Lục Hạo Thành hơi trầm tư, mấy năm nay, ngoại việc Thìn š ì g muôn tìm được Lam Lam cùng mẹ, hình như anh cũng không có gì muốn làm.
Công việc kinh doanh hiện đang tốt, anh cũng rất có cảm giác thành tựu.
Lục Hạo Thành nhìn cô, thấp giọng nói: “Lam Lam, cũng là TÂN Vi “.
Lam Hân xấu hổ, không cần phải lúc nào cũng như vậy được không?
Cô không thể chịu được sự cưng chiều như thế này, trong khoảng thời gian này, cô cảm thấy mình đã trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhát trên đời.
Lục Hạo Thành nhìn cô gái đang ngắn ra, cười hỏi: “Lam Lam, em muốn biết chuyện này làm gì?”
Lam Hân cũng nói thẳng: “Em muốn làm cho anh chút gì đó”
Đáy lòng cô áy náy, đau lòng anh.
Là đau lòng, điểm này cô rõ ràng.
Lục Hạo Thành nghe vậy thì rất cảm động, anh vươn tay nắm lấy vai cô: “Cô ngốc, chỉ cần em ở cạnh anh, đó là điều tốt nhất.” Anh không muốn cô làm bắt cứ điều gì cho anh.
Lam Hân cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt dịu dàng kia, vậy để cô tự quan sát đi, có việc gì anh cần, cô sẽ cố gắng hết sức.
Lục Hạo Thành nhìn cô không nói lời nào, thang máy đã tới tầng một, anh nắm tay Lam Hân đi ra rồi quay lại buổi triển lãm.
Lục Hạo Thành mang theo Lam Hân đi tham gia hội thảo giữa những nhà thiết kế trong khoảng một giờ.
Sau đó, Lục Hạo Thành cùng Lý Nghệ Na, Lam Hân cùng đi xem buổi trình diễn thời trang.
Mãi cho tới sáu giờ tối, triển lãm mới chấm dứt.
Ngày hôm sau vẫn còn lịch trình Lý Nghệ Na thấy thời gian đã muộn, nên cũng không định trở về.
“Lam Lam, giám đốc Lục, hôm nay có chút muộn, đêm nay không quay về.”Lý Nghệ Na cười nói.
Đây chính là điều mà Lục Hạo Thành muốn, anh bình tĩnh nói “Cô giáo, tôi sẽ thu xếp khách sạn, lát nữa sẽ có người đưa cô đến đó.”
Lý Nghệ Na cười gật đầu, “Thật có tâm, hãy cùng Lam Lam đi ăn tối đi, cậu cho tôi biết địa chỉ, tôi cùng bạn ăn tối xong thì tự mình về khách sạn là được rồi.”
Bà cũng biết Lục Hạo Thành có ý với Lam Lam tất nhiên sẽ không quấy rầy bọn họ.
Lục Hạo Thành gật đầu nói: “Được! Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ qua cho cô giáo.”
“Được!”
Lý Nghệ Na gật đầu, lại nhìn Lam Hân, cười nói: “Lam Lam, có người dùng may mắn cả đời để đợi người thích hợp, thật ra nó không phải dễ dàng.”
Lam Hân hơi sửng sốt, không biết ý bà là gì.
Lý Nghệ Na nhìn Lam Hân đang hoang mang, cười cười, cũng không nói gì thêm đã đi.
Lam Hân nhìn bóng lưng bà, trong lòng chiêm nghiệm được nhiều điều, giống như giữa cô cùng Lục Hạo Thành, cô vĩnh viễn đều là người bị động.
Lục Hạo Thành cũng hiểu được ý của Lý Nghệ Na.
Anh nhìn vẻ mặt của Lam Hân, chỉ cong môi cười, yêu là một loại cảm thụ, cho dù thống khổ cũng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc.
“Lam Lam, chúng ta đi thôi!”Lục Hạo Thành thấp giọng nói.
Lam Hân nhìn thoáng qua anh, “Em đi vệ sinh, chờ em một chút.”
Lục Hạo Thành liền đứng tại chỗ chờ cô.
“A Thành.”
Lâm Mộng Nghi mang theo Cố Ức Sầm cùng Có Ức Lâm đi ra.
“Bác gái Có.”Lục Hạo Thành thản nhiên kêu một tiếng.
Lâm Mộng Nghỉ: “Lam Lam đâu?”
“Đi vệ sinh.”Giọng Lục Hạo Thành rất thờ ơ, trước mặt người ngoài, anh vẫn luôn lạnh lùng như vậy.
Lâm Mộng Nghi khẽ gật đầu, “Các cháu không quay về hả?”
Lục Hạo Thành: “Không trở về, sau khi triển lãm chắm dứt mới trở về.”
“Vậy cũng tốt, chạy qua chạy lại cũng mệt chết đi, chúng ta cũng không trở về, đợi triển lãm xong thì về luôn.”
