Lạc Cần Nghiên hơi sửng.
sốt, “Hôm nay em không thể xuất viện sao? “
Mộc Tử Hoành gật ‹ đầu, “Ngày mai, còn phải kiêm tra, tối nay không thể xuất viện.
“ANH em ghét phải ở trong bệnh viện.
” Lạc Cần Nghiên vẻ mặt khó chịu, thật muốn lập tức về nhà.
Mộc Tử Hoành cười nói: “Nghiên Nghiên, đừng lo lắng, có anh ở đây cùng em.
Lạc Cần Nghiên vừa nghe lời này, vận có chút không muôn, “anh cũng cân nghỉ ngơi.
“
Mộc Tử Hoành cười năm chặt tay cô ấy, “em không cần lo lắng cho anh, hỏi trước đê Ngô Vũ đưa thức ăn lên.
“Được!” Lạc Cẩn Nghiên bắt đắc dĩ gật đâu.
Mộc Tử Hoành nhìn, cười Cười, đột nhiên cảm giác được, như vậy mới còn sông, môi ngày trước, anh ây đều sống rất thông khổ.
Anh lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Ngô Vũ, bảo Ngô Vũ đưa thức ăn tới, mới cùng Lạc Cẩn Nghiên nói chuyện phiêm.
Trên đường trở về, Lam Hân ngồi trên ghế lái phụ, không nói một lời nào.
Lục Hạo Thành có chút lo lắng lời nói của Dư Tư Vận lên men trong đáy lòng anh.
Anh dùng xe ở ngã tư đèn đỏ, đưa tay năm tay Lam Hân, nghiêng mát nhìn cô, “Lam Lam, mệt mỏi sao? “
Lạm Hân ngước mắt nhìn anh, gật đầu, vẫn không nói gì.
Lục Hạo Thành vừa nhìn cô không nói gì, càng khẩn trương: “Lam Lam, chúng ta ra ngoài ăn tôi đi, ăn xong đi đón bọn Tiều Tuần.”
Lam Hân gật đầu, vẫn không nói gì.
Lục Hạo Thành nhìn, càng thêm sốt ruột: “vợ, đây là sử dụng bạo lực lạnh lùng đối với anh sao? “
Lam Hân hơi sửng sốt, nhìn anh, “Vì sao anh lại nghĩ như vậy? “
Lục Hạo Thành: “Vậy tại sao em không nói chuyện với anh? “
Lam Hân: “Bởi vì không có gì đề nói.
“
Lục Hạo Thành: “…” Ý chính là không có gì để nói với anh.
“Lam Lam…”
“Đèn xanh rồi.” Lam Hân chỉ chỉ phía trước.
Lục Hạo Thành chỉ có thể dùng lại, lái xe tiếp tục về phía trước.
Anh trực tiếp lái xe đến khách sạn Giang Thành, gửi tin nhắn nói với mẹ, bọn họ không VỆ ăn cơm.
Rồi mới giúp Lam Hân tháo dây an toàn.
“Lam Lam, anh đã gửi tin nhắn cho mẹ, nói chúng ta ăn ở bên ngoài.”
” ml” Lam Hân gật đầu.
Lục Hạo Thành đứng thẳng người hơi sửng sót, anh cảm giác được nha đâu này đang tức giận.
Anh hơi cúi người, nặng nề hôn xuông đôi môi đỏ nực của cô.
Lam Hân sửng sốt, hai tay hoi mâu thuẫn muốn đây anh ra.
Lục Hạo Thành kinh ngạc cảm thấy động tác của cô, lập tức buông cô ra, đôi mắt đen lắng lặng nhìn cô, anh rất gần cô, hơi thỏ ấm áp của anh phun trên da thịt cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...