Lạc Thần đứng từ lúc trời mờ sáng mái đến khi ông mặt trời đỏ rực treo trên đỉnh đầu. Những ngày cuối thu đầu đông tuy cũng không độc ác như lúc trời hè, nhưng giữa hoàn cảnh đông đúc lộn xộn như hôm nay lại có vẻ càng thêm khô nóng, Lạc Thần chỉ cảm thấy mớ noron thần kinh của mình cứ như sắp đứt đoạn hết đến nơi rồi mà vẫn chẳng thấy được bóng dáng Tuất Thẩm Thiên vương Thẩm ở đâu cả. Ngược lại nữ sinh đứng trước cậu ngồi xổm tại chỗ, vừa ngồi vừa lấy PSP ra chơi đùa.
Một loại máy chơi game cầm tay do Sony phát hành
Do dự n lần + phiền muộn n lần, rốt cuộc Lạc Thần tiến lên vỗ vỗ bả vai người nọ.
Nữ sinh khó chịu quay đầu nhìn thoáng qua Lạc Thần, thời gian cô chờ cũng không ngắn hơn Lạc Thần, tâm tình hiện giờ cũng chẳng tốt hơn cậu bao nhiêu. Nhưng mới quay qua đã phát hiện người sau mình là một anh đẹp trai, lông mày vốn đang nhíu lại của nữ sinh nhanh chóng cong lên.
“Bạn biết khi nào Thẩm Thiên Vương mới xuất hiện không?” Đó là câu hỏi của Lạc Thần.
Nữ sinh kia dò xét nhìn Lạc Thần từ trên xuống, nhanh chóng nhếch miệng cười: “Mình chả rõ nữa, trên thời gian biểu có ghi là 9:30 đến, có thể sẽ sớm hơn mà cũng rất khả năng muộn một chút mới đến.”
Lạc Thần ngóng trông nhìn đồng hồ đeo tay, lại nhìn đám đông nghìn nghịt phía trước: “Ặc, thế xếp hàng như vầy làm chi nha?”
Nhìn bô dạng Lạc Thần giống như mới lần đầu đi đến buổi kí tặng, nữ sinh cười hì hì liếc cậu một cái, ngẩng đầu cười nói: “Anh đẹp trai này, đừng bảo cậu đến xin chữ kí của Thẩm Thiên Vương hộ bạn gái nhé?”
“Không phải, tôi không có bạn gái.” Lạc Thần sửng sốt.
Dù cậu từng có một cô bạn gái trên danh nghĩa rồi nhưng cũng đã chia tay được một tháng, sau khi chia tay cô Tây Tử kia ngay cả một cuộc điện thoại cũng không thèm gọi cho cậu chứ nói gì gặp mặt.
“Vậy cậu cũng là fans của Thẩm Thiên vương hả?”
“Gần như là thế.” Nếu không cậu đến đây gặp Thẩm Tuất làm gì chứ.
Nữ sinh lúc này mới hiểu rõ, liền thấy ngại ngùng, “Thật ra tôi cũng hỏi tí thôi, cậu thấy đó tuy là Thẩm Thiên vương rất nổi tiếng nhưng đa số vẫn là fan nữ, ban đầu tôi cứ nghĩ cậu đến vì bạn gái cơ.” Anh đẹp trai trước mặt tuy chưa tới bậc thiên vương siêu sao, nhưng ngũ quan cũng đẹp cực kì, chính là điển hình của loại con trai khơi dậy tình mẹ của mấy cô gái bây giờ. Đẹp trai như vậy àm chưa có bạn gái, đúng là khó tin.
“À à, ra vậy.” Lạc Thần nghe nữ sinh giải thích xong liền ngẩng đầu nhìn sân thể dục một vòng, quả nhiên thấy tỉ lệ nam nữ mất cân đối rất nghiêm trọng. Cứ mười người đến liền có tám là nữ, mà hai cậu còn lại rất khả năng đến để xếp hàng cho bạn gái.
