Một Phút Đánh Đổi Một Đời - Taekook

Tại trước cửa Jeon gia Woo Do Yoon và 3 người kia không hẹn mà gặp.

"Choi Chung Hee?" Do Yoon tháo kính râm xuống nhìn đám người trước mặt.

"Tao chưa tính sổ với mày nữa đó. Lúc đó sao lại để Jungkook về đây" Chung Hee lại gần tức giận nhìn cậu ta

"Mày đừng đổ hết tội lên đầu tao, Jungkook về tao còn không biết" Do Yoon bực bội ra mặt, hất tay Chung Hee đang nắm vai cậu ta.

"Này, có gì từ từ nói. Quan trọng là Jungkook kia kìa" Dae Hyun chạy đến giữa hai con người nóng nảy kia

Taehyung vẫn im lặng và bấm chuông, dường như dồn hết lực vào chiếc chuông cửa ấy. Hắn không hiểu tại sao hắn lại mất kiểm soát đến mức như vậy.

Cuối cùng thì quản gia nhà Jungkook cũng ra mở cửa, vẻ mặt ông ta vô cùng bất ngờ.

"Woo thiếu gia, Choi thiếu gia sao lại đến đây vậy?"

Do Yoon và Taehyung không nói gì liền muốn xông vào trong liền bị bảo vệ chặn lại.

"Xin chào, cháu là Park Dae Hyun bạn của Jungkook. Chúng cháu đến tìm Jungkook, bác không ngại thì cho bọn cháu vào trong đợi cậu ấy được không?"

Dae Hyun thấy bạn mình lỗ mãng thế kia liền chạy đến giải vây. Thật không thể tin được họ vì Jungkook mà mất hết lí trí.


"Xin lỗi các thiếu gia, đại thiếu gia nhà chúng tôi hôm nay không tiếp bất cứ ai. Hôm khác các thiếu gia hãy ghé lại"

Do Yoon vô cùng đáng sợ đi đến trước mặt quản gia "Jungkook hiện tại thế nào rồi?"

Quản gia ngó lơ câu hỏi của Do Yoon rồi bỏ vào trong, trong vô thức ông nắm chặt lấy vạt áo của mình. Đương nhiên người im lặng như Taehyung và Chung Hee liền nhận ra vẻ bất thường đó.

"Ahhh, chết tiệt" Do Yoon đạp mạnh vào cánh cổng, cậu ta biết Jungkook lại thương tích đầy mình rồi.

Chỉ khi Jungkook bị thương mới né tránh cậu ta và mọi người mà thôi.

***
3 người ngồi tại phòng VIP của quán cà phê Spring day, quán cà phê mà Jungkook thích nhất. Cũng là quán cà phê duy nhất mà Jungkook làm chủ.

"Ra là Woo thiếu gia lặn lội từ Mĩ về đây kiếm Jungkook" Dae Hyun vừa thưởng thức ly cà phê vừa cảm thán sau khi biết Do Yoon mượn đường bay về Hàn.

Do Yoon không nói gì liên tục gửi thư thoại cho Jungkook

"Tao sắp tức đến diên rồi đấy, sao mày lại giấu mọi chuyện như vậy? Mày xem tao là gì thế hả?"

"Con mẹ nó Jeon Jungkook, mày khỏe rồi thì mở điện thoại gọi cho tao"

Tức giận ném chiếc điện thoại lên bàn, Dae Hyun liền nuốt ngụm nước bọt sao 3 con người này hung dữ thế này huhu.

"Lúc Jungkook rời khỏi Woo gia mày không biết sao?" Chung Hee cũng cầm chặt điện thoại trên tay

"Lúc đấy tao có việc, về đến thì không thấy người ở đâu"

Dứt lời Do Yoon bấm một dãy số lạ, ánh mắt như sắp xẹt ra tia lửa.

Chung Hee cũng biết được Do Yoon sắp làm gì, liền quay sang nhìn Dae Hyun "Dae Hyun mày có kí hợp đồng nào đó với chi nhánh Jeon thị không?"

Dae Hyun suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, cách đây không lâu Dae Hyun đã đầu tư vào một dự án của chi nhánh Jeon thị.

