Lam Hân có chút bắt đắc dĩ nhìn anh, “Sẽ khiến đứa nhỏ bị bệnh đó. “
“Không, uống nhiều nước là được rồi.” Lục Hạo Thành nhìn thân hình nhỏ bé của con trai, cơ thê hẳn là không kém như vậy mới đúng.
Lam Hân có chút lo lắng, dù sao tình hình cơ thể của ba đứa nhỏ, cô cũng rất hiểu rõ, nhưng nều ăn đỏ ăn vặt dễ nóng, đau họng, cơ thê cậu bé sẽ nóng lên, phải đưa đến bệnh viện, lúc đó đứa bé rất tội.
Lam Hân nhìn ánh mắt, chờ mong của con trai, cũng chỉ có thê gật đầu.
Lục Hạo Thành cười nói: “Nhiên Nhiên, cha dẫn con đến khách sạn của chúng ta dùng bữa, con muôn ăn cái gì cũng được. “
“Ở đâu?” Lam Tử Nhiên vẻ mặt chờ mong nhìn ba.
“Khách sạn Giang Thành, cha đã mua lại rồi. Sau này cäc con muốn ăn gì, đều có thể qua đó. “
“ÒI” Lam Tử Nhiên kích động gật đầu.
“Cha, vì mẹ sao?”
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua.
người vợ bên cạnh, cười cười: “Ưml Mẹ con thích nó. “
“Wow! Mẹ rất hạnh phúc!” Lam Tử Nhiên kích động nhìn mẹ.
Lam Hân cười cười, “Đi thôi! “
“Vâng, vâng! Con muốn ăn gà rán và cọca.” Lam Tử Nhiên kích động gật đâu.
Lục Hạo Thành ôm Lam Hân lên xe, cả nhà đi đến khách sạn Giang Thành.
Trên đường đi, Lục Hạo Thành đã gọi điện thoại cho quản lý, Lam Tử Nhiên vừa đến, liền được ăn rồi.
“Wow!” Lam Tử Nhiên nhìn đủ loại gà rán màu vàng vàng, nước miễng cũng sắp chảy ra, nhịn không được uông một ngụm coca giải khát.
Lam Hân nhìn hai mắt cậu bé sáng ngời, cô cười cười: “Nhiên Nhiên, không thể ăn quá nhiều, còn có cháo và các món ăn khác, con ăn nhiều thứ đó hon đi. “
“Ừm, mẹ, mẹ không cần lo lắng cho con.” Lam Tử Nhiên nói xong, nhịn không được đưa tay đi lây miêng gà ăn.
Lam Hân nhìn, ngăn cản cậu bé: “Mẹ đút cho con ăn.” “
Lam Tử Nhiên vừa nghe lời này, càng vui vẻ, hôm nay Kỳ Kỳ không có ở đây, sẽ không có chế nhạo cậu, cậu nhật định sẽ hưởng thụ chậm rãi sự yêu thương này.
Cậu nhất thời quay một video, khiến cô nhóc Lam Tử Kỳ kia ghen HỆ Lấy điện thoại di động ra quay video mình ăn, cười tủm tỉm gửi cho em gái.
Rồi mới ngồi ăn.
“Mẹ, con yêu mẹ!” Giọng điệu mềm mại của Lam Tử Nhiên khiến Lam Hân cười càng thêm xinh đẹp.
Lục Hạo Thành lại có chút ăn ngon, “Lam Tử Nhiên, con có biết tình yêu là gì không? “
Lam Tử Nhiên hưởng thụ sự yêu thương của mẹ, cười tủm tỉm trả lời, “Đương nhiên biết, cha đối với mẹ chính là tình yêu, con đối với mẹ là tình cảm mẹ con, cha đang ghen cái gì vậy? “
Lục Hạo Thành: “…” Tiểu tử thối này, thật sự muốn chết.
“Ta. Không ghen tuông, con ăn gà.
của con đì. “Lục Hạo Thành cũng cầm lấy một miếng ăn.
Lam Hân đeo găng tay dùng một lần, xé những miêng nhỏ cho con trai ăn.
“A…” Lục Hạo Thành cũng tiến tới, mở miệng muôn ăn.
Lam Hân nhìn anh cười cười, cầm một miêng thịt gà đút trong miệng anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...