Qua rất lâu, mãi đến tận mười phút sau, mới thấy cô ta mang vẻ mặt hoang mang đi ra.
Lại qua mười mấy phút, mới có mấy bảo an vội vã chạy tới, mang theo Vân Na đã bất tỉnh nhân sự rời khỏi hiện trường.
Trên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai mà non nớt của Hữu Hữu, là trầm tư, đôi mắt trong veo như nước hoàn toàn là ánh sáng của toan tính.
Lục Cảnh Điềm...
Tiệc rượu đêm nay đúng là vô cùng đặc sắc, lại còn có tiết mục đặc sắc đến thế?
Mặc dù nói, Vân Na rơi vào kết cục như bây giờ, căn bản cậu không hề cảm thấy đáng thương, chỉ cảm thấy đó là ác quả mà cô ta gây nên.
Mặc dù cậu còn nhỏ tuổi, nhưng cũng hiểu được nhân quả báo ứng.
Người gieo xuống nhân nào thì sẽ có quả ấy.
Gieo nhân tốt, nhận được quả ngọt; gieo nhân ác, sẽ nhận được quả đắng.
Tuy nghĩ như thế, nhưng sự tàn nhẫn của Lục Cảnh Điềm cũng làm cho cậu thấy kinh ngạc.
Lục Cảnh Điềm này, ra tay quá mức độc ác, từ trong video xem được, cũng không biết rốt cuộc cô ta đã làm gì Vân Na, đầy máu tươi, vô cùng thê thảm.
Cô ta làm người thế nào, cậu không quan tâm, lười truy cứu.
Nhưng vừa nghĩ tới chuyện ở tiệc rượu, cô ta nhằm vào mẹ, mở miệng nói xấu mẹ, nghĩ tới đây, sắc mặt Vân Thiên Hữu liền lạnh xuống.
Cái gì cậu cũng không sợ, chỉ sợ đến lúc đó, người phụ nữ này lại dùng thủ đoạn tương tự đối phó mẹ...
Nghĩ tới đây, trong lòng cậu lại tuôn ra khí lạnh khó có thể khống chế.
Vân Thiên Hữu tắt video, bảo mật bưu kiện, hồi âm ba chữ cho Lý Hàn Lâm: Chờ thời cơ.
Lý Hàn Lâm ở bên kia không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ, chờ thời cơ?
Chờ tới lúc nào? Lẽ nào hiện tại không phải thời cơ tốt nhất sao?
Ông ta hao tổn tâm cơ lấy được video này tới tay, vốn cho là Vân Thiên Hữu chắc chắn không thể chờ đợi được nữa mà đem video đắt giá này nổ tung giới truyền thông, làm hỏng danh tiếng của Lục Cảnh Điềm.
Nhưng mà Vân Thiên Hữu lại không làm vậy, trái lại nhẹ như mây gió để ông ta chờ thời cơ, thời cơ? Rốt cuộc là đợi đến lúc nào?
Chợt ông ta nhớ tới chuyện lúc trước, Vân Thiên Hữu ở trước hội đồng quản trị làm ra một quyết sách.
Khi đó, công ty Nhạc Trí nghiên cứu ra một sản phẩm đồ chơi trí năng*, được tất cả cổ đông hội đồng quản trị tán thành, cho rằng sản phẩm này một khi được tung ra thị trường, chắc chắn như thủy triều bao phủ.
*Trí năng: trí tuệ và năng lực
Đơn đặt hàng đầu tiên đã được tập trung vào sản xuất, lúc đó, đúng lúc gặp được thời kỳ thị trường nóng lên, khi đó hội đồng quản trị nóng lòng muốn tung sản phẩm này ra thị trường, nhưng khi hợp đồng ký kết đơn đặt hàng sản phẩm được đưa tới tay Vân Thiên Hữu, chỉ chờ cậu kí tên và đóng dấu.
Cậu lại chậm chạp án binh bất động.
Hội đồng quản trị cuống lên, nhiều lần thúc giục cậu, nhưng bặt vô âm tín, cũng chỉ nhắn ra ba chữ: Chờ thời cơ.
Thời cơ? Lúc nào?
Lý Hàn Lâm không khỏi hiếu kỳ, tất cả mọi người cũng không biết rốt cuộc Vân Thiên Hữu có ý đồ gì.
Trong lúc hội đồng quản trị không tìm được manh mối, không quá hai tháng, món đồ chơi của công ty Mitel vừa sản xuất ra dính vào bê bối —— trải qua quá trình điều tra của ủy viên giám sát quốc tế, đồ chơi trẻ em làm bằng gỗ được sản xuất ra có khối lượng chì vượt quá chỉ tiêu, trong lúc theo dõi nguy hiểm, bên trong còn sót lại dung môi độc tố rất cao, thậm chí là nước sơn dễ dàng tẩy màu được quét lên bên ngoài cũng có vấn đề.
Đồ chơi của công ty Mitel là bá chủ trong giới sản xuất đồ chơi, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của công ty Nhạc Trí cho đến nay, sản xuất trò chơi mô hình gỗ xếp nhất thời thịnh hành toàn cầu, lập tức đè ép quần hùng.
Do đó, khi vụ bê bối bị lộ, cả thế gian khiếp sợ, danh tiếng rơi xuống đáy vực.
Lần đó, các phụ huynh hết sức chú trọng vấn đề chất lượng đối với món đồ chơi này.
Đồ chơi trẻ em, là cho trẻ con chơi, nếu như chất lượng có vấn đề, chẳng phải là hại con cái?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...