Dường như những người ở đây ngoài gia thế có sẵn thì đều có một tài sản riêng nhất định.

Dae Hyun dường như đã hiểu ý của 2 người ở kia liền cầm điện thoại lên nhắn tin.


Do Yoon kiên trì cầm điện thoại gọi cho dãy số lạ đó. Cuối cùng thì đầu dây bên kia cũng bắt máy.

"Yoonie? Muộn vậy gọi cho papa có chuyện gì? Con đến nơi an toàn chưa?"

Ra là Do Yoon gọi cho ba mình

"Papa, chúng ta có một hợp đồng cung cấp thiết bị điện tử cho chi nhánh Jeon thị ở GangNam. Papa có thể giao hợp đồng đó cho con không?"

Ông Woo bên kia khá bất ngờ trước đề nghị của Do Yoon. Lúc trước bảo cậu ta giữ cậu ta có chịu đâu.

"Con về Hàn gấp như vậy, lại cần bản hợp đồng đó. Kookie có chuyện gì sao? Thằng bé vẫn ổn chứ?"

"Papa...Jungkookie qua nay con không liên lạc được. Đến nhà thì quản gia cũng không cho gặp. Papa con sợ Kookie lại có chuyện"

"Woo thị ở Hàn Quốc papa cho con quyền quyết định. Papa sẽ gọi cho thư kí, con yên tâm nhé. Nếu Kookie cần sự giúp đỡ thì con hãy nói với papa"

"Con biết rồi, cảm ơn papa"

"Nhớ giữ gìn sức khỏe, papa cho người làm hồ sơ nhập học cho con tại Hwang Ji. Yên tâm lo việc của con đi nhé. Muộn rồi tạm biệt con"

"Papa ngủ ngon"

Do Yoon nói xong liền tắt máy, nếu có Jungkook ở đây cậu sẽ với ánh mắt long lanh mà nói với Do Yoon rằng "Papa của cậu tuyệt thật đấy" nhưng giờ cậu sống chết thế nào cũng không ai biết.

Dae Hyun và Chung Hee cũng rút vốn đầu tư xong, có vẻ họ muốn dùng lợi ích trên công việc gây sức ép cho ông Jeon.

Kim Taehyung từ nãy giờ không ở cùng 3 người kia. Mà thay vào đó là đi xung quanh quán của Jungkook, quán chủ đạo là màu tím nhưng cũng có những góc là màu đen vô cùng u buồn.


Cách bày trí của quán cũng như tâm tư của Jungkook vậy, tuy đơn giản nhưng đầy đau đớn. Giống như bức tranh một người con trai bị xiềng xích và đang gào thét trong đau đớn được treo ở góc khuất của quán.

Giọng nói ấy lại vang bên tai Taehyung "Xin chào tôi là Jeon Jungkook hiện tại tôi không rảnh nghe điện thoại hãy để lại lời nhắn cho tôi sau tiếng bíp"

"Jeon Jungkook, tôi Taehyung đây. Em đã khỏe chưa? Tôi đã gọi em rất nhiều, khi em thấy hãy gọi lại cho tôi đầu tiên. Cảm ơn em về bữa tối.
Jeon Jungkook thật dũng cảm"

Taehyung đi đến chỗ order, lật menu ra xem Jungkook có những loại thức uống nào trong quán.

Mắt hắn dừng tại một combo tên là Purple. Cô nhân viên ở đó thấy Taehyung cứ đứng im bất động, sợ khách của mình không biết chọn gì nên cô liền đến tư vấn.

"Xin chào quý khách, nổi tiếng nhất ở quán chính là combo Purple. Trong đó bao gồm một ly cafe với công thức đặt biệt của ông chủ chúng tôi, ngoài ra còn có một chiếc bánh ngọt cũng là công thức riêng và độc quyền của ông chủ làm ra. Không biết quý khách có muốn thử không?"

Taehyung gấp menu lại hỏi cô nhân viên "Ông chủ của cô tự tin nhất với món nào trong menu này?"

Cô nhân viên gãi đầu khó hiểu rồi trả lời "Đương nhiên là Purple rồi, nhưng rất lâu rồi ông chủ không ghé quán"

"Lấy cho tôi combo Purple đó"

__________________


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận