“Lam Lam, em không vui sao.”
Anh hỏi một cách bắt cần.
Lam Hân cười khổ, nghĩ đến những lời Có An An nói, “Có chút không vui, nhưng nhìn thầy anh, em liền vui vẻ.
“
Lục Hạo Thành cười cười, nói: “Lam Lam, vậy b2 ta đi chơi đi.”
Anh Bế lời nói của Có An An làm tên thương cô rất nhiều.
Lam Hân cười cười: “Vậy chúng ta đi đâu chơi”
Lục Hạo Thành thấp giọng hỏi: “
muốn đi đâu.”
Lam Hân suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta đi thăm Nhiên Nhiên đi, nó đi quay phim, chúng ta chưa bạo giờ đi thăm nó, mây ngày nay nó rât bận rộn, em rât ít khi gặp nó. “
“Được”
Lục Hạo Thành gật đầu, “Nhiên Nhiên hôm nay quay phim ở cổ trần, chúng ta đi thăm, cũng có thể đi xem phong “can “Vâng “
Lam Hân cười cười, có lẽ đi ra ngoài đi dạo, tâm tình của cô sẽ tốt hon một chút, trong miệng người ta có thể nói ra bắt cứ điêu gì, cô thật sự không thể đề ý những người khác nói, cô không thể chết, cô muốn bảo vệ tốt người nhà, để cho người nhà cô không bị tôn thương nữa.
Lục Hạo Thành dẫn cô đi, một giò’ sau, -đến thị trần cổ Giang Thành.
Đây là địa điệm lựa chọn cho nhiều bộ phim truyền hình.
Lục Hạo Thành đầy cô đi vào bên trong.
Thòi tiết nắng, hai bên đài hoa, đầy đủ các loại hoa.
Sàn nhà của thành phó. cổ được lát bằng đá màu xanh lá cây.
Xe lăn ở phía trên nghiền qua, có chút run rây.
Lam Hân cảm giác hai chân có chút không thoải mái, nhưng cô vẫn cô găng nhịn.
Lục Hạo Thành nhìn xung quanh, nơi này có rất nhiều người, khí chất cổ xưa của trần cô rất nông đậm, ánh mặt trời chiều lên mái nhà cỗ xưa vượt qua một tầng hào quang màu vàng.
“Lam Lam, anh cũng rất lâu không tới nơi này.”
Lam Hân cũng nhìn bốn phía, “Đúng vậy Em cũng chưa từng tới nơi này, nghe nói qua, không nghĩ tới nơi này lại đẹp như vậy. “
Lục Hạo Thành cúi đầu nhìn thoáng qua cô, ánh mắt rất ôn nhu: “Lam Lam, hiện tại chuyện trong công ty cũng không quá. nhiều, mỗi ngày chúng ta ra ngoài hẹn hò đi, anh còn nợ em một tình yêu.
Chúng ta đang yêu nhau sau khi kết hôn. “
“Ha ha” Lam Hân vừa nghe lời này của anh, hạnh phúc cười cười.
“Anh đấy, vứt bỏ chuyện của công ty cho thư ký Âu, anh ấy sẽ không vui đâu.
Dù sao anh ấy cũng cần kết bạn, cũng cân ở bên cạnh người nhà. “
Lam Hân có chút nhìn không nổi cách làm của anh, hiện tại vị trí của Mộc Tử Hoành đã bị bỏ trống.
Lục Hạo Thành nghe cô nói tới Âu Cảnh Nghiêu, có chút bất đắc dĩ: “Tiểu nha đầu, chồng em 365 ngày trời đều bận rộn, vất vả lắm mới nghỉ ngơi vài ngày, em đừng căn nhắn nữa, anh chỉ muốn ở bên em, về phần Âu Cảnh Nghiêu, trong khoảng thời gian này cũng rảnh rỗi, anh ây cũng có thời gian đi kết bạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...