Cô có chút bất an ngồi thẳng người dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, cau mày nói: “Đây rõ ràng là đang đi ngược lại hướng công ty tôi!”
Lý Lương Đống âm hiểm cười nói: “Đương nhiên là không phải hướng công ty rồi.”
Vân Thi Thi chợt quay đầu lại, “Vậy là đi đâu?!”
Mặt cô có chút bối rối, nhiều hơn là vẻ nghi ngờ, Lý Lương Đống rõ ràng nói đưa cô về, thế mà lại nói không giữ lời?
Điều cô càng nghĩ không ra là, cô căn bản không biết ông ta định đưa cô đi đâu!
“Tổng giám đốc Lý, ông cho tôi xuống đây đi! Tôi tự bắt xe trở về!”
Lý Lương Đống nói: “Nơi này vắng vẻ như vậy, lấy đâu ra xe mà bắt chứ? Một cô gái như cô, như vậy rất không an toàn!”
Cuối cùng Vân Thi Thi cũng nổi giận, cũng không cố kỵ thân phận ông ta nữa, giọng nói đột nhiên cất cao lên, “Tổng giám đốc Lý, ông phải biết rằng, là ông đưa tôi tới cái nơi vắng vẻ này! Tôi đã nói địa chỉ công ty rõ ràng rồi, nhưng tại sao ông lại đưa tôi tới đây?! Rốt cuộc ông có ý gì?! Nếu ông thật sự lo lắng cho tôi, ở đây nói mấy thứ ấy cũng vô dụng, chẳng bằng bây giờ lập tức đưa tôi trở về công ty!”
Lý Lương Đống nhìn cô chằm chằm một lúc lâu, chợt cười phá lên.
Vân Thi Thi không hiểu gì nhìn ông ta, có cái gì vui mà cười chứ?
“Mau đưa tôi về nhà!”
“Nếu như…” Lý Lương Đống chậm rãi lên tiếng, “Tôi không muốn thì sao?!”
Vân Thi Thi mở to tròng mắt, nhìn đáy mắt nồng đậm tà ý của ông ta, đột nhiên phản ứng kịp, cô nhanh chóng ép mình bình tĩnh lại, con người khẽ híp một cái, cười lạnh hỏi: “Rốt cuộc ông muốn làm gì?”
Lý Lương Đống khinh thường nhướng mày: “Cũng đã bò lên xe tôi rồi, cô còn ở đó mà giả ngu ư? Tự mình tới làm cái gì, cũng không biết sao? Khổng Tiểu Thiến không dạy cô à?”
Vân Thi Thi nhíu chặt mày: “Tôi tới làm gì? Tôi đương nhiên là tới thương lượng về bộ phim với ông, nhưng tiệc rượu hôm nay cũng đã kết thúc, tổng giám đốc Lý không cảm thấy cũng nên để tôi trở về rồi sao?”
Cô cũng không phải ngu ngốc, cũng không phải là người phụ nữ IQ thấp như Mộ Nhã Triết nói.
Nếu bây giờ mà cô còn không nhìn ra được, thì cô nhất định phải đi kiểm tra lại chỉ số thông minh rồi!
Cô nhận ra, người đàn ông trước mặt này có ý đồ với cô, cũng nhận ra, trong lòng ông ta đang có quỷ kế gì!
Trước đó cũng cảm thấy ông ta có gì đó không đúng, nhưng cô không nghĩ sâu xa đến thế.
Thứ nhất, trong tiệc rượu lúc trước, ông ta cũng không có hành động gì quá mức với cô.
Thứ hai, cô tin với địa vị của Lý Lương Đống, căn bản là không thiếu phụ nữ, huống chi là một người phụ nữ như cô.
Mà từ khi tiệc rượu kết thúc, thái độ của ông ta đối với cô, đã làm chuông báo động trong lòng cô vang lên cảnh báo.
Cho nên mới hết sức giữ khoảng cách với ông ta, từ khi mới vào công ty, cô cũng đã nghe không ít chuyện về cái loại quy tắc ngầm này, chuyện bồi ngủ cô cũng có nghe qua.
Nhưng cô căn bản không nghĩ rằng chuyện như vậy sẽ phát sinh ở trên người mình.
Bồi ngủ?
Bồi cái con khỉ ấy.
Khổng Tiểu Thiến kia, thật là quá đáng! Biết rõ là cái bữa tiệc không đứng đắn này, còn để cho cô tới.
Rõ ràng là cố ý!
Vân Thi Thi nắm chặt tay lại, lạnh lùng nói: “Lý Lương Đống, tôi khuyên ông nên đưa tôi về cho hẳn hoi! Tôi không phải là loại phụ nữ như ông tưởng đâu!”
Lý Lương Đống hung hăng hỏi ngược lại: “Ồ? Vậy cô muốn cái gì? Ha, tôi đều có thể cho cô!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...