Mộ Thịnh là người đầu tiên kịp phản ứng: "Cháu... Cháu thật sự đồng ý cưới Uyển Nhu sao?"
"Lời cháu đã nói rồi, không cần phải nghi ngờ này nọ." Mộ Nhã Triết khẽ nhếch môi: "Ông nội cũng biết tính cháu rồi đấy, lời cháu đã nói thì nhất định sẽ làm được."
Đã nói là làm.
Đây chính là thái độ sống của cháu trai ông.
Về điểm này, Mộ Thịnh không hề nghi ngờ.
"Được!"
Mộ Thịnh cực kỳ vui mừng, lập tức nói: "Tốt lắm! Nếu như cháu đã đồng ý cưới Uyển Nhu, ông rất lấy làm vui mừng!"
Nói xong, ông lại nắm chặt tay Mộ Uyển Nhu, vẻ vui sướng trên mặt không che giấu được: "Thật tốt quá! Sợ là chẳng bao lâu nữa nhà họ Mộ chúng ta lại song hỉ lâm môn rồi! Nếu đã như vậy, ông sẽ cho người sắp xếp, hôn sự này cũng không thể kéo dài nữa! Ít nhất cũng phải công bố tin tức này ra trước giới truyền thông, sau đó ông sẽ sai người tìm ngày tốt, nhanh chóng tổ chức lễ cưới."
Theo lệ mà nói, sau khi nhà họ Mộ chọn được ngày tổ chức hôn lễ sẽ phải cử hành một lễ tuyên bố long trọng, mở tiệc chiêu đãi các nhân vật nổi tiếng trên thương trường, mời người trong giới thượng lưu và các phương tiện truyền thông tới chứng kiến.
Sau đó nữa là cử hành một hôn lễ thế kỷ!
So với vẻ vui mừng của Mộ Thịnh, nụ cười trên mặt Mộ Uyển Nhu lại có phần miễn cưỡng, bởi vì cô ta có chút không tin được là Mộ Nhã Triết thật sự sẽ cưới cô ta!
Sau khi gặp Mộ Liên Tước, cô ta đã không còn ảo tưởng đối với chuyện gả cho Mộ Nhã Triết nữa rồi.
Mộ Liên Tước đã đồng ý với cô ta, sau khi mọi chuyện kết thúc sẽ cho cô ta được hưởng vinh hoa phú quý cả đời.
Bởi vậy, hiện giờ cô ta làm việc theo phân phó của Mộ Liên Tước, chẳng những sắp xếp cho tay chân của ông ta vào tổng bộ Đế Thăng mà còn hạ độc trong thuốc của Mộ Thịnh.
Nhìn khắp nhà họ Mộ cũng chỉ có cô ta mới làm được những việc này.
Nhưng mà bây giờ Mộ Nhã Triết lại nói, anh đồng ý cưới cô ta?
Lời kia là có ý nói, về sau cô ta sẽ trở thành mợ chủ nhà họ Mộ sao?
Toàn bộ những chuyện này giống như ở trong mơ vậy, thật sự là khó mà tin được!
Nhưng Mộ Nhã Triết sao có thể đồng ý cưới cô ta chứ?
Không nói đến chuyện khác, chỉ riêng chuyện cô ta có thai, đứa bé trong bụng không phải con của anh, thế mà anh lại còn đồng ý sẽ cưới cô ta sao?
Chuyện này... Chuyện này đối với những người đàn ông khác mà nói đúng là một sự sỉ nhục!
"Nhưng mà có một chuyện, ông nội cũng phải làm."
"Hử?"
"Chuyện lúc trước ông nội đã đồng ý với cháu, ông nội đừng quên."
Mộ Nhã Triết lời ít ý nhiều, ông lão Mộ lại ngầm hiểu, gật gật đầu: "Cháu yên tâm! Trước hôn lễ ông nội sẽ giao cho cháu."
Quyền hành của nhà họ Mộ.
Mặc dù nói Mộ Nhã Triết là người thừa kế của nhà họ Mộ, có được quyền thừa kế, nhưng quyền hành của nhà họ Mộ và quyền thừa kế là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Quyền hành của nhà họ Mộ tượng trưng cho quyền lợi cao nhất.
Chỉ có người làm chủ cả gia đình mới có được quyền lợi này.
Mộ Thịnh từng đồng ý với anh, nếu như anh cưới Mộ Uyển Nhu, ông sẽ giao lại quyền hành này cho anh.
Dựa vào tính tình của Mộ Thịnh mà nói, nếu như chưa đến lúc lâm chung thì sẽ không nhường lại quyền hành của nhà họ Mộ.
Dù sao thì trong một gia đình quyền thế như nhà họ Mộ, quyền hành của người đứng đầu có ý nghĩa đến mức nào, nếu như có được quyền hành của nhà họ Mộ thì cũng đồng nghĩa với việc nắm quyền sinh sát đối với mọi thành viên trong nhà.
Bao nhiêu người thèm muốn thứ quyền lực này.
Thử nghĩ một chút, nếu như Mộ Thịnh giao lại quyền hành cho người khác, quyền lực lớn như vậy rời khỏi tay, ông không còn là người đứng đầu nhà họ Mộ nữa, bên trong gia đình chắc chắn sẽ lung lay, sợ là đến lúc chết ông cũng không được yên ổn.
Nếu như là người ngoài, Mộ Thịnh chưa chắc sẽ đồng ý.
Nhưng mà Mộ Nhã Triết lại là đứa cháu nội mà ông tín nhiệm nhất, Mộ Thịnh chắc chắn có thể tin được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...