Một Nhà Chúng Tôi Đều Là Phản Diện!


Kiểm tra khảo sát được tiến hành ở phòng thí nghiệm bên cạnh văn phòng của chủ nhiệm.

Khi còn chưa bắt đầu, Tô Bối đã thấy bộ dáng của một thiếu niên xuất hiện ngay cửa.

Thiếu niên nọ rất cao, đại khái so với Tô Tiểu Bảo hiện tại cao hơn hẳn nửa cái đầu, đồng phục ăn mặc nửa vời, trên người mặc một chiếc áo thun, hai bàn tay đang đút vào túi của quần đồng phục, lười nhác bước đến, cả người mang dáng vẻ cà lơ phất phơ.

Đối phương một bộ dáng như vậy, khiến Tô Bối nhớ tới một học sinh bị khuyết tật ở trường lúc bọn họ còn học ở trường trung học của huyện.

Điểm khác biệt duy nhất ở đây, có lẽ là người này so với bạn học kia thì ưa nhìn hơn, hơn nữa là người mà Tô Bối, ngoại trừ ba ba của bọn họ ra, trông chỉ kém mỗi Tô Tiểu Bảo.

Chủ nhiệm lúc này cũng chú ý tới thiếu niên vừa bước vào: “Tạ Dân Hiên, em đến rồi sao.”
"Ừ, gọi em tới có chuyện gì?” Người được gọi là Tạ Dân Hiên lười nhác lên tiếng hỏi, khi nói chuyện còn ngáp một cái.

Tạ Dân Hiên liếc mắt nhìn ba người còn lại trong phòng.

Đầu tiên nhìn đến Trần Đức đang mặc đồ tây.

A, có điểm quen mắt.

Sau đó là đến Tô Bối……
Ánh mắt Tạ Dân Hiên dừng trên người Tô Bối còn chưa quá 5 giây, đã bị một ánh mắt lãnh đạm khác đánh gãy.

Tầm mắt của Tạ Dân Hiên đối diện với Tô Tiểu Bảo ở cạnh Tô Bối, quá trình đánh giá lẫn nhau dường như mang theo một tia đề phòng cùng mâu thuẫn.

Nhìn xem hai kẻ đang bất mãn này xem, nói chính xác hơn là về trạng thái của Tạ Dân Hiên cùng Tô Tiểu Bảo vào giờ phút này.

Chủ nhiệm lớp chặt đứt tia chớp đang loé lên giữa hai người họ, nhìn Tạ Dân Hiên nói: "Trong lúc học sinh của toàn trường đang làm bài kiểm tra cuối tháng, em lại dám chạy tới chơi bóng rổ cùng đám học sinh Nhất Trung.”
Ho nhẹ một tiếng, giọng nói hơi thấp xuống, chủ nhiệm lại nói: “Các em có thể thắng trận bóng, cũng coi như là vì muốn giúp trường chúng ta được vẻ vang, nên cô không xử phạt các em, nhưng mà bài kiểm tra mỗi tháng vẫn cần được bổ sung.

Hôm nay vừa đúng lúc cô đang có thời gian, em ở lại đây làm kiểm tra một lượt luôn đi.”
Chủ nhiệm vừa dứt lời, lại nhìn về phía mấy người Tô Bối, rồi chỉ vào Tạ Dân Hiên nói: “Đây là học sinh năm 2 (lớp 8) của trường chúng ta.”
“Chúng ta dùng bài kiểm tra tháng này của trường học tiến hành khảo sát đi, bởi vì cấp độ của mỗi bài thi không giống nhau, nếu chỉ đơn thuần đánh giá khả năng qua điểm kiểm tra một lần có thể không đủ khách quan, cho nên công bằng mà nói, cô để học sinh này ở đây cùng làm bài kiểm tra với các em.”
Kỳ thật biện pháp lần này của chủ không hề công bằng như cô ta đã nói.


