Ngày hôm sau đi làm, Lam Hân hoàn toàn bận rộn.
Hôm nay có rất nhiều đối tác đến thăm Tập đoàn Lục Thị và nhà máy.
Lam Hân và Lục Hạo Thành đến công ty từ sáng sớm.
Chỉ là khuôn mặt Lục Hạo Thành có chút tiều tụy, tâm trạng cũng không tốt máy.
Lam Hân vì bận rộn mà không có thời gian chăm sóc anh.
Sau cuộc họp buổi sáng, Lam Hân và Dương Tịnh đã đưa trợ lý của họ đến hội trường tầng một để gặp gỡ các đối tác.
Dương Tịnh cười rất vui vẻ, thành tích năm nay tốt hơn so với những năm trước, thưởng cuối năm của họ có thể dày hơn chút rồi?
“Lam Lam, năm nay may nhờ có cô, lần này, kỳ thanh toán căn hộ khác của tôi đã đủ rồi.” Dương Tịnh hạnh phúc.
Ninh Phi Phi ở bên cạnh ghen tị hỏi: “chị Dương, chị có bao nhiêu căn hộ rôi?”
Dương Tịnh nghe xong, sắc mặt thu lại một chút, nhưng vẫn hào hứng mỉm cười và nói: “Phi Phi, ba năm làm việc tốt, tôi đây là căn hộ thứ hai, ở nơi tắc đất tắc vàng này không dễ dàng, tôi có con trai, đây là mua nhà trước cho con trai tôi đó.”
Trợ lý Lưu San của cô ấy nói: “chị Dương, năm nay con trai chị mới 11 tuổi, bây giờ mua cho nhà cho nó, liệu có hơi quá sớm không.”
Dương Tịnh khuôn mặt bình tính nói: “San San, cô không nên cảm thấy quá sớm, mua bây giờ, đến lúc nó kết hôn, tiền nhà gần như đóng xong rồi, như vậy ngày tháng sau này sẽ dễ dàng hơn, bây giờ tiền khó kiếm, những lợi ích của công ty không nhiều, nhưng Lục tổng của chúng ta rất biết kinh doanh, năm nay không cần phải nói rồi, thưởng cuối năm nhiều hơn so với tôi tưởng tượng nhiều, tôi sớm đã nghĩ xong rôi.”
Ba ngươi Lam Hân nghe xong trong lòng có chút hét thầm.
Chị Dương mong tiền thưởng hơn bát cứ ai hết, tính cũng tính xong cả rồi.
.
Đọc truyện tại ( . )
Ninh Phi Phi mỉm cười hào hứng: “chị Dương, tôi cũng rất mong chờ.”
Dương Tịnh nhìn nụ cười bí ẩn của cô ta, “lo làm việc với giám đốc của bọn cô đi, thưởng cuối năm nay và tăng lương, đều dựa vào giám đốc của máy cô đó.
Phi Phi, bình thường chăm sóc tốt giám đốc của cô đi, tuyệt đối đừng để để cô ấy bị bệnh hoặc có gì đó.”
“Được, chị Dương, tôi sẽ làm.” Ninh Phi Phi nhìn Lam Hân, mỉm cười rực rỡ, nhìn Lam Hân, hạnh phúc như nhìn thấy tiền.
“Ha ha…… ” Lam Hân không nhịn được cười: “Chị Dương, đừng chế giễu tôi.”
Dương Tịnh nhìn cô, khuôn mặt tự hào, “Lam Lam, đây là sức mạnh của lòng, tôi không có một chút nào chế giễu cô ca.
Phòng nói chuyện, nhìn thấy hàng trăm nhà cung cấp dưới sự chỉ dẫn của các nhân viên lễ tân, từ từ bước vào, hội trường rộng rãi và tươi sáng, ngay lập tức sống động.
Lam Hân và Dương Tịnh nhìn nhau, mỉm cười và bước về phía đám đông.
Dương Tịnh nói: “Các vị, chào đón đến thăm quan tập đoàn Lục Thị, tôi là giám đốc Dương của bộ phận kế hoạch của Tập đoàn Lục Thị, vị bên cạnh tôi, là giám đốc thiết kế của tập đoàn Lục Thị.” Dương Tịnh mỉm cười và giới thiệu.
Lam Hân nhìn mọi người một cách lịch sự và mỉm cười, hôm nay cô diện một bộ suit đen thiết kế tổng thể rất đơn giản, cổ áo hơi sâu, khô và gợi cảm, cá tính nhất là xương quai xanh, làn da trắng tuyết hơi lộ ra, năng động và thêm phần nữ tính, mái tóc mềm mại được buột cao lên, Lưu Hải Liên cũng chải kỹ, lộ ra quan tinh tế, hôm nay là cô, lại đẹp vượt ra khỏi một đỉnh cao khác.
Đám đông nhìn vào giám đốc thiết kế xinh đẹp như vậy, đôi mắt của họ đều tập trung vào cô.
” Giám đốc Lam, không ngờ rằng thiết kế của cô đẹp, người cũng rất đẹp!” Một người đàn ông lai tuấn tú, mặc quần áo thời thượng, đeo kính lụa vàng, mỉm cười nhẹ nhàng, tính khí nho nhã, giống như gió mùa hè làm cho mọi người cảm thấy thoải mái.
“Ngài đã quá khen rồi.” Lam Hân cười.
“Tôi giới thiệu bản thân mình một chút, tôi là Lôi Lãng ở Hải Nam.”
Lôi Lăng bình tĩnh nhếch môi, hôm đó, sau khi xem các sản phẩm thiết kế của Lu Group, hãy để anh rất hài lòng.
Ngay lập tức ổn định, chỉ cần đến thăm ngày hôm nay, bằng cách ký hợp đồng.
“Giám đốc Lôi, xin chào, hoan nghênh anh đến công ty chúng tôi khảo sát.”Lam Hân lịch sự chào hỏi.
Lôi Lăng người giàu số một vùng Tây Nam, cô biết công ty này luôn bán độc quyền sản phẩm của những thương hiệu nổi tiếng…, toàn khu vực đó gần như là nhà của anh ta, họ có thể coi trọng công ty mình, cô cũng rất ngạc nhiên.
Lôi Lăng nhìn Lam Hân tươi cười, thật thoải mái, trong mắt đột nhiên có sự biến hóa, người phụ nữ này khiến người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.
Không yêu không mị, có năng lực thật sự, đã lâu không gặp người phụ nữ như vậy.
Lôi Lăng cười nhẹ: “Quản lý Lam, thiết kế của cô khiến tôi có cảm giác mới mẻ, rất thích, lát nữa chúng ta cùng nhau ký hợp đồng.”
“Có thể được giám đốc Lôi khen ngợi, tôi lấy làm vinh hạnh.”Lam Hân vẫn duy trì nụ cười khéo léo.
Lôi Lăng rất nỗi tiếng trong giới, có thể được anh ta công nhận như vậy, đáy lòng Lam Hân thật sự vui mừng, dù sao mỗi một thiết kế đều phí rất nhiều công sức, giờ đây có cảm giác không uỗổng công mình đã nỗ lực hét mình, Khẽ liếc qua trong đám người, ánh mắt cô nheo lại, Lâm Tử Thường, sao cô ta cũng có mặt ở đây?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...