Con gái có thể hạnh phúc là tâm nguyện lớn nhất đời này của ông.
Hôm nay, cũng coi như ông đã hoàn thành được một tâm nguyện, trong lòng không khỏi thấy thật thoải mái.
Vân Nghiệp Hậu cũng cảm thấy vạn phần cảm động, nắm lấy tay Vân Nghiệp Trình, hào hứng nói: “Anh, anh thật là tốt số! Thi Thi có thể gặp được người đàn ông tốt như vậy, anh cũng nên yên tâm rồi!”
“Ừ!” Vân Nghiệp Trình vẫn xúc động như cũ, nhìn Vân Thi Thi, như thể nhớ lại tình cảnh lần đầu tiên gặp cô.
Năm ấy cô 9 tuổi, ông nhìn thấy cô ở viện mồ côi lần đầu tiên, cô gầy gò, rách rưới, quần áo trên người nhìn đã rất cũ, rất dơ. Cô ở trong góc phòng ngủ, sợ hãi ôm lấy đầu gối, ánh mắt mờ mịt sợ hãi nhìn khắp bốn phía.
Khi nhìn thấy ông thì sợ hãi co mình thành một khối, như thể một con thú nhỏ bị thương, tứ cố vô thân.
Khi đó, một đôi mắt mệt mỏi bi thương mà kiên cường kia lập tức làm ông xúc động!
Ánh mắt yếu ớt ấy như một cái gai đâm vào lòng, nên ông lập tức quyết định nhận nuôi đứa bé này không chút do dự, dù gặp phải sự phản đối của Lý Cầm ông cũng không bận tâm.
Sau khi đưa cô về nhà, ông luôn cưng chiều, che chở cô, đối xử với cô như con ruột, dần dần cũng nảy sinh tình cảm phụ tử.
Cô lệ thuộc vào ông.
Ông cũng coi cô như con gái thân sinh mà cưng chiều.
Con người thì đều mềm lòng, Vân Na không hiểu chuyện, không chịu nghe lời, luôn chọc cho ông tức giận, nổi trận lôi đình.
Nhưng Vân Thi Thi lại hết sức quý trọng một phần tình thân không dễ gì có được này.
Lúc nhỏ Vân Thi Thi còn mang về một con chó bị lạc, mặc dù sau này bị Lý Cầm ném đi mất.
Con chó này rất ngoan, rất dễ thương, Vân Thi Thi mang nó về nhà là vì thấy nó bị bọn trẻ con bắt nạt, cảm thấy rất đáng thương, có lẽ từ nhỏ đã bị bỏ rơi cho nên sau khi được cô mang về nhà nuôi thì hết sức nghe lời khéo léo, không gây chuyện quậy phá.
Có lẽ vì lưu lạc quá lâu, cô đơn quá lâu, một khi nhận được một phần ấm áp sẽ quý trọng như sinh mạng.
Vân Thi Thi cũng như thế!
Chính bởi vì từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài, chịu đói chịu khổ, nên khi cô có được một mái nhà, trong bụng sẽ chỉ nghĩ làm sao để cố gắng duy trì mái nhà này.
Chưa từng có, nên sẽ quý trọng gấp đôi.
Hôm nay cô trưởng thành rồi, đứng bên cạnh một người đàn ông khác, trong mắt là hạnh phúc, nụ cười tươi như hoa.
Vân Nghiệp Trình rơm rớm nước mắt nhìn cô.
Rốt cuộc cô cũng có được mái nhà của riêng mình!
Trong lòng vì cô mà mừng rỡ!
Con gái ngoan của ông, rốt cuộc cũng tìm được người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời cô!
Cung Kiệt lặng lẽ đứng một bên, trên mặt cũng không thể hiện ra vẻ gì, nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên mặt Vân Thi Thi, trái tim cũng nhen lên một chút xúc động.
Trên bàn tiệc, các tân khách không ngừng nâng chén chân thành chúc phúc cho họ.
Nhất là khi các nhân vật hoàng thất, hoàng tử và công chúa cùng tổng thống tới dự, chúc phúc cho cô, Vân Thi Thi không khỏi cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Cô không khỏi bất ngờ, những đại nhân vật thế này bình thường cùng lắm cũng chỉ có thể thấy qua trên tivi, không ngờ hôm nay lại có thể nhận được lời chúc phúc của họ.
Cô trầm mặc nghĩ trong lòng, liệu có thể xin chữ ký của họ được không?
Hữu Hữu mà biết trong lòng cô nghĩ gì, nhất định sẽ hận cô không có tiền đồ!
Lúc mọi người đang chúc tụng, Cung Kiệt chợt đi về phía cô.
Trong lúc nhất thời, lòng Vân Thi khẽ động một cái.
Cô ngớ ra, lại thấy anh đi tới trước mặt cô, nhẹ nhàng nâng tay cô đặt lên đó một nụ hôn đúng tiêu chuẩn.
“Chị gái, chúc chị hạnh phúc!”
Sáu chữ đơn giản, cũng thể hiện lời chúc phúc chân thành của anh.
Vân Thi Thi nhìn anh thật lâu, bỗng dưng ôm chầm lấy vai anh, hôn một cái thật kêu lên mặt anh.
“Cảm ơn em, Tiểu Kiệt.”
Cuối buổi dạ tiệc được cử hành long trọng là một màn pháo hoa rực rỡ.
Giữa bầu trời đêm huyền bí mê người rải rác những ngôi sao sáng ngời.
999 trái tim bằng lửa được bắn lên trời cùng một lúc, vẽ lên sắc màu rực rỡ chói lòa, trên không trung tạo thành vô vàn hình trái tim nở bung nối liền nhau.
Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần ở bên cạnh hưng phấn vỗ tay, nhất là Tiểu Dịch Thần, từ bé tới giờ chưa bao giờ thấy qua một màn pháo hoa nào lộng lẫy như vậy, cậu đã đi xem nhiều lễ hội pháo hoa, nhưng chưa thấy chỗ nào đặc biệt như vậy, lại có thể biến thành hình trái tim đẹp như vậy, cho nên không ngừng kích động hoa chân múa tay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...