Học sinh Tạ Dân Hiên này đích thực là rất khó quản, từ việc đến trường tới việc học, không phải là đến trễ thì là trốn tiết, hoặc là nằm trong lớp ngủ khò khò.

Nhưng không thể phủ nhận rằng thành tích rất tốt, cho dù không học hành đàng hoàng đi chăng nữa thì sau mỗi kì thi đều có thể dễ dàng lọt vào top 10 khối (ảo ma Canada vl:[).

Hơn nữa Tạ gia còn là cổ đông lớn thứ hai của hội đồng quản trị trong trường bọn họ.

Để Tạ Dân Hiên đến đây tỉ thí cùng với hai học sinh chuyển trường này, đối bọn họ mà nói, thật ra có chút tàn nhẫn, bất quá, có thể khiến cho bọn họ nhận rõ được thực tế, nhìn ra rõ chênh lệch đẳng cấp cũng tốt.

"Bài kiểm tra nội dung như nhau, thời gian làm bài cũng vậy, đợi đến lúc có kết quả là có thể biết các em có thích hợp học chương trình lớp tám hay không.”
Nghe chủ nhiệm nói xong, Tô Bối và Tô Tiểu Bảo cũng không có phản ứng gì, chỉ gật gật đầu.

Nhưng thật ra Trần Đức ở một bên rõ ràng đang nhíu mi.

—— vị giáo viên này cho rằng hắn chưa hiểu sự đời, hay là cho rằng hắn là kẻ ngốc?
Tạ Dân Hiên, nhị thiếu nhà họ Tạ, ở trong giới cũng có chút danh tiếng là thiếu niên thiên tài, hiện tại để Tô Bối, Tô Tiểu Bảo cùng hắn so sánh……
Trần Đức lo lắng hai đứa nhỏ bảo bối của gia đình sẽ chịu đả kích.

"Đám người Đỗ Nhất Minh bọn họ ngày hôm đó cũng bị em kéo đi chơi bóng rổ, vì sao cô giáo không đưa bọn họ đến đây khảo thí? Hơn nữa nhiều bài thi của nhiều môn như vậy, những người khác kiểm tra đến 3 ngày đi? Cô giáo đang muốn tụi em phải kiểm tra xong trong một buổi chiều sao?” Tạ Dân Hiên ở một bên không kiên nhẫn nói.

"Cậu trốn thi còn dám ở đây lý lẽ?”, Chủ nhiệm lớp trầm giọng nói: “Nhanh chóng ngồi vào vị trí đi, bây giờ khoảng 1 giờ, đến 4 giờ chiều thì kết thúc thời gian làm bài, câu nâng cao của Toán Học, phần viết văn của môn Ngữ Văn và phần nghe trong môn tiếng Anh có thể bỏ qua, còn về môn sử địa, lí hóa sinh chỉ cần làm phần trắc nghiệm và điền khuyết là được, những bài không cần làm cô sẽ chia điểm lại cho hợp lí, mặt khác phiền quý phụ huynh đến văn phòng tôi ở bên cạnh chờ một chút.”
————Editor: Zittrasua————
Trần Đức được đưa đến phòng cách vách bên cạnh, chỉ còn lại ba đứa nhỏ bên trong phòng thí nghiệm đang ngồi xuống chuẩn bị bắt đầu kiểm tra.

Đây là đề kiểm tra của tháng này sao? Quá đơn giản.

Tạ Dân Hiên nhìn lướt đại khái qua bài thi một chút, có vài phần vô vị.

Đáng lẽ ra, lúc này Tạ Dân Hiên nên nằm gục trên bàn mặt bàn chuẩn bị ngủ một giấc, chờ đến 40 phút cuối cùng lại bò dậy làm bài sau.

Chỉ là lúc này, tầm mắt Tạ Dân Hiên đột nhiên liếc nhìn tới Tô Tiểu Bảo ở bên cạnh.

Tô Tiểu Bảo đã bắt đầu làm đề, tốc độ làm đề thi rất mau, hơn nữa khi hắn đảo ra xa hơn một chú, đáp án của hắn cư nhiên còn đúng hết.


