Tốt nhất là nên về nhà, đề tránh làm cho mẹ buồn.
Dù sao cũng xin nghỉ học rồi, cô cũng không muôn quay lại trường học đâu.
“Con về nhà ngay đây, lái xe Vương đang ở bãi đỗ xe chờ con quay lại.”
Lam Tử Kỳ nói xong, quay người rời đi.
Lam Hân nhìn theo bóng lưng của con gái, nhưng không ngăn lại, đề con bé rời đi.
Ninh Phi Phi nhìn thấy, có chút bận tâm, hỏi: “Giám đốc Lam, cô để con bé mang theo bộ dạng này rời đi hay sao?”
“Ừm! Trẻ con không bỏ được tính khí nóng nảy, rất dễ hình thành thói quen cho sau này.”
Giọng điệu Lam Hân uy nghiêm, đối với việc giáo dục con cái, chưa vào giờ cô buông lỏng.
Chuyện của con bé và anh hai của.
nó, cô thường để cho hai đứa tự giả quyết với nhau, Nếu như hai đứa không giải QUYẾT.
với nhau được, lúc đó, cô mới có thể hỏi đến.
Ninh Phi Phi đứng dậy, cười nói: “Giám đốc Lam, dù sao cũng là trẻ con mà.
Tôi đi ra ngoài kiêm tra xem thế nào, xác định chắc chắn Kỳ Kỳ đến bãi đỗ xe, lên xe rồi, tôi sẽ quay lại.”
“Tốt quá, cảm ơn cô, Phi Phi!”
Lam Hân cười cười, thật ra cô cũng có chút không yên lòng.
Về nhà có mẹ cô canh chừng giúp, cô cũng an tâm phần nào.
Sau khi Ninh Phi Phi rời đi, Lam Hâm câm điện thoại lên, gửi tin nhắn Wechat cho mẹ cô.
Lam Hân vừa đặt điện thoại xuống thì thấy Lục Hạo Thành đầy cửa bước vào.
Không nhìn thấy con gái ở đâu cả, anh hỏi cô: “Lam Lam, Kỳ Kỳ đi rồi à?”
“ml”
Lam Hân nhẹ gật đầu: “Xem ra, cọn đến chỗ của anh trước.
Con bé trên học qua đây, anh cũng không nói nó một câu?”
Giọng điệu Lam Hân nghiêm túc.
Chuyện như thê này tuyệt đối không thể phát sinh thêm lần thứ hai.
Lục Hạo Thành: “…”.
Anh cười cười: “Kỳ Kỳ, con bé bảo là nó xin nghỉ.”
Anh mắt Lam Hân nghiêm nghị nhìn vào anh: “Lục Hạo Thành, trẻ con cân phải để chính chúng tự phân biệt đúng sai rõ ràng.
Chuyện con bé với anh hai của nó hãy đề cho con bé tự giải quyết, không giải quyết được, lúc đấy chúng ta mởi đi giải quyết.
Nhưng thật không đúng khi con bé trồn học quay vê.”
Loại cảm xúc nhỏ nhặt này sẽ mang tới rất nhiều phiền phức cho cuộc sống của Kỳ Kỳ, bạn bè sẽ xa lánh con bé, sự bao dung của xã hội này là có hạn.
Con bé phải tự mình đồi mặt, mới có thể trưởng thành.
Lục Hạo Thành nhìn thây bà xã nghiêm túc như vậy, quả nhiên phương diện giáo dục con cái, cô thật sự xuâật sắc.
“Bà xã, lần sau néu Kỳ Kỳ còn tái.
phạm, anh sẽ đích thân đưa nó vô.”
Lam Hâm mỉm cười: “Chúng ta không thể buông lỏng chuyện giáo dục con cái được.”
Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, anh biết rồi mà, anh đến đây là nói cho em biết một chuyện, Lâm Dã và những người khác đã điều tra ra được hành tụng của người phục vụ kia rồi.
Chỉ cần có thể †ìm thấy được anh ta, rất nhanh thôi, chúng, ta có thể cứu anh cả của em ra ngoài.”
“Có thật không?”
Lam Hân tỏ ra rất ngạc nhiên, tính tình của anh trai cô luôn rất tùy tiện..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...