Tuy rằng không có bạn gái, nhưng sóng tự do thoải mái.
Mộc Tử Hoành, cậu muốn chuyện tốt thành đôi, đắc tội Tô đại ca tôi đây, tôi cho cậu gặp chuyện tốt.
Tô Cảnh Minh thở phì phì rời đi.
n2 Lam Hân ngủ thẳng tới khi bầu trời tối đen.
Cô trợn mắt tỉnh dậy, nhìn thấy khung cảnh xa lại, cô hơi nhíu mi, đang ở đâu vậy?
Cô trừng mắt nhìn, cử động tay chân, cảm giác toàn thân vẫn mềm nhũn, trong đầu quay cuồng, nhớ tới chuyện trước đó, cô uống rượu, bị Lục Hạo Thành mang đi, giờ.
cô đang ở đâu?
Cô nhìn ra bên ngoài, qua lớp kính trong suốt, ngọn đèn có chút mờ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy khung cảnh ở sân vườn.
Trong ánh sáng mờ ảo, cảnh vật vẫn rất đẹp, hơn nữa, khiến cô ngạc nhiên chính là bầu trời đầy sao chói lọi sau tắm kính.
Lam Hân chậm rãi xuống giường, lập tức cảm thấy hứng thú.
Cô vừa đi giầy vào, cửa phòng đã được người mở ra.
Lục Hạo Thành mặc bộ đồ ở nhà màu trắng, khiến thân hình càng thêm thon dài, ngũ quan thêm phần nhu hòa.
Anh nhìn Lam Hân, cười nhẹ: “Công chúa nhỏ của chúng ta tỉnh rồi.”
Giọng nói khàn khàn từ tính đến mê người.
Lam Hân cười gật đầu, “Lục Hạo Thành, nơi này là chỗ nào?Rắt tuyệt!”
Lục Hạo Thành thấy cô thích thú, tươi cười dần mở rộng, “Lam Lam, nơi này là nhà của chúng ta sau này.”
Lam Hân: “2”
Là sau khi gả cho anh, bọn họ sẽ tới nơi này sống sao?
Nhưng mà, nếu đã quyết định, cô cũng không dễ dàng dao động, hơn nữa, cô thật sự rất thích nơi này.
“Nhưng đây là đâu, bên ngoài khung cảnh rất đẹp, hơn nữa nghe thấy tiếng xe cộ ồn ào, cảm giác yên tĩnh thật thoải mái.”
Lam Hân đi đến cạnh Lục Hạo Thành, cười sáng lạn, đôi mắt to chợt lóe, giống như phóng điện khiến lòng người ta nhộn nhạo.
Lục Hạo Thành Lam Lam, nơi này là biệt thự Bành Hồ.”
Lam Hân sửng sốt, biệt thự khu Bành Hồ.
rất đắt đỏ, Lục Hạo Thành này rốt cuộc là có bao nhiêu tiền, ở khu Bành Hồ cũng có biệt thự, còn là kiểu nhà vườn.
Lục Hạo Thành đi vào, lấy trong tủ ra một chiếc áo khoác.
màu be đã chuẩn bị trước, giúp cô mặc vào Lam Hân thấy hành động chu đáo của anh, nhìn anh cười, “Ngay cả quần áo anh cũng chuẩn bị cho em rồi sao?”
Lục Hạo Thành gật nhẹ “Lúc em ngủ, anh đã nhờ người giao tới, buỏi tối lạnh, em không thể sinh bệnh, nếu không anh sẽ đau lòng.”
Lam Hân nghe những lời quan tâm chu đáo của người yêu, trái tim cũng cảm thấy ấm áp, rất kích động, giấc mộng khi lập gia đình của cô là có một người chồng chiều chuộng cô như công chúa, cuối cùng cũng được thực hiện.
Lục Hạo Thành đã dệt nên những giác mộng của cô.
Lam Hân chủ động khoác tay Lục Hạo Thành, liếc anh một cái “Lục Hạo Thành, có ai nói anh rất đẹp trai không?”
Lục Hạo Thành: “2”
Không biết cô có ý gì, anh chỉ yên lặng nhìn cô.
Lam Hân nhíu mi: “Không có sao?”
Lục Hạo Thành gật đầu, sảng khoái thừa nhận: “Mọi người đều nói anh rất đẹp trai, nhưng người hỏi anh câu hỏi như vậy, em là người đầu tiên.”
Lam Hân: “2”
“Lục Hạo Thành, anh thật sự rất đẹp trai, giống như bầu trời đầy sao, chói mắt lóa mắt.Nhưng khoảng cách rất xa.”
Lục Hạo Thành: Đây là khen hay chê vậy?
Cô nhóc này vẫn chưa tỉnh rượu sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...