“Nghiêm túc làm bài, không được châu đầu ghé tai”, chủ nhiệm lớp ở một bên nhắc nhở nói: “Ba người các em, ngồi tách nhau ra một chút, Tạ Dân Hiên em ngồi qua bên kia đi.”
Cô chủ yếu là đề phòng hai đứa nhỏ này sẽ sao chép bài của Tạ Dân Hiên.

Nghe vậy, Tạ Dân Hiên cũng không nói gì, điềm nhiên xách mấy xấp bài thi lên ngồi vào vị trí góc phòng thí nghiệm, chỉ là sau khi lạnh lùng liếc nhìn lại Tô Tiểu Bảo, vẫn thu sự lười nhác ban đầu, bắt đầu làm đề.

————Editor: Zittrasua————
Tốc độ của hai người đều cực kỳ nhanh, chưa đến một nửa thời gian, đã làm xong hai tờ bài thi.

Tô Bối không tham dự vào trận “Tranh đấu gay gắt” giữa hai người này, chỉ lẳng lặng lật từng bài thi ra, Tô Bối cũng đem mấy xấp bài thi này lật xem đại khái qua một lần —— thật ra cũng không khó.

Hơn nữa sau khi trải qua thời gian học tập ở trường cao trung, lại quay về làm đề của sơ trung, rất nhiều câu hỏi đều giống như là kiến thức cơ bản, cơ hồ không cần phải chần chừ suy nghĩ quá lâu, đã có thể đọc ra đáp án.

Bất quá Tô Bối cũng không quá chủ quan, mỗi một phần của đề bài Tô Bối đều dừng lại nghiêm túc đọc qua, cả một lúc sau mới viết đáp án xuống bài, sau còn tính toán lại để kiểm tra qua bài làm một lần nữa.

Đợi đến khi Tô Bối làm xong những câu hỏi mà chủ nhiệm lớp yêu cầu, rồi lại kiểm tra qua một lần, sau đó mới thu bút lại, lúc này ngẩng đầu lên mới phát hiện Tô Tiểu Bảo đang ở một bên dùng ánh mắt có chút khẩn trương nhìn cô.

“Tô Tiểu Bảo, em đã làm xong rồi sao?” Tô Bối hỏi, thuận tiện còn đưa mắt nhìn bạn học Tạ ở bên kia không biết đã bắt đầu bò trên bàn ngủ từ lúc nào.

"Ừ, chị không gặp vấn đề gì chứ?” Đề thi ở nơi này so với trường học trước kia của bọn hắn khó rất nhiều, hắn lo lắng cho Tô Bối.

“Đương nhiên không thành vấn đề!” Tô Bối cho đối phương một cái ánh mắt trấn an.

Lúc này, chủ nhiệm cũng đến thu bài thi.

Thu bài thi của Tạ Dân Hiên trên bàn, chủ nhiệm lớp lại nhìn vào hai người Tô Bối: “Các em cũng làm xong rồi?”
Tô Bối cùng Tô Tiểu Bảo gật gật đầu.

“Các em tên Tô Bối, Tô Tiểu Bảo đúng không? Vị Trần tiên sinh vừa rồi không phải là người nhà của các em sao?”
“Không phải ạ.”
Chẳng qua, bọn họ không phải cùng họ với cha.

“Chúng em theo họ mẹ.”

Nghe vậy, lão sư gật đầu, cúi đầu nhìn bài thi trong tay.

Phát hiện ra cả hai xấp bài thi đều đã được hoàn thành đủ, chủ nhiệm trong mắt cũng hiện lên tia kinh ngạc: Thật sự đều hoàn thành hết? Hơn nữa làm thế nào mà đáp án của cả hai nhìn qua đều giống với Tạ Dận Hiên?
Chủ nhiệm vội vàng đem bài thi đến cho giáo viên bộ môn chấm điểm.

