Cô đã từng bị nhà họ Khương vứt bỏ, nhìn thây Có An An bài xích mình như vậy, cô đã đứng ở góc độ của Cố An An, cũng có thê hiểu được Suy nghĩ của cô ta, nhà họ Cố đã nhận nuôi cô ta, thì sẽ để cô ta có nơi gọi là nhà ở đó.
Chính là bởi vì suy nghĩ này, cô mới không quay về nhà mình.
Cũng muốn làm cho Cố An An hiểu được, cô ta hiện tại có được tất cả đều là của cô, những.
gì đã là của cô ta thì vẫn sẽ là của cô ta, sẽ không bởi vì cô trở lại nhà họ Có mà có thay đổi gì cả.
Tuy nhiên, về sau, cô giông như không cân phải như vậy nữa, cô sẽ không trồn tránh chuyện mình chính là Cố Ức Lam thêm nữa.
Lục Hạo Thành giúp cô xoa bóp bả vai, cười nói: “Không có, lúc đó anh qua rất đúng lúc, Kỳ Kỳ chỉ bị Cố An An xô ngã trên mặt đât, măng một vài câu khó nghe mà thôi.”
Lam Hân bất đắc dĩ cười cười, ” Con bé ngốc ngéch kia, vậy mà rất thông minh.”
“Đúng vậy!”
Lục Hạo Thành tán thành: gật gật đâu, đó chính là con gái của anh.
“Kỳ Kỳ lân này vẽ một bức tranh mẹ con, là tranh thủy mặc, nhưng nét vẻ VÔ củng tốt,rất có hồn, bức vẽ này cuôi cùng đã bán được một trăm năm mươi vạn, con bé cũng rất vui VẺ, cũng chứng minh được giá trị của bản thân, anh đã bảo Cảnh.
mở cho con bé một tài khoản, đây là tiền do con bé tự tay kiếm được, sẽ để con bé tự tiêu, lúc Kỳ Kỳ nghe vậy thì rất vui vẻ, nói cảm giác bản thân mình từ một cô gái tiết kiệm ăn mặc trong nháy mắt đã trở thành một phú bà * “Hiện tại nhà chúng ta đã chuyền qua biệt thự Bành Hồ ở, xây dựng cho con bé một phòng vẽ tranh riêng, chị gái cùng Lôi Lăng cũng qua ở biệt thự Bành Hồ, chị Tư Tư cũng đang mang thai đôi, vài tháng nữa là sinh rôi.”
“Nhạc Cần Nghiên cũng mua biệt thự ở phía đối diện chúng ta, mang theo Nhiên Nhiên qua…… ” Lục Hạo Thành đem tt cả những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian cô hôn mê kể ra, tât cả đều nói cho cô nghe.
Lam Hân nghe được chuyện nào cũng sửng sốt, không nghĩ tới ở trong khoảng thời gian cô mê man đã xảy ra nhiêu chuyện như vậy.
Nhiên Nhiên, bảo bối nhỏ của cô, đáy lòng có bao nhiêu đau khổ, mới không dám đối mặt với cô.
Lòng Lam Hân chua xót không thôi, hận không thể nhanh chóng gặp được ba đứa nhỏ nhà mình.
Giọng Lam Hân có chút nghẹn ngào hỏi: “Vậy Mộc Tử Hoành cùng Nghiên Nghiên thì sao?”
Lục Hạo Thành có chút bắt đắc dĩ lắc đầu: “Hai người bọn họ vẫn duy trì tình trạng cũ.
Mộc Tử Hoành vẫn luôn âm thầm đứng sau bảo vệ Nhạc Cần Nghiên, Nhạc Cần Nghiên đáy lòng cũng hiểu được, hiện tại so với trước kia cũng tốt hơn nhiều, công việc kinh doanh cũng không tôi, mỗi ngày đều bận rộn nhiêu việc, cuối tuân thì sẽ qua đây thăm em.”
Lam Hân vừa nghe lời này, vô cùng buồn bực, “Mộc Tử Hoành so với trong tưởng tượng: của em còn cố châp hơn, Nghiên Nghiên đã thương anh ta như vậy, anh ta lại còn thờ ơ làm thương tôn Nghiên Nghiên.
Làm nhiều chị em tốt đã nhiều năm qua, em rất hiểu biết Nghiên Nghiên, một khi cô ấy quyết định từ bỏ, thì thật sự sẽ từ bỏ đấy, đến lúc đó Mộc Tử Hoành hối hận lhì đã không kịp nữa rồi.”
Lam Hân ngoái đầu lại nhìn anh, “A Thành, anh và Mộc Tử Hoành là bạn bè từ thủa nhỏ, anh không thê khuyên nhủ anh ây được saol Nêu Nghiên Nghiên thật sự quyết định từ bỏ rôi, thì Mộc Tử Hoành sẽ thật sự không còn cơ hội nữa.”
Ánh mắt nhìn đàn ông của Nghiên Nghiên có tệ như lần đầu tiên không nữa Trước kia cô ấy đã quen phải một tên đàn ông cặn bã như vậy rồi!
Lục Hạo Thành bỗng nhiên dùng tay ôm chặt cô, vùi đầu vào hõm vai Lam Hân.
Hôn nhẹ lên khuôn mặt nhợt nhạt của bà xã, thê xác và tinh thần đều có được sự thỏa mãn vô cùng lớn, lúc này cuối cùng có thể được ôm cô vào lòng.
“Lam Lam, cho nên anh đã nói với Mộc Tử Hoành rồi, con người cậu ta đúng là kiểu theo đuổi sự hoàn mỹ, Nhi Cần Nghiên lại là người phụ nữ mà cậu ta yều nhất nữa, anh đã quen biết cậu ta lâu như vậy rồi mà chưa từng thấy.
cậu ta quan tâm đến người phụ nữ nào đến vậy cả..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...