Trở lại biệt thự, Mộ Nhã Triết mặt không biến sắc, trực tiếp ôm lấy Vân Thi Thi, cô giãy giụa, nhưng không thể kháng cự lại sức mạnh của anh.
Hai tay anh dùng sức ôm chặt lấy cô.
Cô không thể cử động, cũng không thể kháng cự.
Cô ngẩng đầu lên, theo góc độ của mình, cô chỉ có thể nhìn thấy cằm và đường cong trên mặt anh, cương nghị mà lạnh lùng đến đáng sợ.
Dọc đường đi, giúp việc ai cũng nơm nớp lo sợ, chỉ mong có thể trốn đâu đi đó để không nhìn thấy cậu chủ.
Nhìn sắc mặt của Mộ Nhã Triết, ai cũng hiểu vài phần.
Sắc mặt cậu chủ hiện tại không tốt, ai cũng sợ bản thân bị giận cá chém thớt.
Mộ Nhã Triết ôm cô vào phòng tắm, thả cô vào bồn tắm lớn, cô rất nhanh bị nước trong bồn quấn lấy.
Bồn tắm rất lớn, sâu một thước, rộng 3 thước, dài 5 thước*, có thể chứa được rất nhiều người.
*Thước: theo như mình search gg, có chỗ nói 1 thước = 1m, cũng có chỗ nói 1thước = 1/3 m (đây là theo đơn vị cổ), mình cũng không xác định chính xác được giá trị đo lường đã thay đổi chưa.
Cô vừa bị ném vào bồn, nước lập tức cao hơn đỉnh đầu, cả người cô chìm trong nước.
Nước ấm mạnh mẽ xông thẳng vào mũi.
Vân Thi Thi bị bất ngờ, không kịp phòng bị, nuốt luôn mấy ngụm liền, giãy dụa trồi lên, vừa mở được mắt liền thấy Mộ Nhã Triết đang đứng trước bồn tắm, cao thấy nhìn cô đánh giá.
Trên người cô vẫn còn đang mặc đồ đóng phim, là một bộ đồ của học sinh cao trung, áo sơ mi trắng tinh, váy xanh lam, cả người cô hiện tại lại ướt sũng, nên áo váy dính sát vào người, lộ ra đường cong trên cơ thể cô.
Áo sơ mi trắng tinh bị ướt, khiến người ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy nội y bên trong của cô.
Cơ thể tuyệt đẹp của cô nhanh chóng ẩn hiện dưới ánh đèn.
Nhưng mà giờ phút này đây, cô có chút thảm hại.
Vân Thi Thi luống cuống đứng lên, nửa giận dữ, nửa uất ức, đôi mắt ngập nước trừng mắt nhìn anh.
Mộ Nhã Triết trong lòng có chút đau.
Anh muốn đem cô ôm vào lòng, muốn dỗ dành cô.
Mắt anh nhìn cô từ đầu đến chân, xương quai xanh tuyệt đẹp, da trắng nõn, hai chân mềm mại như ngọc, người anh thấy nóng ran.
Nhưng vừa nghĩ tới chuyện lúc nãy, nghĩ đến việc cô bị Cố Tinh Trạch chạm vào môi, tay, và thân thể cô… nghĩ đến việc cô bị người đàn ông khác đụng vào.
Là anh lại không khống chế được lửa giận trong lòng, ánh mắt sắc bén của anh lập tức bừng bừng lửa hận, nếu ánh mắt có thể giết người thì Cố Tinh Trạch đã chết từ lâu rồi.
Anh chỉ lạnh lùng nói: “Rửa cho sạch, nhưng chỗ bị tên đó đụng vào, phải rửa cho thật sạch!”
Nói xong, anh mở cửa, bỏ ra ngoài.
Vân Thi Thi kinh ngạc nhìn bóng lưng anh rời đi, “choang” một tiếng, bên kia cánh cửa liên tục nghe tiếng đổ vỡ, cứ như cả căn phòng bên ngoài đã bị phá tanh bành.
Ánh mắt vừa rồi của anh rất lạnh, cô thật sự rất đau.
Anh sợ cô bị vấy bẩn?
Anh sợ cô bị người đàn ông khác chạm vào?
Nhưng cô và Cố Tinh Trạch đã phát sinh chuyện gì đâu chứ!
Anh bắt cô tắm rửa sạch sẽ, vì cái gì chứ?
Anh có tẩy rửa những chỗ mà Mộ Uyển Nhu chạm vào người anh không?
Nếu anh muốn cô sạch sẽ, được thôi, cô sẽ làm theo ý anh muốn!
Mộ Nhã Triết đi đến quầy bar, mở một chai Laffey, rót ra ly uống một ngụm, vị rượu tinh khiết với mùi thơm nồng lập tức xộc vào mũi và khoang miệng.
Anh cảm thấy rất bức bách, anh không muốn nghĩ thêm gì nữa, anh không khống chế được tâm tình hiện tại của mình.
“Chaong” một cái, anh đem cốc đập mạnh xuống đất, cứ như mọi tức giận của anh đều giáng xuống ly rượu này.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, anh vung tay lên, đem mọi thứ trên bàn ném hết xuống đất, anh lật cả cái bàn lên, làm trên đất bừa bãi một đống hỗn độn.
Người giúp việc đứng xung quanh lập tức hoảng hốt, nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ trở về như lúc đầu.
Mộ Nhã Triết bước đến ghế salon, khoảng một tiếng trôi qua, cô vẫn chưa đi ra khỏi phòng tắm.
Bỗng nhiên anh nghĩ đến điều gì đó, ngực anh đập mạnh, anh lập tức phóng đến cửa phòng vệ sinh, xông vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...