Bà hy vọng Lam Lam cùng A Thành có nhiều thời gian bên nhau, hai người nhanh chóng kết hôn, bà mới yên tâm.
“Cũng tốt!”Lục Hạo Thành đáp.
Cố Ức Sầm nhân cơ hội nói: “Hạo Thành, cậu cần phải bảo vệ Tiểu Ức thật tốt, chuyện hôm nay cũng không thể xảy ra nữa, vì phối hợp với cậu, chúng tôi tận mắt nhìn em gái bị bắt nạt cũng không thể làm gì.”
Lục Hạo Thành nhíu mi, nhưng không có nói chuyện.
“Anh cả, anh ăn nói kiểu gì vậy?Tất cả mọi người là lo lắng cho sự an toàn của Tiểu Ức.”
Cố Ức Lâm nhịn không được mở miệng, anh cả nói chuyện thường không biết suy nghĩ, hơi không chú ý, sẽ đắc tội với người khác.
“Anh biết, không phải Tiểu Ức ngay cạnh cậu ta sao?
Nếu Tiểu Ức ở nhà của chúng ta, chúng ta tự nhiên cũng sẽ bảo vệ Tiểu Ức thật tốt.”
Cố Ức Sầm nhìn em trai mình, điểm ấy anh còn không rõ sao?
Lâm Mộng Nghi cũng không có nói thêm gì, nhìn Lục Hạo Thành: “A Thành, chúng ta về khách sạn trước, cháu cùng Lam Lam đi ăn cơm đi!”
“Được!”
Lục Hạo Thành vội gật đầu, đêm nay, ai cũng không được làm phiền cuộc hẹn của anh.
Lục Hạo Thành lo lắng nhất vẫn là tên Nhạc Cẩn Hi âm hồn bắt tán.
Bọn họ vừa rồi đi ra, Nhạc Cần Hi còn bề bộn nhiều việc, còn không có rời đi hội trường.
Sau khi mẹ con Lâm Mộng Nghỉ rời đi, Lục Hạo Thành vẫn chưa thầy Lam Hân đi ra, có chút lo lắng.
Mà Lam Hân, vừa mới ra khỏi phòng vệ sinh liền đụng phải Cố An An.
Lam Hân vừa mới rửa tay đi lấy giấy, lại đột nhiên bị người dành trước một bước.
Lam Hân nhìn qua, là Có An An, cô ta đang trợn trừng mắt nhìn mình.
Lam Hân lại cười cười: “Cô iễu thư, hôm nay hình như tôi không có trêu chọc cô, cô trừng mắt nhìn tôi làm gì?”
“Lam Hân, tôi xem cô còn có thể kiêu ngạo được bao lâu, cô nhớ kỹ, dù cô có thành công thế nào, tôi sẽ kéo cô thiên đường xuống địa ngục, cô cướp đi anh Hạo Thành của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô.” Cố An An đay nghiền nói.
Hiện tại cô ta nước lên thì thuyền lên, Lam Hân sợ mình trèo cao không với nồi: “Cô có chắc đây là mục đích mà cô cứ nhằm vào tôi không?
Có chắc Lục Hạo Thành thật sự là anh trai Hạo Thành của cô, Lục Hạo Thành là người mà tôi muốn tóm thì có thể tóm được?”
Có An An hận cô như vậy, cũng có liên quan đến Lục Hạo Thành, nhưng chủ yếu vì cô là Cố Ức Lam, cô ta sợ mình trở về, sẽ cướp đi tất cả.
Trên thực tế, cho dù cô thật sự trở về nhà họ Cố, nhà họ cũng đã nuôi dưỡng Cố An An bao nhiêu năm, những gì nên cho vẫn sẽ cho cô ta.
Nhưng tham vọng của cô ta quá lớn, muốn có được nhiều hơn những thứ nên có, mới muốn hủy hoại cô.
“Ha ha…….” Cố An An cười lạnh “Lam Hân, có biết lúc cô chưa xuất hiện, Anh Hạo Thành đối xử với tôi thế nào.
không?
Anh áy rất nghe lời mẹ tôi, bà bảo anh đến nhà họ Cố ăn cơm, anh sẽ đi, mẹ bảo anh ấy cùng tôi dạo phó, anh ấy sẽ đi cùng tôi.
…..
Nhưng sau khi cô xuất hiện, anh ấy đối với tôi vô cùng.
lạnh lùng, tất cả đều do cô”
Lam Hân cười nhạt, Lục Hạo Thành qua nhà họ Cố ăn cơm cô tin, nhưng bảo Lục Hạo Thành cùng Cố An An đi dạo phố, cô không tin.
Lục Hạo Thành làm như vậy, tất cả đều do cảm thấy áy náy với nhà họ Có, đây là một vụ bắt cóc đạo đức, sự biến mắt của cô không liên quan gì đến Lục Hạo Thành không có gì quan hệ.
Nhưng người đàn ông đó, có nguyên tắc củng trách nhiệm của mình, buộc bản thân phải làm những điều này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...