Bây giờ vẫn còn choáng choáng, chóng mặt dữ dội.
“Tư Tư, bây giờ tôi còn không có sức lực gọi điện thoại cho cô, chứ đừng nói đên ngày hôm qua.”
Lục Tư Tư trong tay câm ba hộp giữ nhiệt, mang theo cháo đặt trên bàn, vẻ mặt cô äy tức giận, “Cái tên Ôn Lãng chết tiệt, vừa nhìn hắn liền biết không phải là người tốt, cô một mình sao có thê đi gặp hăn chứ? Dù thế nào đi nữa, phải đi cùng tôi chứ.”
Lạc Cần Nghiên vẻ mặt bắt lực, “Nếu sớm biết, tôi thật sự sẽ dẫn cô đi cùng, nhưng lại chẳng biết sớm được.”
“Hazz…” Lục Tư Tư thở dài một hơi, “May cô không sao, uống chút cháo Giải Lục Tư Tư mở cháo sườn ra, một mùi thịt ậ âpl tói, cô ấy lập tức quay đầu lại, “ọe..
Lạc Cân Nghiên nhìn động tác của cô ây, hoảng sợ, cảm giác này, sao lại giông như lúc Lam Lam mang thai bọn tiêu Tuân chứ?
“LŨ lút IuUIenli0pnliphi coi.
6Ó da CÓ.
Lạc Cần Nghiên có chút không bình tĩnh.
Sắc mặt Lục Tư Tư tái nhợt quay đầu nhìn cô, vẻ mặt nghỉ hoặc hỏi: “Cái gì… Cái gì? “
Đáy lòng lại đột nhiên lộp bộp một chút, không phải là……
Sao có thể…….!
Bọn họ uỗng rượu cùng nhau một hai lì s0 sau lần cuỗi cùng, cô ây liền trở về, Lôi Lăng, quả thực quá ồn nhu, khiến cô.ây cho răng mình vẫn sông trong mộng, hơn nữa, anh ta quá ôn nhu, làm cho cô ây nhịn không được, liền…….
ở bên nhau.
Lạc Cần Nghiên nhìn vẻ mặt này của cô ấy, đáy lòng cũng không tự chủ được lo lăng, “Không, sẽ không thật sự có chứ? “
Lục Tư Tư trợn to hại mắt nhìn cô, ngơ ngác gật đầu: “À! Hình như tối không ‹ đên tháng.
Trễ nhiều…… nhiều ngày rồi.
Lục Tư Tư cần thận nhớ lại một chút, trê đã năm sáu ngày rồi.
Ngày thứ mười cô đi Hải Nam đã xảy ra quan hệ với Lôi Lăng, sau đó quan hệ giữa hai người trở nên rất mập mờ, hai người giông như tình nhân, cũng không phải tình nhân, cô trở về khoảng nửa tháng, vậy cũng không khác biệt lắm…… Chỉ hơn một tháng thôi.
“A…’ Lục Tư Tư kinh hãi kêu lên một tiếng, cúi đầu nhìn bụng mình.
Lạc Cần Nghiên bị giọng nói của cô ấy làm cho giật mình, “Lục Tư Tư, không phải là một lần liền trúng giải thưởng chứ? “
Lục Tư Tư vội vàng gật đầu, “hu hu hu hu…… Nghiên Nghiên, tôi phải làm gì đây? Tôi phải nói sao với Phi Dương đây, trong bụng tôi có em trai em gái của nó rồi? Sao tôi có thể giải thích cho mẹ tôi? Đứa bé trong bụng tôi đến từ đâu? “
Lạc Cần Nghiên bĩu môi, “Tôi sao có thể biết cô phải nói như thế nào, phải giải thích như thế nào? Cô đáng lẽ ra không nên bốc đồng như vậy.
Nhưng, đáy lòng cô nảy sinh một ý nghĩ, trong bụng cô nêu có một đứa nhỏ của Mộc Tử Hoành… Phụt phụt phụt…… Ị Cô ấy bị bệnh thần kinh sao, sao cô ây có 2 thể nghĩ như vậy chứ?
Ép buộc phải ở bên nhau, thì một đứa trẻ có thê được hạnh phúc sao?
“A…” Lục Tư Tư đặt mông ngồi trên ghế bên cạnh.
Sau đó, cô ngủ thiếp đi, bỏ qua việc mang thai.
Lạc Cần Nghiên nhìn vẻ mặt khổ sở của cô ây, nhịn không được nói: “Lục Tư Tư, hai người ở chung với nhau một tháng, cuôồi cùng có con, đó cũng là chuyện hai người tình nguyện, dù sao sau này anh ta cũng phải lập gia đình, Lôi Lăng thoạt nhìn không tệ, vừa có tiền vừa nhiều Vàng, gả cho anh ta cũng không ‡ệ.
ˆ Lục Tư Tư vẻ mặt không muốn lắc đầu: “tôi vẫn chưa FA đủ, còn muôn làm chó độc thân mấy năm nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...