Rất nhanh, thời gian dự tiệc đã đến, lần lượt các tiểu thư công tử cùng gia quyến của các gia tộc thế gia trong kinh thành đang tiến vào cung.
Bọn họ đều hiểu rõ tối nay là cơ hội để cho bọn họ có thể lọt vào mắt xanh của Thái tử hoặc Hoàng tử hoặc cũng có thể là Hoàng thượng.
Mà dù là ai đi nữa thì chỉ cần là người của hoàng gia thì gia tộc của bọn họ đều có khả năng được nở mày nở mặt
Thậm chí đối với các vị tiểu thư, công tử có địa vị gia tộc thấp hơn, bọn họ cũng mong muốn tìm kiếm được một mối hôn sự tốt với các gia tộc lớn, nhằm mục đích đạt được lợi ích tốt nhất cho gia tộc mình.
Đối với người của những gia tộc thế gia mà nói hôn sự chỉ là sợi dây liên kết lợi ích với nhau, hoàn toàn không có chuyện dành cho tình cảm.
"Ây dô, xem ai đây này.
Người là Lãnh phu nhân đúng không?"
Một vị mệnh phụ y phục hoa lệ, bộ dáng sang trọng cười nói với mẫu tử Lãnh Khiết Quân.
Nhạc Tánh Sương mẫu thân của Lãnh Khiết Quân từ tốn kéo tay nữ nhi của mình lại rồi đáp.
"Thật khéo, chào Thẩm phu nhân."
Lãnh phu nhân cảm thấy Thẩm phu nhân cũng không có ý xấu, bà cũng bày ra bộ mặt tươi cười mà đáp lời.
"Nhìn xem Lãnh tiểu thư càng lớn càng xinh đẹp bộ dạng vô cùng linh động tràn đầy sức sống.
Không biết vì công tử nào may mắn, có thể rước được Lãnh tiểu thư về nhà, cũng xem như là phút ba đời rồi."
Nhạc Tánh Sương cười cười tỏ vẻ khách khí, đáy mắt bà hiện lên tia bàng quang
"Thẩm phu nhân nói quá lời rồi, Quân nhi nhà ta quá mức vô tư làm sao có thể làm nương tử của nhà nào được chứ.
Ta chỉ mong nó có thể biết điều một chút để làm may mắn của ta rồi."
Lãnh phu nhân vô cùng khiêm tốn, bà ta biết tính nết của nữ nhi nhà mình dù là gả đi, thì bà cũng mong là gã thấp một chút.
Như vậy thì ít nhất nhà chồng cũng nhìn vào vị thế của nhà bà mà đối xử tốt với Quân nhi của bà.
Bà thật tâm không muốn Quân nhi bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực lợi ích để rồi bị nhà chồng hắt hủi ghét bỏ.
Như vậy chẳng khác nào vùi dập cả một đời Quân nhi.
Thật tâm một mẫu thân luôn mong muốn nữ nhi của mình hạnh phúc, làm sao có thể để nữ nhi của mình phải chịu khổ như thế chứ
Nhưng rõ ràng đó là mong muốn của bà, còn sau lưng bà sau lưng Quân nhi là gia tộc Lãnh gia còn có gia tộc Nhạc gia.
Dù cho bà có mong muốn thì cũng không thể nào theo ý của mình được, suy cho cùng bà cũng chỉ thầm mong trong lòng là Quân nhi được gả cho nhà tốt, không cần phải nhìn sắc mặt của nhà chồng mà sống
"Lãnh phu nhân khiêm tốn quá rồi vừa hay trưởng tử của Thẩm gia ta cũng được xem như là có chút thành tựu, nếu có thể được kết thông gia cùng Lãnh gia, thì cũng xem như là thân càng thêm thân."
Thẩm phu nhân nhìn Lãnh phu nhân rồi lại nhìn Lãnh Khiết Quân, bà ta lấy lên suy nghĩ này trong đầu.
Dù sao thì Lãnh gia cũng xem như là một gia tộc có binh quyền trong tay, nếu như có thể kết thông gia cùng Lãnh gia, vậy thì bọn họ ở trên tiền triều có thể giữ vững vị thế của mình.
Chỉ là Lãnh phu nhân này có vẻ không thích kết thân với nhà nào cả, nhìn qua Lãnh Khiết Quân cũng là một nữ tử trong sáng ngây thơ, tuy chưa nói là thục đức, nhưng với nữ tử không tâm cơ Thẩm phu nhân vẫn là yêu thích hơn.
Cũng không phải vì bà ta yêu thích sự không tâm cơ kia, mà bà ta biết những tiểu thư không tâm cơ mới dễ nắm trong lòng bàn tay, có thể điều khiển được, cũng rất dễ sai khiến.
Nhưng nếu Thẩm phu nhân nghỉ được như vậy thì Lãnh phu nhân cũng đã nghĩ tới rồi, làm sao mà Lãnh phu nhân lại không hiểu được ý tứ kia của bà ta chứ.
"Thẩm tiểu thư của Thẩm gia cũng được xem như là tài sắc vẹn toàn, lại là một tiểu thư có tiếng ở trong kinh thành này.
Ta vẫn là mong chờ Thẩm tiểu thư có thể gả đi chỗ tốt, thì Quân nhi nhà ta mới hưởng lấy một phần phước đó mà được gửi cho nhà tốt."
"Ai da.
Xem này mãi mê nói chuyện với Thẩm phu nhân, ta quên mất phải vào thỉnh an Hoàng hậu rồi.
