Đào Anh Thy nhìn chăm chảm bảy đứa nhỏ
trong TV, lúc đầu không có chú ý tới xung quanh
có sự thay đổi, khi cô kịp phản ứng thì lại cảm
giác được bầu không khí bị một hơi thở mạnh mẽ xâm chiếm.
Loại cảm giác nguy hiểm quen thuộc quá mức.
Đào Anh Thy quay người lại, liền nhìn thấy Tư
Hải Minh đứng sau lưng, cách mình không xa,
thân hình cao lớn, khí chất thâm sâu khó lường,
khiến cho người ta phải kiêng dè sợ hãi.
Sao Tư Hải Minh lại ở Minh Uyến? Lúc này.
anh nên ở tập đoàn Vương Tân chứ?
Cặp mắt đen sắc bén kia cũng rơi vào màn
hình TV, Đào Anh Thy lập tức thấy lo lắng, hi vọng
Tư Hải Minh đừng nhìn ra cái gì
Hẳn là sẽ không nhỉ, trước sáu đứa nhỏ
chỉ tới văn phòng của Tư Hải Minh, cũng không
có phát hiện vấn đề gì.
“Lo cho nó như vậy à?” Lúc nói chuyện, ánh
mắt Tư Hải Minh nhìn chăm chẳm vào TV, lạnh
lùng khó lường.
Đào Anh Thy đương nhiên biết là đang hỏi
mình, cũng nghe ra từ “nó” là chỉ Tư Thái Lâm.
Bầu không khí chung quanh mình đều bị một
câu nói của anh mà trở nên ngột ngạt nguy hiểm.
Thật ra, chỉ cần đừng đặt sự chú ý của anh
vào sáu đứa nhóc nhà mình là được…
“Tôi… thật ra tôi chỉ tò mò là vì sao đứa nhỏ lại
trốn ra được thôi, chứ không có ý gì khác” Đào
Anh Thy giải thích
Tư Hải Minh không nhìn TV nữa mà quay qua
nhìn Đào Anh Thy, lập tức bước tới gần cô.
Vòng tay qua đầu cô, tóm lấy gáy cô kéo lại
gần mình, lòng bàn tay thô bạo nháy mắt khiến
Đào Anh Thy có cảm giác ngạt thở,
Con mắt âm trầm của Tư Hải Minh nhìn vào
gương mặt cô: “Không đến phiên cô tò mò, hiếu
không?”
“Tôi tôi hiểu.
*Cô phải nhớ kỹ, đừng có bất kỳ quan hệ gì với
nhà họ Tư, mới có thể sống lâu hơn một chút, biết
chưa?” Lời cảnh cáo của Tư Hải Minh hết sức rõ.
ràng, muốn nhà họ Tư, bao gồm cả Liêu Ninh
đoạn tuyệt quan hệ.
Nếu không cô sẽ lần nữa bị giận chó đánh
mèo, kết cục có thể tưởng tượng được.
Cho nên, Đào Anh Thy không dám không
nghe lời: “Vâng, tôi đã biết…”
Trong lòng cực kỳ hất an
Từ sau khi cô và Liêu Ninh nhận nhau xong
cũng không qua lại mấy, chỉ ngẫu nhiên tiếp xúc.
Chẳng lẽ Liêu Ninh tìm, cô lại từ chối không
gặp, làm kẻ xa lạ? Này làm sao mà được?
Vân nên cố gắng hạn chế gặp mặt đi
Nhưng không có Liêu Ninh thì còn có Tư Thái
Lâm, xem ra Tư Thái Lâm thường xuyên chơi đùa
với sáu đứa nhóc nhà mình, quan hệ tương đối
tốt, nếu không sao lại cùng nhau lên TV chứ?
Người dắn chương trình trên TV lại nói: “Ai
biết tên của mẹ nào?”
Bị Tư Hải Minh khống chế, tim của cô như.
chậm một nhịp, nếu nói ra tên của mẹ trước mặt
Từ Hải Minh thì chẳng phải cô sẽ bị bại lộ sao?
Điều cô luôn giữ kín trong tim sẽ bị phơi bày.
Mặc dù người trùng cả họ lẫn tên đều rất
nhiều, nhưng với sự thông minh của Tư Hải Minh,
nhất định s phát hiện ra
Cô cô cô sẽ chết chắc rồi!
“Cháu… cháu bít ạ!” Bảo Nam xung phong
nhận việc.
Đào Anh Thy hoảng đến muốn ngất đi
Người dẫn chương trình đi tới trước mặt Bảo.
Nam, hỏi: “Tên là gì nào?”
“Mẹ con là Anh Đào!”
“Anh Đào? Đây là biệt danh sao?” Người dẫn
chương trình lại hổi.
Bảo Vỹ lập tức phản bác: “Không đúng, mẹ
tên là Đào Đào!”
Bảo Long nói: “Là Đào Đào Anh Anh!”
“Anh Anh…” Bảo My cũng nói theo.
Bảo Hân: “Là Đào Đào!”
Bảo An nghĩ tên mẹ thì gương mặt khờ khạo
đáng yêu đều hoang mang
Tư Thái Lâm nói: ‘Là Anh Anh! Mẹ của cháu
gọi là Anh Anh!”
Người ngoài nghe không hiểu, nhưng Đào
Anh Thy nghe ra được, Tư Thái Lâm nói Liêu Ninh
thỉnh thoảng gọi mình là Anh Anh”
Vậy thì, Tư Hải Minh có phát
bất thường không? Hản là sẽ không nhỉ? Cùng
n được điều
lãm thì cho là tiết mục mấy đứa bé tìm mẹ, chưa
chắc là thật.
“Vì sao cô lại cảm thấy mẹ của các con là
cùng một người thế nhỉ? Không chừng lại là sinh
bảy” Người dẫn chương trình nói, không có xem
lời của đám trẻ đáng yêu này là thật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...