“Cần Hi, Cẩn Hi……” Lam Hân vội vàng hét lên hai tiếng, nhưng phía bên kia đã cúp máy rồi.
Khuôn mặt của Lam Hân lập tức nhợt nhạt đi mấy phần, Lạc Cần Hi, là người mà cô không muốn làm tổn thương nhát.
Đó là người đàn ông mà cô không bao giờ muốn làm tổn thương! Cô không ngờ tin tức ngày hôm nay, sẽ kích thích anh ấy thành như vậy, cô luôn nghĩ rằng Cần Hi là một người đàn ông ổn định và trưởng thành, và cũng nhìn thấy rõ ràng mối quan hệ của bọn họ.
Trái tim Lam Hân cay đắng, hương vị phức tạp của trái tim, đau đến nỗi khiến toàn bộ cơ thể cô run rẫy.
Cô cầm ly nước lạnh trên bàn, uống lấy mấy ngụm để khiến bản thân tỉnh táo hơn.
Mà Lục Hạo Thành, cũng đã nghe điện thoại xong rồi trở lại.
Khóe miệng anh mang theo nụ cười, tiểu Tuấn gọi anh để hỏi về tình hình của mẹ mình, cậu bé này, luôn lo lắng như vậy! Lam Hân thấy Lục Hạo Thành quay lại, cũng nhanh chóng thu hồi lại cảm xúc của mình.
Lục Hạo Thành trong mắt cô, với Lục Hạo Thành mà người khác nhìn thầy hoàn toàn không giống nhau.
Vì vậy, cô cũng muốn phóng túng bản thân một lần, cảm nhận một chút hương vị của việc có bạn trail Cả ngày hôm nay, quả thật là cô đã rất vuil Mọi người đều sống cho chính mình, còn cô chỉ muốn sống cho mình một ngày mà thôi, nhưng không ngờ rằng lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Lục Hạo Thành ngồi đối diện cô, nhìn mặt cô nhọt nhạt, liền hỏi: “Lam Lam, hôm nay chơi một ngày, mệt rồi đúng không?”
Lam Hân gật gật đầu, không nói gì cả, mệt cũng mệt, nhưng tim càng mệt hơn.
“Lam Lam, vậy chúng ta ăn tối xong thì về khách sạn nghỉ ngơi.”
“Ừm!” Lam Hân gật đầu rồi lại nói: “sáng mai 10 giờ tôi bay.”
Lục Hạo Thành cũng gật đầu: “Lam Lam, tôi cũng mười giờ, chúng ta về với nhau!”
“Được! Lam Hân bỗng nhiên phát hiện anh đến đây, không phải để bàn chuyện kinh doanh, mà vì cô ở đây.
Trong lòng cô có rất nhiều hoài nghỉ, đợi cô trở về rồi tìm hiểu Sau.
Món ăn nhanh chóng được đưa lên, hai người vừa ăn vừa trò chuyện! Lam Hân thu lại cảm xúc của mình, lúc nói chuyện với Lục Hạo Thành, thì không biểu hiện ra ngoài.
Lục Hạo Thành thấy cô không hề bị chuyện hôm nay làm ảnh hưởng, trái tim đang lo lắng cũng yên tâm đi rất nhiều.
“Lam Lam, nào, đây là cá mà em thích ăn, em ăn nhiều chút.”
Lục Hạo Thành nói xong, liền gắp cả bỏ vào trong chén của cô.
Lam Hân ngắng đầu lên nhìn anh, mở miệng: “Lục Hạo Thành, anh cũng ăn đi, đừng chỉ để ý đến một mình tôi, tôi có thể tự ăn no, tôi không còn là con nít nữa!”
;ha ha. ” Lục Hạo Thành nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của cô liền muốn cười.
“Lam Lam, trong mắt tôi, em chính là một cô bé, mau ăn đi, còn muốn ăn gì không? gọi thêm ít món nữa!”
Lam Hân nghe xong, bất lực trợn tròn mắt, “Lục Hạo Thành, những món ăn này đã quá nhiều rồi, chúng ta hai người ăn hai phần chưa chắc đã ăn hết đó.”
Lục Hạo Thành đang muốn nói chuyện, thì bỗng nhiên điện thoại của Lam Hân lại reo lên lần nữa.
Lam Hân buông đũa xuống nhìn thấy mẹ gọi đến.
Trong lòng cô có chút nặng nề, mẹ gọi đến có lẽ là lo lắng chuyện hôm nay đã xảy ra với cô.
“Alo! Mẹ!”
“Lam Lam, con không sao chứ?”
“Không sao đâu mẹ, con đang ăn tối, mẹ và cha đã ăn chưa?”
“Lam Lam, mẹ đã xem tin tức hôm nay rồi, mẹ lo lắng cho con.”
Lam Hân cười nồng nhiệt: “Mẹ, con không sao, thực đấy, những tin tức đó không ảnh hưởng gì đến con đâu? Mẹ đừng lo, vui vẻ với cha đi nè?”