Nhanh nào! Nhanh nào! Nếu không Hoàng hậu trách tội thì Lãnh gia ta lại gánh không nổi."
"Được rồi chúng ta cùng đi nào, dù sao ta cũng phải thỉnh an Hoàng hậu."
Thẩm gia cùng Lãnh gia chỉ là hai vị phu nhân, nhưng đã qua đoạn đối thoại cũng nhìn ra được một ít gì đó kế hoạch của Thẩm gia cùng sự mong ước của Lãnh phu nhân.
Chỉ là bọn họ không ngờ tới từng câu nói từng cử chỉ của họ, đều được thu vào mắt Hoàng hậu, cũng không thể nào qua mắt Hoàng thượng, càng không thể qua mắt được Hoàng Uyển Như.
"Chúng thần phụ tham kiến Hoàng hậu nương nương, mong Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an."
Các vị mệnh phụ phu nhân đồng loạt hành lễ cùng Hoàng hậu, đây chính là nghi thức mà các mệnh phụ phu nhân khi vào cung dự tiệc hoặc vấn an ai đó, đều phải đi qua cung của Hoàng hậu bái kiến trước.
Trừ khi là các phi tần được sủng ái có vị trí nhất định, thì sau khi bái kiến Hoàng hậu các mệnh phụ phu nhân sẽ lại cùng nhau đến xin bái kiến vị phi tần kia.
Nhưng trong trong hậu cung của Tề Lâm đế chỉ có một vị Hoàng hậu, một vị là Hàn phi nhưng Hàn phi bao năm nay bị Tề Lâm đế đối xử không lạnh không nóng, cũng không gọi là vô cùng sủng ái.
cho nên các mệnh phụ phu nhân thường là dừng chân ở cung Hoàng hậu sau đó sẽ rời đi.
Tuy nhiên lần này có chút khác biệt, các mệnh phụ phu nhân sau khi thỉnh an Hoàng hậu nương nương thì xin phép đến cung của Hàn phi để thỉnh an Hàn phi.
Dù sao hôm nay các tiểu thư quan gia nếu như không có cơ hội làm Thái tử phi hay Trắc phi của Thái tử, thì bọn họ cũng sẽ có cơ hội làm Hoàng tử phi hay Trắc phi của Thất Hoàng tử, đó là lý do họ phải đến thỉnh an Hàn phi.
Chưa kể hôm nay Hàn phi cũng có mặt trong buổi tiệc này, bà ta cũng là người cho ý kiến lựa chọn Thái tử phi hoặc Trắc phi.
Hoàng hậu cũng hiểu điều này, nên bà không câu nệ chuyện này, cũng để cho các mình phụ phu nhân đến cung của Hàn phi.
“Miễn lễ.”
“Các vị phu nhân mời an tọa.”
“Quế ma ma người đi chuẩn bị trà nước cùng bánh đi.
Lát nữa Thái tử cũng sẽ tới.”
“Vâng, nương nương.”
Quế ma ma nhanh chóng đi xuống để chuẩn bị theo phân phó của Hoàng hậu.
Các mệnh phụ phu nhân khi nghe thấy Thái tử sẽ sắp đến đây thì vô cùng phấn khích, bọn họ quên luôn chuyện phải đến thỉnh an Hàn phi.
Vì ở đây không chỉ có mệnh phụ phu nhân mà còn có các vị tiểu thư đi theo bọn họ.
Chính vì vậy đây vì là cơ hội để tạo ấn tượng tốt với Hoàng hậu, chỉ cần Hoàng hậu yêu thích, thì họ mới có cơ hội bước một chân vào vị trí nào đó.
“Bẩm Hoàng hậu nương nương, hôm nay thần phụ thấy khí sắc của Hoàng hậu nương nương khá tốt, phải nói là xưa không bằng nay.
Hoàng hậu nương nương ngày càng trẻ trung xinh đẹp ra.”
Thẩm phu nhân là một vị phu nhân vô cùng khéo léo, bà ta đã lên tiếng khen ngợi Hoàng hậu làm cho các vị mệnh phụ phu nhân khác ào ào khen theo, không khí vô cùng náo nhiệt, ai mà không muốn được lòng Hoàng hậu chứ.
“Các vị phu nhân quá khen rồi, bổn cung chỉ nhờ vào ân sủng của Hoàng thượng mà có thể được như bây giờ.
Âu cũng là phúc phần do Hoàng thượng ban cho.”
“Hôm nay cũng là dịp để bổn cung có thể được gặp các vị đây, cùng hàn huyên tâm sự, thực sự trong cung này để được gặp các vị quả thật rất khó.”
Nói xong Hoàng hậu nở một nụ cười tươi làm cho các vị phu nhân ở đây cảm thấy vị trí Hoàng hậu vô cùng đáng giá.
“Hoàng hậu nương nương quá khiêm tốn rồi.
Người là bậc mẫu nghi thiên hạ chúng thần phụ luôn luôn lấy người làm gương để noi theo.”
Một vị phu nhân khác vui vẻ lên tiếng.
“Đúng vậy, phượng thể của ngài có an khang thì chúng thần phụ đây mới có thể được hưởng một chút phần phước của ngài được.”
Các vị phu nhân thay phiên nhau nói lời tâng bốc, mục đích của bọn họ cuối cùng cũng chỉ là muốn Hoàng hậu được vui vẻ nhìn họ nhiều thêm một chút, chú ý họ một chút thì cũng sẽ chú ý đến tiểu thư của nhà bọn họ một chút.
“Vị tiểu thư này ta nhìn rất quen, có phải là Lãnh tiểu thư hay không.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...