Như liền thấy Lạc Thần cậu đứng giữa đám đông này, có vẻ lạc lỏng hẳn.
Nữ sinh ngược lại rất thoải mái, sớm đã quen trường hợp như vậy, bật ngón tay lên giải thích cho Lạc Thần: “Anh đẹp trai à cậu đừng sốt ruột, xếp hàng này mới chỉ để mua giấy kí tên thôi đấy, đợi tí nữa Thẩm Thiên vương tới còn phải xếp hàng lần nữa mua album. Cậu nhìn cô bạn áo xanh kia nè, tối hôm qua cổ đã đến đây xếp hàng rồi, mái đến giờ cũng mới tới chỗ đó.”
Nói nói, mắt Lạc Thần cũng nhìn qua hướng kia, sau đó liền choáng váng, lại quay ra sau nhìn. Đến giờ cậu đã xếp hàng hơn hai tiếng rồi, phía trước cậu đúng là có một đống người, nhưng số người xếp sau cậu quả thật là dài đến không thấy điểm cuối ở đâu nữa. Lạc Thần xếp hàng đến mức này rồi, đúng thật là đi cũng không nỡ mà ở lại chẳng đành, đang do dự, từ trong đám người xếp hàng phía trước bỗng phát ra từng đợt la hét hoan hô, ấm ấm truyền lại làm mấy người xếp ở phía sau vừa hâm mộ vừa ghen tị.
“Thẩm Thiên Vương! Thẩm Thiên Vương đến!”
Trong tiếng ồn ào không câu nào thiếu ba từ “Thẩm Thiên Vương”.
Đám phía trước ồn ào khiến bọn đằng sau cũng hoan hô theo, tình hình náo nhiệt chưa từng thấy. Lạc Thần hiếm lắm mới gặp trường hợp ồn ào như vậy, cũng cùng nhìn về hướng đám người đằng trước. Phía trước quả nhiên có sự xuất hiện của kẻ đang làm toàn trường kích động, tuy nhiên đám người ai cũng kiểng chân lên nhìn, Lạc Thần trông thế nào cũng chẳng thấy được nửa cái bóng Thẩm Tuất ở đâu cả.
“Chờ một chút đi!” Nữ sinh cũng chẳng khác Lạc Thần là bao, rất muốn nhìn thấy Thẩm Thiên Vương. Nhưng dù gì cô cũng quen thuộc hơn Lạc Thần, nhìn xa xa vài lần không thấy bóng dáng Thẩm Tuất đâu, cũng không kiễng chân rướn người như ai khác nữa mà lại nói: “Nghe nói hôm nay Thẩm Thiên Vương sẽ mở ký tên ở chỗ này đến hết ngày, tụi mình xếp tới đây rồi thì chờ thêm tí nữa, kiểu gì cũng được thấy anh ấy.”
Lạc Thần vô vọng nhìn mớ đầu người đông nghìn nghịt phía trước, vừa nghe đến tin về Thẩm Thiên vương trong lời nữ sinh nói, liền xóa bỏ ý nghĩ quay về kí túc xá đi, cũng cực kì chăm chú xếp hàng.
Phạm vi hoạt động của Thẩm đại Thiên Vương lúc nào cũng khoanh vùng ở thành phố A, hiếm lắm mới có lúc đến đây tuyên truyền. Lạc Thần tốt xấu cũng làm fan phim của anh mấy năm nay, cơ hội khó gặp thế đương nhiên phải nắm chắc.
Huống chi Thẩm đại Thiên Vương này a, là nguyên nhân to lớn là thúc đẩy việc chia tay giữa cậu với bạn gái, nếu mà không xem xét kĩ lưỡng cái vị Thiên vương này một lần, Lạc Thần kiểu gì cũng khó mà cam tâm.
