển động, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy trên cổ người đàn ông mang theo một vòng vàng to, trong lòng có hoài nghi không rõ!
Đây... Chẳng lẽ là kẻ lưu manh trong rạp chiếu phim vừa rồi!
Hẳn là nhớ không lầm!
Bởi vì, mới vừa nãy ở trong rạp chiếu phim, tuy nhiên ngọn đèn u ám, thấy không rõ mặt mũi người đàn ông, nhưng mà có một chút đặc biệt thì cậu nhớ rõ ràng!
Trên cổ người đó mang theo một sợi dây chuyền vàng, rất là vô lại!
Là người đàn ông đó không sai!
Chẳng lẽ, người đàn ông này tới trả thù hả?
Không chờ cậu nghĩ nhiều, người đàn ông ôm cậu đi đến một chỗ yên lặng, ngõ nhỏ không người đi qua, mạnh mẽ ném cậu xuống đất!
Hữu Hữu bất ngờ không phòng ngự té lăn trên đất, đau đớn nhíu mày, kêu một tiếng đau đớn, trên trán nhất thời chảy ra một tầng mồ hôi mỏng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...