Một Lòng Yêu Em
Tháng Tư, Vân Khanh thành công đạt giải kỳ thi diễn thuyết bằng tiếng Anh, được tuyển thẳng vào chuyên ngành tiếng Anh của trường đại học Nam Xuyên.
Giáo viên tiếng Anh còn ở lớp khen ngợi cô.
“Mọi người phải học tập Vân Khanh.
”
Trường đại học Nam Xuyên cũng rất nổi tiếng tuy không bằng Bắc Đại thuộc top 2, nhưng thực lực rất mạnh, nếu học ở đây cũng không tệ.
Vừa tan học, Diệp Hàm Nguyệt liền chạy tới chúc mừng cô, “Tốt quá! Cậu được tuyển thẳng rồi, như vậy trong kỳ thi đại học là có thể tùy tiện thả lỏng, không phải chịu áp lực!”
“Tớ nói, sao cậu lại ưu tú như thế chứ! Làm tớ đi bên cạnh cậu cũng thấy vui lây.
”
Cô ấy vui vẻ mà trong ánh mắt có muôn vàn ánh sáng.
Vân Khanh cũng cong môi, tùy ý để cô ấy ôm.
Một lúc sau, lúm đồng tiền như hoa mà mở miệng: “Chiều nay, mời cậu ăn cơm.
”
Tô Chinh cũng không cam lòng đi sau, cười nói, “Đại học bá không ngại mời thêm một người chứ?”
“Đều là bạn cùng bàn, cậu cũng tới đi!” Vân Khanh cũng thực vui vẻ, dưới danh nghĩa được cử đi học, cô có thể ở lại cùng tỉnh với Thích Hàn.
Đáng tiếc hôm nay anh xin nghỉ không có tới trường.
Cô cũng không biết là chuyện gì.
Nên chuyện vui này không có cách nào kịp thời chia sẻ.
“Vậy cậu còn muốn tham gia thi đại học không?” Tô Chinh thần sắc nghiêm túc nhìn cô hỏi.
Vân Khanh không chút suy nghĩ gật gật đầu: “Đương nhiên, tớ một cố gắng hết sức một lần, xem tớ có thể thi đỗ Bắc Đại hay không.
”
Đây là chấp niệm của cô.
Bởi vì không được ra khỏi trường học, buổi tối còn có tiết tự học, nên ba người đến nhà ăn ăn uống thỏa thích một trận, Diệp Hàm Nguyệt vuốt ve cái bụng tròn xoe, cười đến híp cả mắt.
Trên đường về phòng học, ngẩng đầu lên, bầu trời đã biến thành sắc tím.
Thi thoảng vang lại tiếng hát của một bạn học sinh nào đó, trên sân thể dục có người ở chạy bộ, chơi bóng rổ, thậm chí trên đường còn có nam sinh nữ sinh cùng nhau cười đùa vui vẻ.
Đây là thanh xuân.
Vân Khanh được tuyển thẳng, nhưng mỗi ngày cô đều đến lớp như cũ, không vì cái gì khác, chỉ vì muốn Thích Hàn liếc mắt một cái, sau đó là toàn lực ứng phó chiến đấu hăng hái với kỳ thi đại học.
Tháng cuối cùng, bầu khí trong phòng học rất nghiêm túc, mỗi người đều bỏ ra toàn bộ công sức, ngay cả người tuỳ ý như Thích Hàn cũng bắt đầu vùi đầu vào làm đề.
Ông nội Thích chỉ đặt ra yêu cầu thấp với anh, thi đậu khoa chính quy là được.
Mà đại học Khánh Nam, chỉ cần cố gắng một chút là có thể trúng tuyển.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...