Đợi một đợi liền chờ tiếp hai tiếng đồng hồ, Lạc Thần đã cầm di động chém hơn mười hiệp trái cây, chơi hơn mười ván Bubble Bobble, mua được album mới nhất của Thẩm Tuất là Foreverforever, chỉ chờ mỗi lúc Thẩm đại Thiên Vương kí lên tên mình trên đó nữa thôi. Mà ngay lúc bụng Lạc Thần đói đến lật tung trời rốt cục cậu cũng thấy được một người đàn ông đang ngồi cầm bút ký tên trên bục.
Một loại game offline (minh họa ở dưới), mình chưa chơi điện thoại nhưng có chơi PC cách đây khá lâu, thức đêm chơi, khá là nghiền =]]
Vốn Thẩm Tuất mặc một bộ âu phục đen rất thoải mái, nhưng vì thời tiết hôm nay lại “sáng sủa” đến mức mặt trời lên chói lọi khiến đại Thiên Vương nhịn đến lúc kí được hơn trăm album cuối cùng cũng đầu hàng trước cái nóng oi này, liền cởi áo khoác ra đưa cho trợ lý cạnh đó, xắn luôn tay áo sơ mi trắng phía trong lên đến khuỷu tay, lại cởi thêm hai cúc áo nữa, trông cực kì tự do thoải mái. Lúc khí tên trên gương mặt người đó vẫn tươi cười, biểu tình rất nghiêm túc, tốc độ kí cũng rất nhanh khiến hàng ngũ cũng tiến về trước nhanh như nước chảy mây trôi.
Càng đến gần Lạc Thần càng thấy rõ khuôn mặt đại Thiên Vương Thẩm Tuất hơn. Tuy rằng sớm đã thấy anh trên TV hơn chục lần rồi, nhưng lúc người thật ở trước mặt mình, Lạc Thần vẫn bị gương mặt của Thẩm Tuất làm cho rung động rất nhiều. Không phải là do bộ dáng của Thẩm Thiên vương chênh quá nhiều so với tưởng tượng của Lạc Thần mà là do ngay từ khi xuất hiện trong Người qua đường, Thẩm Tuất đã được người xem xếp vào phái thực lực. Tuy là bản thân anh có đầy đủ tiềm năng, tố chất, của một thần tượng, nhưng những bộ phim hành động anh từng đóng khiến Lạc Thần bị ấn tượng rất mạnh mẽ, cho nên lúc thấy Thẩm Thiên vương ngoài đời trông còn nổi trội, xuất sắc, đẹp trai hơn cả trong màn hình, Lạc Thần liền mộng.
Làm siêu sao, làn da của Thẩm Thiên Vương được chăm sóc rất kĩ lưỡng, đẹp trai miễn bàn, trên vành tai anh còn đeo hai cái khuyên, phụ kiện bạc be bé đó tuy không nổi bật lắm nhưng hình thức cũng cực kì tinh xảo, cộng thêm cách đại Thiên vương lúc cúi đầu kí tên lúc ngẩng mặt cười với fans hâm mộ, liền khiến Lạc Thần cảm giác đẹp đến hít thở không thông.
Đại Thiên vương dù sao cũng là đại Thiên vương, dù ngồi xuống chỗ nào cũng khiến người khác nhận ra khí chất khác hẳn với người chung quanh. Loại người như vậy không đi làm ngôi sao quả là đáng tiếc, mà làm ngôi sao liền là thần tượng thu hút chú ý cả vạn người.
Mấy cô gái đến xin chữ kí thấy được khuôn mặt của Thẩm Thiên vương mà ôm chặt lấy trái tim đang đập thình thịch của mình, ngượng ngùng quay về. Lạc Thần thế này mới ý thức được sắp đến lượt mình, vội vàng lấy ra album chuẩn bị sẵn sàng, tâm trạng cũng cực kì kích động tiến về đằng trước.
Ưm… Cơ hội hiếm có, nên nói gì với Thẩm Thiên Vương đây nhỉ?