Kết quả bài thi khiến cho cô thực khiếp sợ.

Nếu không tính đến những câu hỏi không cần phải làm, điểm số các môn Hoá Sinh của Tạ Dận Hiên đều đạt điểm tối đa, mặt khác ở môn Ngữ Văn, Vật Lý cùng Địa Lí cũng đều trên 95 điểm.

Đối với điểm số cao ngất ngưởng của Tạ Dân Hiên các giáo vốn đã miễn dịch, điều này không cần bàn cãi, điều chân chính làm cô kinh ngạc chính là thành tích của hai đứa nhỏ kia.

Tô Tiểu Bảo tuy rằng chỉ có một môn là Toán Học đạt điểm tối đa, nhưng điểm số của mấy khác đều không thấp, nếu cộng tổng điểm lại, so với Tạ Dân Hiên thậm chí còn cao hơn 1 điểm.

Tô Bối thành tích càng kinh người hơn, trừ bỏ môn Ngữ Văn, toàn bộ các môn còn lại đều đều đạt điểm tối điểm tối đa! (Trùm cuối kiểu)
Nếu không phải đã nghe tin hai đứa nhỏ này là học sinh từ trường khác chuyển tới, vị chủ nhiệm lớp này còn phải hoài nghi, có khi nào hai đứa nhỏ đó cầm kết quả kiểm tra chép vào bài thi hay không.

"Thầy Lâm, với kinh nghiệm dạy học phong phú của thầy, thầy nhìn qua thử xem, có phải bài thi của hai học sinh này, có thể là do sap chép từ Tạ Dân Hiên hay không?”
Nghe vậy, giáo viên môn Toán chỉ cười.

“Chuyện này không có khả năng.” Giáo viên Toán Học khẳng định chắc như đinh đóng cột.

"Chủ nhiệm Chu, cô đến đây xem đi”, thầy giáo phụ trách dạy môn Toán chỉ tay vào câu hỏi cuối cùng nằm trong ba xấp bài thi, lại nói: "Đáp án của cả ba đều là đáp án chính xác, nhưng ở đây Tạ Dân Hiên dùng Hình Học để giải đề, còn cách mà Tô Tiểu Bảo dùng chính là lấy Đại Số để giải.”
"Còn về Tô Bối?” Chủ nhiệm lớp chỉ vào bài giải của Tô Bối chỉ cần dùng qua ba cái công thức đã ra đáp án kia, hỏi.

Giáo viên môn Toán: “Cái này thì……” Cái này thì càng đỉnh cao, trực tiếp dùng phương để giải đề.

Ý thức học tập của thế hệ trẻ ngày nay thật đáng gờm!
……
Thời khắc này, Trần Đức ở trong phòng thí nghiệm còn chưa biết kết quả, vẫn đang nỗ lực làm công tác tư tưởng khích lệ hai chị em nọ.

“Trần thúc, ý chú muốn nói là bạn học Tạ vừa mới nãy rất lợi hại?” Tô Bối tổng kết lại lời của Trần Đức, hỏi.

Trần Đức: Không sai! Cho nên cho dù so với tên đó có kém hơn đi nữa, các ngươi một chút cũng không cần khổ sở.

“Rất lợi hại sao? Tôi thấy cũng chỉ có vậy.” Bên cạnh vang lên âm thanh lãnh đạm của Tô Tiểu Bảo, mang theo vài phần khinh thường nói.

Trần Đức: “……”
Ta đây đã cho mấy đứa các ngươi cái thang bước xuống rồi, thiếu niên các ngươi vì sao phải để chuyện này luẩn quẩn trong lòng chứ.


……
Ba người vẫn chờ chủ nhiệm lớp qua trở lại.

