Trong lòng Phạm Vân Huyên nào có bình tĩnh như vậy, tất cả đều là giả vờ, sau khi nàng đi ra ngoài, tránh khỏi tầm mắt của Lâm Thụy Cảnh, dựa vào tường, ôm lấy tim mình, giờ phút này, thân thể mới bắt đầu kịch liệt co rút lại. Nàng không dám tưởng tượng mình vừa rồi dám càng rỡ với Lâm Thụy Cảnh như vậy, nhưng nghĩ đến phản ứng của Lâm Thụy Cảnh vẫn quyến rũ như trước kia, nàng lại không hối hận vì sự to gan và càn rỡ của mình lúc đó. Vừa rồi, trong nháy mắt ấy, nàng cảm thấy Lâm Thụy Cảnh còn yêu nàng, ít nhất là thân thể còn yêu, đó là hy vọng xa vời còn xót lại của mình. Phạm Vân Huyên đưa ngón tay mới vừa rồi tiến vào cơ thể Lâm Thụy Cảnh đặt lên chớp mũi nhẹ nhàng ngửi một cái, giống như vẫn còn lưu lại hơi thở của Lâm Thụy Cảnh ở trên."Bây giờ đi về!" Quần lót ẩm ướt để cho Lâm Thụy Cảnh có tính khiết phích rất không thoải mái, cho dù là thân thể hay nội tâm, đều không thoải mái đến cực điểm. Cô hoàn toàn không có tâm tư tiếp tục tham dự buổi tiệc, chẳng qua là mặt vô biểu tình làm bộ như cái gì cũng chưa xảy ra. Tiền Lâu Tĩnh thấy không khí xung quanh Lâm Thụy Cảnh bị ép đến mức thấp nhất, trên mặt cô cũng nhiễm một tầng băng sương, không dám hỏi cái gì, cũng không dám nói cái gì, chẳng qua là im lặng đi theo Lâm Thụy Cảnh.Lâm Thụy Cảnh không hiểu tại sao mình lại để cho sự việc tiến triển thành như vậy, rõ ràng cô muốn nhục nhã Phạm Vân Huyên, cớ sao lại thành Phạm Vân Huyên nhục nhã cô, thân thể lại có thể ở ngay chỗ đó để Phạm Vân Huyên muốn làm gì thì làm mà không chút nào phản kháng, một chút kháng cự cũng không có. Nhớ tới những chuyện lúc nãy, Lâm Thụy Cảnh có cảm giác như mình bị trúng tà, thân bất do kỷ. Vừa nghĩ đến chuyện mình ở chỗ đó thiếu chút nữa cùng Phạm Vân Huyên hoàn thành toàn bộ, nghĩ đến ngón tay Phạm Vân Huyên mang đến cảm giác mãnh liệt cho mình, tâm tình Lâm Thụy Cảnh vô cùng bực tức, thân thể của cô đã không còn giống như thân thể của cô nữa, cứ như tao lãng đói khát làm cô cũng muốn nhe răng. Nếu như nói lúc trước cô phóng đãng trước mặt Phạm Vân Huyên, bởi vì thân thể bị linh hồn Phạm Vân Huyên khác chiếm giữ, mà bây giờ, rõ ràng lại là linh hồn của cô, cũng có thể để chuyện như vậy xảy ra, Lâm Thụy Cảnh thực sự không thể nhìn thẳng vào nội tâm của mình, cô đem trách nhiệm giao cho thân thể im lặng không tiếng phản kháng này.Thật ra thì không thể hoàn toàn trách thân thể của cô, cô thường xuyên nằm mơ thấy xuân mộng quấy nhiễu, thân thể vốn đã tìm bất mãn, lúc trước còn bị khai phát sâu như vậy, thân thể đói bụng nữa năm, bình thường đã rất nhạy cảm rồi, lại đụng thêm một Phạm Vân Huyên vô cùng quen thuộc, thân thể chẳng qua bày ra phản ứng thành thật mà thôi.Cuộc sống trước giờ của Lâm Thụy Cảnh đều là cao cao tại thượng, muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, hoàn toàn nắm trong tay sinh mệnh của mình, không cho phép có bất kỳ sai lệch nào. Nghĩ đến chuyện Phạm Vân Huyên có thể đùa cợt mình, nghĩ đến chuyện bị Tiền Lâu Tĩnh thấy cảnh mình mất thể diện như vậy, hình tượng của cô hoàn toàn bị sụp đổ. Lâm Thụy Cảnh cảm giác từ khi mình bị hai Phạm Vân Huyên vây vào xong, quỹ đạo nhân sinh của cô đã không thể khống chế được mà trợt đi, không thể khống chế được. Lâm Thụy Cảnh ghét tất cả mọi chuyện rơi khỏi tầm kiểm soát của mình.Rất nhanh, Lâm Thụy Cảnh đưa Tiền Lâu Tĩnh đến ngôi biệt thự lúc trước Phạm Vân Huyên ở kia.Tiền Lâu Tĩnh nhìn Lâm Thụy Cảnh âm tình bất