Anh buồn bực đáp “Lam Lam, là tôi muốn trêu chọc em.”
Anh nói rất thẳng thừng, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cô, không rời đi.
Lam Hân cười cười, không nói gì, xoay người tiếp tục đi về phía trước.
Gió đêm thổi tới, khá mát mẻ, tóc mái trên trán Lam Hân nhẹ nhàng bị thổi bay, khiến cô trông có vẻ nghịch ngợm, tản mát ra một sức sống trẻ trung.
Người đi đường, đều nhịn không được ghé mắt nhìn cô.
Vừa dời mắt, lại nhìn thấy Lục Hạo Thành soái khí, ánh mắt lại trở nên vô cùng si mê.
Lục Hạo Thành cũng phải rùng mình, bước nhanh rời đi.
Mà không có được câu trả lời của Lam Hân, anh lại buồn bực, bước nhanh đuổi kịp cô, hỏi: “Lam Lam, em xinh đẹp như vậy, người theo đuổi cũng không ít nhỉ?”
Cô hiểu biết chính mình, anh cũng muốn hiểu thêm về cô.
Anh biết mỗi một Nhạc Cần Hi, cũng đã đủ đau đầu rồi..
Lam Hân cười nói: “Lục Hạo Thành, tôi là bà mẹ đơn thân, làm sao có người theo đuổi chứ, anh đó, đừng thắc mắc với chuyện hày ~: Lục Hạo Thành thở dài nhẹ nhõm một hơi, phúc hắc cười: “Lam Lam, chúng ta chơi một trò chơi đi.”
Lam Hân rất có hứng thú nhìn lại, tự hỏi giám đốc Lục ngày thường cao quý nghiêm túc sẽ chơi trò chơi gì đây?
“Trò gì?”
Lam Lam, điền thành ngữ, tôi ra một thành Thành ngữ, em thêm vào từ còn thiếu.”
Lam Hân nghĩ nghĩ, cảm thấy không tôi, cũng khá thú vị..
“Anh nói đi.”
Lục Hạo Thành hơi nheo mắt, đáy mắt xẹt qua ý cười đen tối: “Duy cái gì độc tôn?”
Lam Hân nhíu mi nói: “Duy ngã độc tôn 2”
“Không thành vấn đề?”
Lam Hân nói: “Râu ria?”
Lục Hạo Thành nói: “Chẳng có chuyện gì lớn?”
Lam Hân: “Chuyện bé xé ra to.”
“Cái gì theo ta đuổi?”
LẠ, 6 án ” trán Lam Hân nỗi ba vạch đen.
Lục Hạo Thành cũng sẽ hỏi vấn đề ngây thơ thế này?”Anh truy tôi đuổi.” Cô lạnh lùng nói ra, Lục Hạo Thành lại tiếp tục hỏi rất nhiều, Lam Hân cũng lần lượt trả lời rất nhanh.
Lục Hạo Thành hỏi càng lúc càng nhanh: “Em là bạn cái gì của tôi?”
Lam Hân cũng nhanh nhảu trả lời: “Tôi là bạn gái anh?”
“Hành ” Lục Hạo Thành cười đắc ý, Lam Lam cuối cùng cũng bị anh dắt mũi.
NÁ ” Lam Hân khiếp sợ nhìn anh, anh nói nhiều thành ngữ như vậy, chỉ vì muốn cô nói ra câu này.Hơn nữa, còn khiến cô không hề phòng bị nói ra, nói một cách vô thức.
Ánh mắt Lục Hạo Thành sáng ngời “Lam Lam, em nói …….
“Không phải tôi nói, Lục Hạo Thành, anh lừa tôi” Lam Hân nhất thời cảm thấy phẫn nộ ngắt lời.
Cô lại bị Lục Hạo Thành tính kế.
Lục Hạo Thành mặt mày tràn đầy ý cười: “Lam Lam em vừa nói rõ ràng.”
Nhưng giờ khắc này, cô chết tiệt không nghĩ ra cách từ chối Lục Hạo Thành, bởi vì người đàn ông này, thật sự là rất ít thấy trên mặt anh nở nụ cười vui vẻ như vậy.
Cô có chút bất đắc dĩ nói: “Lục Hạo Thành, cái đó không dễ gắp.
Có máy lần Kỳ Kỳ đòi chơi, tôi mát sức chín trâu hai hỗ cũng không gắp được một con.
Còn không bằng trực tiếp đi mua một con luôn”
Lục Hạo Thành cũng không nghĩ đến ý nắm tay cô, lôi kéo cô chạy tới cái máy.
Lam Hân bát đắc dĩ, hô: “Lục Hạo Thành, anh không nên gấp gáp, tôi đi theo anh, chân tôi còn chưa lành hẳn đâu”
Lục Hạo Thành lập tức dừng lại, anh chỉ quan tâm đến niềm vui bản thân, đều quên đi vụ chân Lam Lam còn chưa hoàn toàn bình phục, liền áy náy nói: “Lam Lam, thật xin lỗi, tôi nhất thời vui vẻ đã quên mắt.”
Lam Hân đánh giá anh, cười lắc đầu: “Lục Hạo Thành, anh không phải là chưa từng chơi gắp thú chứ?”
Lục Hạo Thành gật đầu, quả thật chưa thử lần nào.
Lam Hân có chút thương hại, người cô độc như anh, sao có thể đi chơi gắp thú một mình được?
“Đi thôi!” Giọng nói trở nên mềm nhẹ.
Lục Hạo Thành thấy cô đồng ý, giọng điệu còn dịu dàng như vậy, đáy mắt anh cùng mềm đi, cùng cô tay trong tay bước qua.
Anh liếc nhìn hai bàn tay đan vào nhau, khi nào nắm tay nhau trở thành một thói quen thì hai người đã thành công được một nửa.
Ở lối vào trung tâm mua sắm, có hơn mười cái máy gắp thú được đặt dọc lối đi, mỗi cái máy đều đang có người chơi, hơn nữa toàn là tình nhân.
Lục Hạo Thành vừa thấy, cười cười, anh nhìn thoáng qua, có một cặp đôi trẻ tuổi, hình như không gắp được con nào, có chút thất vọng rời đi.
Nhưng vừa rồi anh có nhìn thấy, ánh mắt cô gái kia nhìn bạn trai lúc gắp thú, đáy mắt đều là chờ mong cùng hưng phắn, khoảnh khắc đó trông bọn họ vô cùng vui vẻ.
Lam Hân lên tiếng: “Lục Hạo Thành, anh ở chỗ này chờ tôi, tôi đi đổi tiền xu.”
“Được!” Lục Hạo Thành cong môi cười, anh lần đầu tiên đến chơi, thật đúng là không biết chơi thế nào.
Lam Hân rất nhanh đã mang theo tiền xu trở về.
Hai người đi qua, Lam Hân đem tiền xu bỏ vào, tự mình làm mẫu cho Lục Hạo Thành một lần, đáng tiếc là cô muốn gắp một con gấu vàng nhỏ nhưng không gắp được.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng cô chơi, anh đã biết phải thao tác thế nào.
Giọng điệu trầm thấp, mềm mại “Lam Lam, em ở bên cạnh nhìn tôi, tôi sẽ gắp cho em.”
Lam Hân cười nói: “Có thể, vậy để xem biểu hiện của Lục Hạo Thành.Xem may mắn gắp thú của anh có thể giống như việc kinh doanh không nào.”