Lúc này, Trần Đức lại khôi phục lại bộ dáng trầm ổn khôn khéo ban đầu: “Chu chủ nhiệm, về thành tích của hai đứa nhỏ……”
“Thực xin lỗi Trần tiên sinh, trước đó tôi đối với hai em học sinh này đã đánh giá chúng không đủ năng lực, trải qua đợt kiểm tra lần này, thành tích của hai đứa nhỏ rất tốt, hoàn toàn thỏa mãn yêu cầu có thể theo kịp tiến độ học tập của sơ nhị (lớp 8).”
Đừng nói sơ nhị, chiếu kia mấy khoa lão sư cách nói, này hai đứa nhỏ cùng Tạ Dân Hiên không sai biệt lắm, thuộc về học thông cái loại này, trực tiếp thượng sơ tam cũng không có vấn đề gì.

"Vậy có thể cho xem thành tích của hai đứa nhỏ được không?” Khiếp sợ qua đi, Trần Đức lại hỏi.

Chủ nhiệm trực tiếp đem bài thi của hai người sau khi phê chữa đưa cho Trần Đức.

Trần Đức:!
————Editor: Zittrasua————
Buổi tối, sau khi hội báo ngắn gọn về chuyến công tác cùng Tần tiên sinh, Trần Đức gấp không chờ nổi mà đem hết kết qua kiểm tra của hai người Tô Bối bọn họ ở trường học hôm nay nói cho Tần tiên sinh.

"Điểm kiểm tra của Tiểu Bối và Tiểu Bảo cơ hồ gần như là tối đa, hơn nữa điểm so với Tạ Dân Hiên của Tạ gia còn cao hơn một ít.” Trần Đức trong giọng nói lộ ra vẻ kiêu ngạo.

“Tạ Dân Hiên, tên nhóc được Tạ Chu Thành của Tạ gia thổi phồng lên trời?” Cũng chỉ vậy thôi sao.

Tần Thiệu thuận miệng nói, ngữ khí nhẹ nhàng, tựa hồ còn mang theo vài phần khinh thường cười khẽ.

"Nhị thiếu của Tạ gia cũng không tồi, chẳng qua là do Tiểu Bối cùng Tiểu Bảo ưu tú hơn thôi.” Nghe ra Tần tiên sinh ngữ khí nhẹ nhàng, Trần Đức cũng cười cười, nói theo.

“Chỉ là…… Bởi vì Tiểu Bối và Tiểu Bảo tạm thời không có khả năng nhập học bạ vào trường học, cho nên chỉ có thể tạm thời ở lớp nghe giảng mà thôi.”
Thật đáng tiếc, để cho hai đứa nhỏ có điểm kiểm tra tốt như vậy, lại không thể nhập kết quả vào học bạ và khen thưởng.

Thực sự quá đáng tiếc.

“Tiên sinh……”
Trần Đức nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc vẫn không nhịn được, hướng đến Tần Thiệu ý kiến: “Ngài xem, vẫn nên chờ sau khi ngài trở về suy xét một chút đến vấn đề hộ khẩu của hai đứa nhỏ?”
Nghe được Trần Đức kiến nghị, Tần Thiệu tựa hồ trầm mặc một chút.

"Kết quả xét nghiệm ADN đã có rồi sao?” Tần Thiệu hỏi lại.

Còn chưa chứng minh được đây là con hắn, đã vội vã thúc giục hắn làm hộ khẩu??
Trần Đức: “……”
Anh hiện tại đang ước gì có thể thật nhanh nhận được báo cáo xét nghiệm ADN của Tần tiên sinh cùng hai đứa nhỏ kia, nhưng vấn đề là, trước đó tiên sinh vì sự tình ở chi nhánh công ty gấp gáp, căn bản lúc đi còn chưa kịp tới lấy mẫu!
Tuy rằng việc làm hộ khậu vì Tần Thiệu mà tạm thời bị hoãn lại, chẳng qua theo Trần Đức nghĩ, vẫn nên sắp xếp người đến trấn Hồng Tinh, tìm hiểu một chút về tình huống về trường học của hai đứa nhỏ, thuận tiện dò hỏi về vấn đề hộ khẩu, học bạ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui