“Này, anh không được xằng bậy… Nha! Miệng anh to như vậy, uống sạch rồi, Nguyệt Dao uống cái gì?”
“Ha ha!”
Bộ dạng cô nghiêm túc, làm anh nhịn không được bật cười, nhẹ nhàng véo cái mũi cô, “Đùa em thôi!”
Vân Thi Thi cười cười, cũng nói, “Em cũng đùa anh thôi!”
Hai người nhìn nhau cười, trong mắt lộ ra tình yêu nồng đậm, căn bản không che dấu được.
Ngoài cửa, Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ngồi ở trên ghế, cho dù hai đứa bé còn nhỏ, nhưng mà lúc Vân Thi Thi cho bé con bú, Mộ Nhã Triết kiên quyết bắt bọn chúng tránh đi, thái độ không để cho kháng cự.
Hữu Hữu lại không phục nói, “Hừ! Cha đúng là lòng dạ hẹp hòi.”
Tiểu Dịch Thần vẫn luôn hâm mộ nói, “Nhìn em gái bú sữa, anh vậy mà cảm thấy em ấy uống rất ngon! Đáng thương cho anh, từ nhỏ đã uống sữa bột lớn lên!”
Hữu Hữu tò mò hỏi, “Anh uống sữa bột gì?”
Tiểu Dịch Thần lắc đầu, “Anh không biết… Khi đó anh không hiểu chuyện, ba tuổi anh liền cai sữa rồi.”
“A… lát nữa em phải hỏi cha mới được.”
Thấy Hữu Hữu cố chấp muốn hỏi tên loại sữa mà cậu uống, Tiểu Dịch Thần cảm thấy hoang mang, “Em cũng muốn uống sao?”
“Không.”
“Vậy vì sao em lại hỏi tên loại sữa mà anh uống?”
Hữu Hữu nghiêm túc nói, “Sau này nếu em gái uống sữa bột, không uống sữa này.”
Tiểu Dịch Thần kinh ngạc, “Vì sao?”
“Em hoài nghi có phải anh uống sữa này cho nên mới ngốc như vậy hay không.”
Tiểu Dịch Thần lại bị lời nói ác độc của Hữu Hữu đả kích, khóc không ra nước mắt, tê liệt ngồi trên ghế, không gượng dậy nổi, hai đứa bé ở bên nhau lâu như vậy, đối với những lời nói ác độc của Hữu Hữu, vậy mà Tiểu Dịch Thần vẫn luôn bị đả kích.
Cậu không để ý tới Hữu Hữu, nắm chặt tay thành quả đấm, nắm thật chặt, giống như thề vậy, cố gắng động viên mình, “Sau này, nhà chúng ta có thêm một người là phụ nữ, anh nhất định phải trở nên mạnh hơn! Mới có thể bảo vệ mẹ và em gái thân yêu!”
Hữu Hữu nói, “Anh nên thông minh một chút là được rồi, đừng để đến lúc đó kéo chân em gái!”
Tiểu Dịch Thần ấm ức nói, “Hữu Hữu, em nói anh trai em như vậy, là không tốt bụng đâu nha!”
“Anh cũng biết mình là anh trai, nhiều tuổi nhất, nếu sau này chỉ số thông minh bị em gái chèn ép, mới đúng là dọa người!”
Hữu Hữu còn nói, “Sau này em gái học bài, cầm sách bài tập tìm anh giải bài, nếu anh không làm được, em gái chắc chắn sẽ ghét bỏ anh.”
Tiểu Dịch Thần “Ừ” một tiếng, lại nói, “Không phải có em rồi sao? Sau này, nếu em gái không làm được bài tập, tìm em là được rồi!”
“Vậy còn anh?” Hữu Hữu khinh bỉ cậu.
“Anh á!”
Tiểu Dịch Thần cười đắc ý, “Sau này nếu ai dám bắt nạt em gái, anh nhất định sẽ cho người đó nếm thử quả đấm lợi hại của anh!”
“… Cuồng bạo lực.”
“Nếu không thì sao?”
Tiểu Dịch Thần không phục chống nạnh, “Nếu như em gái bị người ta bắt nạt bên ngoài, còn có thể trông cậy vào em khoa chân múa tay sao?”
Hữu Hữu chột dạ đỏ mặt, quả thật, cậu không giỏi võ bằng Tiểu Dịch Thần, cũng không biết sức mạnh kỳ lạ của Tiểu Dịch Thần ở đâu ra.
Cho đứa bé bú xong, Tiểu Nguyệt Dao an phận, Mộ Nhã Triết mở cửa, để cho hai đứa bé vào phòng, Hữu Hữu hưng phấn chạy đến bên giường, dựng thẳng cổ mong chờ nói, “Mẹ, mẹ! Con muốn ôm em gái!”
Mộ Nhã Triết lại nói, “Không được!”
Hữu Hữu vừa nghe, bĩu môi, không tình nguyện nói, “Vì sao ạ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...