Ba đứa nhỏ này không phải con của cháu sao?”
Dịch Thiên Kỳ mang vẻ mặt phẫn nộ, sáng sớm mở mắt đã nhìn thấy chuyện này, tâm trạng vô cùng khó chịu.
Lục Hạo Thành gật đầu, cũng biết bản thân làm chưa tốt, “Chú Dịch, lát nữa cháu sẽ đến công ty, những lời đồn nhảm đó sẽ bị bác bỏ.”
“Ảnh Dịch Thiên Kỳ gật gật đầu, “Xem ra, con gái ta còn chưa biết, đúng không?”
Lục Hạo Thành cười gật gật đầu, “Cô ấy vừa mới rời giường.
Chú Dịch, chú cứ đi làm trước đi, cũng sắp muộn rồi.”
Dịch Thiên Kỳ uống một ngụm sữa, nhìn Lục Hạo Thành chớp chớp đôi mắt lợi hại: “Ta chính là ông chủ, ta sợ ai?”
Lục Hạo Thành: “…… ” Khí phách lắm, anh cũng không muộn.
“Được, được, được, chú Dịch, cháu không thúc dục nữa, chú từ từ ăn.”
Lục Hạo Thành nói xong liền liếc mắt nhìn phòng bếp, thấy lúc nãy mẹ anh vừa lúc bưng đồ ăn qua đây, anh cười cười, có mẹ ở đây, thật tốt.
Anh không bao giờ… còn phải ăn món thịt bò xào dưa do Mộc Tử Hoành làm nữa.
“A Thành, Lam Lam đâu?
Mau bảo con bé xuống dưới ăn bữa sáng, Tư Tư, Nghiên Nghiên, Giai Kỳ, đã ăn xong rồi đi ra ngoài rồi.”
Mộ Thanh nhìn Lục Hạo Thành nói.
Nhiệm vụ mỗi ngày của bà chính là phụ trách ăn uống của tất cả mọi người trong nhà.
Những lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, tất cả những Chương trình dạy nấu ăn bà đều xem qua, học thêm được nhiều món mới, tay nghề cũng càng ngày càng tốt.
“Mẹ, Lam Lam một lát nữa sẽ đi xuống.”Lục Hạo Thành cười nói.
Mộ Thanh cười gật gật đầu, lại lấy cho Dịch Thiên Kỳ vài miếng bánh mì nước, giúp chồng phết mứt hoa quả.
“Cám ơn bà xã!”
Dịch Thiên Kỳ vui vẻ cười, hạnh phúc ăn bánh mì.
Lục Hạo Thành khẽ nheo mặt nhìn qua Dịch Thiên Kỳ, chú Dịch mấy ngày này cũng học theo anh.
“Không cần cảm ơn đâu ông xã.”
So với sự thoải mái của Dịch Thiên Kỳ, Mộ Thanh lại có chút dè dặt hơn.
Lục Hạo Thành: “…….
” Hai người già, càng ngày càng ân ái.
“A Thành, con cũng ngồi xuống ăn đi.”
Mộ Thanh cười nói.
“Được,mẹ, con chờ Lam Lam cùng ăn.”
Lục Hạo Thành ngồi xuống, rót hai ly sữa.
.
Truyện chính ở * T г ù м T r u y ệ n .mE *
“Vậy mọi người ăn đi, tôi đang bận, buổi tối tan tầm đều trở về sớm một chút để ăn cơm.”
Mộ Thanh dặn dò nói.
Lục Hạo Thành vừa thấy mẹ vắt vả, hỏi: “Mẹ, hay tìm thêm người giúp việc cho nhà chúng ta đi?”
Mộ Thanh nhìn thoáng qua con trai, “Tìm người giúp việc cái gì, lo liệu cho toàn bộ người trong nhà chúng ta, chút chuyện này mẹ quán xuyến được., mọi người chỉ cần đúng giờ về nhà ăn cơm là tốt rồi.”
Mộ Thanh nói xong, liền xoay người đi vào phòng bếp.
Dịch Thiên Kỳ nói: “Chờ khi chuyển đến biệt thự Bành Hồ của cháu, thì tìm giúp việc vậy.
Ở đây, Lam Lam cuối tuần nào cũng giúp mẹ cháu làm việc nhà, sau khi chuyển qua bên kia, phòng ở khá lớn, cũng nên tìm một người giúp việc.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...