“Được, Lam Lam, con vất vả rồi!”
Lam Hân hơi thắc mắc, tại sao mẹ lại nói với cô những điều như vậy? “Lam Lam, con nghe mẹ nói, sau này đi làm ở công ty, nhất định phải cần thận hơn, nếu như thực sự không ổn, thì chúng ta không cần làm nữa, với thành tích hiện tại của con, tự mở một cửa tiệm cho mình, kinh doanh cũng sẽ rất khá, mẹ không muốn con bị tổn thương!”
Lam Hân nghe xong, mỉm cười: “Mẹ, mẹ thực sự không phải lo lắng cho con, bây giờ con đang ăn cùng Lục Hạo Thành, nếu con có gì đó, thì còn có thể bình tĩnh ăn cùng anh ấy sao? Vì vậy, mẹ, mẹ không cần phải lo lắng, người khác nói gì thì cứ để họ nói đi, dù sao con cũng không quan tâm đến mấy tin đồn đói”
Cô và Lục Hạo Thành tay trong tay, đúng là có chuyện đó, cô không phủ nhận.
Cô chỉ muốn phóng túng bản thân mình lần này, chỉ một lần này thôi! “Được! Lam Lam, ta và cha con ba ngày sau sẽ trở về, con phải chăm sóc bản thân thật tốt đó.” Mộ Thanh không yên tâm dặn dò cô.
“Mẹ, con sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, mẹ không cần phải lo lắng, mẹ và cha đi hưởng tuần trăng mật, thì phải chơi thật vui vẻ, đừng vì những chuyện vặt này mà lo lắng.”
Lam Hân bát lực, chỉ cần có một chút động tĩnh nhỏ, thì mẹ sẽ rất lo lắng.
“Được! Vậy bọn con mau ăn đi, mẹ tắt máy đây, al”
“Vâng! Tạm biệt mẹ!” Lam Hân cúp máy, mệt mõi trên người cũng giảm ởi rất nhiều.
Lục Hạo Thành dùng ánh mắt nhẹ nhàng nhìn cô: “Lam Lam, quan hệ của em và mẹ rất tốt!”
“Vâng!” Lam Hân nhẹ gật đầu, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn.
Lục Hạo Thành nhìn cô, thấy cô không muốn nói thêm về chủ đề này, nên anh không mở miệng nói thêm bắt kì câu nào nữa.
Sau khi cả hai ăn xong, Lục Hạo Thành lái xe về khách sạn cùng với Lam Hân.
Đã hơn 9 giờ tối rồi.
Lục Hạo Thành biết cô rất mệt, nên cũng không quáy rầy cô, để cô quay về nghỉ ngơi! Hôm nay như vậy, anh có thể cần thận chăm sóc cho cô, đã rất hài lòng rồi! “Lam Lam, chúc ngủ ngon!” Lục Hạo Thành đứng trước cửa, cười rạng rỡ.
Lam Hân mỉm cười: “Lục Hạo Thành, chúc ngủ ngon.” Sau đêm nay, họ không còn là người yêu nữa.
Lục Hạo Thành muốn quay người rời đi, nhưng Lam Hân bắt ngờ gọi anh.
“Lục Hạo Thành.”
Lục Hạo Thành quay đầu, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cô, anh thực sự muốn ở bên cạnh cô lâu hơn một chút, nhưng nhìn khuôn mặt mệt mõi của cô, anh liền kìm nén lại tất cả, buộc mình phải quay về phòng! Bỗng nhiên lại bị cô gọi lại một lần nữa, trong lòng bỗng nhiên lại phấn khích.
Lam Hân mỉm cười nói: “Lục Hạo Thành, hôm nay, cảm ơn anh! Hôm nay tôi rất vui!” Mặc dù lúc giữa có xảy ra một số vấn đề, nhưng quả thật hôm nay cô rất vui.
Đôi với những chuyện khác mà nói, bây giờ cô đã có phương hướng đi điều tra rồi.
Lục Hạo Thành nhìn cô chớp chớp mắt, khóe môi có chút cong lên mang theo chút dịu dàng: “Lam Lam, chỉ cần em vui là được!” Sau này có tôi ở đây, thì sẽ làm cho em hạnh phúc mỗi ngày! Câu nói cuối cùng anh không hề nói ra.
Đợi lúc anh đưa cô về nhà, anh còn có nhiều điều muốn nói với cô.
“Ừm!” Lam Hân nhìn anh cười dịu dàng, quay người rồi bước vào phòng mình.
Lục Hạo Thành chờ cho đến khi cửa đóng lại, thì anh mới thu lại nụ cười dịu dàng đó, mở cửa phòng và đi vào.
Sau khi Lam Hân trở về phòng, cô cũng thu lại nụ cười dịu dàng, nụ cười dịu dàng này, coi như là lời tạm biệt cuối cùng.
Cô thay giày cầm đồ ngủ rồi đi tắm.
Nửa tiếng sau, cô sấy khô tóc của mình thì bỗng nhiên nghe thông báo wechat.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...