Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Cậu nhìn bức hình méo mó trên mặt bánh, uất ức xoay người lại, tức giận nói: "Cha, sao cha lại tự dưng đứng sau lưng con đột ngột lên tiếng như vậy chứ, cha không biết là rất dọa người sao?"
"Cha đâu có cố ý, ai biết lá gan của con lại nhỏ như vậy chứ?" Mộ Nhã Triết cực kỳ vô tội, nói: "Con xem, con làm bánh sinh nhật cho mẹ, con vẽ hai đứa nhóc bọn con đáng yêu như thế mà lại vẽ cha hung dữ như vậy, cha kịch liệt phản đối!"
"Phản đối không có hiệu lực!"
Hữu Hữu nâng cái bánh lên, nhìn xung quanh một chút, so sánh với người thật, phát biểu quan điểm: "Rất giống mà!"
Mộ Nhã Triết: "..."
"Ai bảo bình thường cha cứ thích xụ mặt chứ!"
Hữu Hữu lại nhìn xuống cái miệng bị méo lệch trên mặt bánh, lập tức bật cười: "Cha à, trông cha thật đáng yêu quá đi, cái miệng bị méo rồi này!"
"Đều tại con cả!" Mộ Nhã Triết oan ức nói.
Hữu Hữu phản bác: "Ai bảo cha vào mà không lên tiếng, đứng ở sau lưng dọa cho con nhảy dựng lên thế chứ! Nếu không phải vậy thì con đã không lỡ tay rồi!"
Mộ Nhã Triết cười, ôm lấy cậu từ phía sau, đặt cậu lên vai, nhìn cái áo dính đầy đường cát của cậu: "Đây là quà sinh nhật con tặng cho mẹ sao?"
"Đúng vậy!"
Hữu Hữu cố định "Mộ Nhã Triết" lên mặt bánh, chỉnh lại một chút cho dễ nhìn, lại hỏi: "Cha, cha thấy con làm bánh có đẹp không?"
Mộ Nhã Triết làm như thật sự suy xét cẩn thận, sau đó cho đánh giá: "Coi như cũng tạm."
"Cái gì gọi là coi như cũng tạm?" Hữu Hữu có chút không bằng lòng cãi lại: "Con cảm thấy con làm rất đẹp!"
"Mấy hình người ở trên mặt bánh có thể ăn được không?"
"Trừ con và mẹ con ra, những cái khác cha muốn ăn cái nào thì ăn!" Hữu Hữu rộng lượng nói.
Mộ Nhã Triết nhướng mày, lại ra vẻ bất mãn mà đùa cậu: "Tại sao cha chỉ có thể ăn cha và Tiểu Dịch Thần mà không thể ăn con hoặc mẹ con?"
"Bởi vì mẹ là đáng yêu nhất, ai cũng không được ăn!"
Sau khi đã làm xong xuôi mọi việc, nhìn thành phẩm vừa ra lò, Hữu Hữu càng hài lòng với tay nghề bản thân.
"Cái bánh này thật là đẹp! Đây là bánh con tự tay làm, chắc chắn mẹ sẽ rất thích!"
Nói xong, Hữu Hữu xoay người, ôm lấy bả vai Mộ Nhã Triết: "Cha, khi nào thì chúng ta đến đoàn phim tham quan đây?"
"Đợi Tiểu Dịch Thần tan học về, chúng ta sẽ đến đoàn phim tham quan."
"Vạn tuế!"
Hữu Hữu vui mừng khôn xiết: "Rốt cuộc cũng có thể gặp mẹ rồi! Từ đêm qua con đã vui đến mức không ngủ được! Chắc chắn là mẹ lại quên mất sinh nhật của mình, con nhất định phải tặng cho mẹ một cái sinh nhật đầy kinh ngạc và vui mừng!"
Mộ Nhã Triết yêu chiều gõ lên mũi cậu: "Được!"
Lúc Tiểu Dịch Thần tan học về liền nhìn thấy cái bánh sinh nhật của Hữu Hữu đã làm xong xuôi để ở trong bếp.
Cậu đi qua nhìn một hồi lâu, thèm đến mức chảy cả nước miếng!
Xoay người, cậu líu ríu như con chim nhỏ chạy đến chỗ Hữu Hữu.
"Hữu Hữu, cái bánh sinh nhật kia là em tự tay làm cho mẹ đấy à?"
"Ừ! Là em làm!"
Hữu Hữu cực kỳ đắc ý.
Tiểu Dịch Thần thèm ăn đến mức nhịn không được, cứ quấn lấy cậu mà hỏi: "Bao giờ thì đi đến chỗ mẹ đây?"
Đêm qua, sau khi ba cha con thương lượng xong xuôi, quyết định sinh nhật hôm nay sẽ đến đoàn phim tham quan, cho Vân Thi Thi một cái sinh nhật bất ngờ.
Hai cậu nhóc đều vô cùng mong chờ buổi sinh nhật này, hưng phấn đến mức cả đêm đều không ngủ ngon.
Tiểu Dịch Thần đặc biệt tự tay chuẩn bị một món quà thủ công, thần thần bí bí mở ra cho Hữu Hữu xem.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...