định, vẻ mặt biến hóa khó lường, trong đầu có dự cảm bất thường, bởi vì bình thường cô đưa nàng quay về nhà liền quay đi, ngay cả một câu nói cũng không muốn ban cho. Tư thái cao cao tại thượng, luôn làm Tiền Lâu Tĩnh kính nể đến khủng hoảng, mà nàng lại nghe nói trước đây Lâm Thụy Cảnh đối với Phạm Vân Huyên rất ôn nhu thể thiếp, nói thật ra, nàng không thể nào tưởng tượng được cái dáng vẻ ôn nhu thể thiếp đó của Lâm Thụy Cảnh.Bây giờ Lâm Thụy Cảnh lại để nàng vào biệt thự, Tiền Lâu Tĩnh cho rằng bây giờ Lâm Thụy Cảnh không muốn nhìn thấy nàng mới đúng, dù sao thấy nàng cũng sẽ nhắc nhở cô vừa rồi bị Phạm Vân Huyên như vậy như vậy. Nhưng mà không dám nói Lâm Thụy Cảnh ngạo kiều, thật ra thì cũng có chút hưởng thụ, có lẽ chẳng qua là hai người đang chơi một loại tình thú mới, có lẽ không ngược sẽ không vui, dù sao lúc đó nhìn mặt Lâm Thụy Cảnh cũng không có chút nào là không cam lòng."Tắm rửa thật sạch, chờ chút tôi đến phòng cô." Lâm Thụy Cảnh lãnh đạm nói với Tiền Lâu Tĩnh, dù sao cô cũng là dùng tiền mua Tiền Lâu Tĩnh, tự nhiên sẽ suy nghĩ đến chuyện muốn gì được đó, Tiền Lâu Tĩnh tất nhiên phải hiểu rõ điều này. Lâm Thụy Cảnh muốn xác định thân thể cô có phải dâm đãng như vậy hay không, nếu như vậy, cũng không phải nhất định không phải là Phạm Vân Huyên thì không thể, cùng những cô gái sạch sẽ khác cũng có thể, chỉ cần không phải là Phạm Vân Huyên là được.Tiền Lâu Tĩnh nghe vậy hơi sững sờ, Lâm Thụy Cảnh này vừa rồi bị nàng cắt đứt nên bất mãn, muốn nàng lắp vào sao? Hay là sớm biết nàng đã canh giữ ở cửa, muốn nàng đuổi hết mấy người đi vào nhà vệ sinh đi?"Ò, được" Nhưng Tiền Lâu Tĩnh cũng không cự tuyệt, nàng cảm thấy so với chuyện bị Lâm Thụy Cảnh làm cái gì đó, vẫn còn hơn bị mấy tên nam nhân bỉ ổi đến gần, dù sao, dáng dấp của Lâm Thụy Cảnh quả thực rất đẹp, so với Phạm Vân Huyên hay nàng cũng đều đẹp hơn một chút, lại có tiền, dù sao cũng không ủy khuất chính mình, nhưng cảm giác thì có chút lạ. Ngay từ đầu nàng đã chuẩn bị để Lâm Thụy Cảnh chà đạp nàng, nhưng Lâm Thụy Cảnh không làm như vậy, làm nàng nghĩ mình đã tránh được một kiếp, quả nhiên không thể may mắn hoài như vậy. Bất quá, nhìn chuyện hôm nay, Lâm Thụy Cảnh giống như là kiểu nằm dưới, nội tâm Tiền Lâu Tĩnh lại đưa ra kết luận. Lâm Thụy Cảnh rất đẹp, nhưng nàng vẫn cảm thấy mình thay thế vị trí của Phạm Vân Huyên làm chuyện này, cảm giác sẽ rất là kỳ quái, dù sao một muốn chủ động, một là bị động chịu đựng cũng không đúng lắm. Chủ động làm chuyện mình không thích, và bị động tiếp nhận bị người khác làm chuyện không thích, vẫn còn có chút khác biệt, mà dù sao không chênh lệch quá nhiều cũng được, Tiền Lâu Tĩnh đưa đám suy nghĩ.Lúc Lâm Thụy Cảnh tắm, sờ đến chân tâm của mình, cảm giác trơn ướt nhắc nhở cô chuyện xảy ra hôm nay, thân thể đúng thật là nhung nhớ, nhưng nội tâm lại hỏng mất, vừa mới nghĩ thân thể mình vẫn lưu luyến ngón tay Phạm Vân Huyên, cô muốn dìm mình chết chìm trong nước. Lâm Thụy Cảnh quả thật cũng đem đầu cô vùi vào trong nước, đến khi thở không được mới nâng lên. Không nên tức giận, đây là thân thể của mình, mình không nhận cũng không được, cũng không nên vì thân thể quá dâm đãng mà đi tự sát đi!Lâm Thụy Cảnh tắm xong, quả nhiên đi đến phòng Tiền Lâu Tĩnh."Cởi quần áo!" Lâm Thụy Cảnh rất trực tiếp ra lệnh, bộ dạng như tôi chính là đại gia, tôi muốn hưởng thụ bộ dáng của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...