Lạc Thần vừa kích động vừa hẩn trương, đầu óc nghĩ đi nghĩ lại vẫn không biết phải nói gì cho tốt, bối rối muốn chết. Mãi đến khi nữ sinh phía trước vui vẻ nhận lấy chữ kí, cậu mới vụng vụng về về đẩy album mới mua qua.
Hôm nay Thẩm Tuất kí tên kí nhiều đến muốn rụng tay, giờ mới nhìn thấy có người đẩy album qua liền đón lấy, yên lặng không nót gì mà kí lên tên mình.
“À… Thẩm Thiên Vương…” Lạc Thần nhìn Thẩm Tuất kí tên, liền cực kì hổ thẹn mà đỏ mặt, nghẹn ra một câu, “Tôi bắt tay với anh được không?”
“Được chứ!” Thẩm Tuất kí xong nhìn fan của mình cười tươi, cực kì chủ động đưa tay ra.
Đương nhiên, lúc Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất nhìn thấy người yêu cầu nắm tay với mình là một cậu nhóc thẹn thùng, trong lòng cũng có hơi kinh ngạc.
Tuy nhiên chút bất ngờ nho nhỏ này cũng nhanh chóng bị xem nhẹ. Mặc dù fans của Thẩm Thiên vương đa số là nữ, nhưng ở đây cũng không ít nam sinh, Anh nhìn đến cậu fan kia cẩn thận đưa tay ra liền trực tiếp cầm lấy tay cậu ta nắm ba giây, sau đó liền nhận lấy một album mới từ tay người tiếp theo.
Cô nhóc xếp sau Lạc Thần rất vui vẻ, hưng phấn mà hỏi Thẩm Tuất: “Anh Thẩm, anh đẹp trai quá! Em thích anh lắm!”
“Ừ, cám ơn nhé.” Thẩm Tuất vừa kí tên vừa cười nói: “Em lớn lên cũng rất đáng yêu nha!”
Cô bé bụm mặt nhảy nhót chạy đi.
Lạc Thần còn đứng ở chỗ cũ, bàn tay vừa bắt tay với Thẩm Tuất còn khựng giữa khoảng không, ngây ngốc nhìn đại Thiên Vương giao tiếp với mấy fans tiếp theo, sau nửa ngày mới giật mình lại.
Sao? Sự trao đổi giữa cậu và Thẩm Tuất cũng chỉ vẹn vẹn có vậy?
Cảm giác khi cậu bắt tay đại minh tinh vẫn còn, trên tay còn vương lại độ ấm đầy nhiệt tình của Thẩm đại Thiên Vương — chỉ tiếc thời gian có hai ba giây.
Mất thời gian hơn năm tiếng, đổi lấy chữ kí như hàng ngàn người khác cùng với cái nắm tay có hai ba giây.
Lạc Thần buồn bực nghĩ, cậu có được cơ hội gặp mặt với Thẩm Thiên vương thế dễ lắm sao, cậu đến đây từ sớm, giờ còn chưa ăn sáng đấy!
Cứ hối tiếc muốn được nói thêm vài câu cùng Thẩm Thiên vương, nhưng nhìn lại dòng người xếp hàng chờ kí tên tiến lên như nước, Lạc Thần làm sao cũng không nhấc chân lên được, ngược lại có ngườ nhắc nhở trước.
“Cậu trai phía trước xích xích ra tí được không, cậu chắn mất đường ra của mọi người rồi!” Không được một lát có giọng nói truyền lại, là tiếng của một trợ lý bên cạnh Thẩm Tuất.
Tiếng nói cũng không lớn, nhưng trợ lý đứng ngay cạnh Thẩm Tuất, Thẩm Tuất nghe thyas cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Lạc Thần. Thấy là fan nam lúc nãy kí tên, liền nhanh chóng quay đi, để lại mỗi Lạc Thần xấu hổ đi xuống phía dưới. Trong lòng vừa ngại lại có chút gì đó không vui, nhất thời chẳng biết nói đó là cảm giác thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...