Để cổ vũ cho Doãn Nguyệt Khuê, Hạ Linh cũng bắt đầu nghĩ về nam thần của mình, cô ấy phấn khích đến mức phát ra tiếng địa phương.Cô ấy đưa Doãn Nguyệt Khuê trở lại phòng vip nghỉ ngơi, sau đó đi đến quầy lễ tân để hỏi về phòng nơi Lục Minh Phong ở.
"Anh Thẩm, tìm người giúp em."
"Em nói đi."
"Lam Sơn, Lục Minh Phong."
Đầu bên kia điện thoại, Thẩm Ngôn toàn thân rùng mình, chẳng lẽ giấy không gói được lửa thật sao? Tại sao Doãn Nguyệt Khuê đột nhiên muốn điều tra Lục Minh Phong?
Thẩm Ngôn cố gắng bình tĩnh.
Chỉ cần hỏi Lục Minh Phong sau này về cách giải quyết nó, vì vậy phải làm ngay bây giờ.
Với mệnh lệnh của Lục Minh Phong, mặc dù Thẩm Ngôn và Doãn Nguyệt Khuê cũng là bạn bè trong nhiều năm, nhưng trên thực tế, anh coi cô ấy là ưu tiên hàng đầu trong lòng anh ấy luôn quan tâm đến cô, bất cứ khi nào cô cần giúp đỡ, chưa bao giờ cần cô nói thêm điều gì.
"Không vấn đề."
"Cảm ơn."
Doãn Nguyệt Khuê trả lời bằng một tin nhắn, sau đó mở trang web và tìm kiếm tất cả thông tin về Lục Minh Phong.
Thông thường, tin tức trên Internet là nửa thật nửa giả, chỉ có những tin mà Thẩm Ngôn tìm thấy là đáng tin cậy, nhưng cô ấy vẫn nóng lòng muốn biết mọi thứ về anh ngay lập tức.
Kể cả ngồi lê đôi mách trên mạng.
Trên mạng xã hội tràn ngập những tin tức tiêu cực về anh, có rất nhiều bài viết thảo luận rằng anh là con ngoài giá thú.
Lục Bác Văn, người đứng đầu gia tộc học Lục, có rất nhiều đứa con ngoài giá thú và anh chỉ là một trong số đó.
Bài đăng nói rằng Lục Minh Phong lớn lên ở nông thôn, khi anh ấy trở lại Lam Sơn năm mười tám tuổi, anh ấy đã gặp một tai nạn xe suýt chết.
Một đứa con ngoài giá thú lớn lên ở vùng quê...
Mười tám tuổi, mười năm trước, một lần tai nạn xe...
"Không thể nào trùng hợp như vậy được chứ?"
Hiện trường vụ tai nạn xe không có ảnh chụp, nhưng Doãn Nguyệt Khuê tự động nghĩ đến vụ tai nạn xe mà cô gặp phải mười năm trước, mặc dù cô không nhớ rõ tình huống lúc đó, nhưng nó vẫn luôn xuất hiện trong râm trí của cô.
"Mình nhất định là ảo tưởng rồi, chuyện của anh ấy sao có thể có liên quan đến mình .”Doãn Nguyệt Khuê vỗ trán, nhắm mắt lại, hy vọng giữ cho mình tỉnh táo và lý trí.
Ai cũng không chọn được xuất thân cho mình, cô cũng vậy, nếu tin đồn trên mạng không phải là không có căn cứ thì xuất thân của Lục Minh Phong cũng rất đáng được thông cảm.
Nếu anh thực sự là người mà cô nghĩ trong lòng, trong tương lai, cô sẽ đối xử tốt với anh và cố gắng hết sức để sưởi ấm trái tim anh.
" Nguyệt Khuê, tớ không có phát hiện gì."
Hạ Linh trở lại phòng riêng, có chút bực bội, cô muốn từ quầy lễ tân tìm xem người ở cùng Lục Minh Phong ở trong phòng riêng là ai, cho dù là nam hay nữ đều được.
Nhưng thậm chí một chút thông tin cũng không có được.
"Không có gì ngạc nhiên khi thông tin về khách nói chung không thể tiết lộ một cách rõ ràng."Doãn Nguyệt Khuê bình tĩnh nói.
"Sao cậu không về trước đi, tớ tự đi được, vạn nhất nếu tớ làm Lục Minh Phong không vui, đi với tớ cậu sẽ bị liên lụy dù sao cậu cũng làm việc ở Lục Thị.
Lục Minh Phong không có thực quyền trong công ty, nhưng không khó để đuổi việc một nhân viên nhỏ bé như cậu."
Doãn Nguyệt Khuê đã cân nhắc hậu quả một cách khôn ngoan và đặt mình vào vị trí của Hạ Linh, cô ấy đã làm việc ở Lục Thị mấy năm không hề dễ dàng, cô không thể để cô ấy mất việc.
"Không! Gặp khó khăn nhất định phải có chị em đồng hành.
Cậu đi trước, tớ đi sau...!Cổ vũ cho cậu."
"Tớ hiểu lòng tốt của cậu, Hạ Linh, cậu đi về trước đi, kết quả sau này tớ nói cho cậu biết biết, tớ còn muốn cậu cho tớ xin vài lời khuyên sau khi xin được thông tin liên lạc của anh ấy.."
Hạ Linh đã yêu đương vài lần, ngược lại, Doãn Nguyệt Khuê không có chút kinh nghiệm yêu đương nào, trong lòng cô thích người đó nhưng chỉ là thầm mến, không có cơ hội phát triển thêm.
Nghĩ đến đây, cô càng muốn tìm ra thân phận của Lục Minh Phong, cho dù đánh cược hạnh phúc của mình, cô cũng sẽ không ngần ngại đến gần anh, thậm chí kết hôn với anh.
Quan trọng là, nếu Lục Minh Phong không phải là người đó, cô sẽ ly hôn, khi kết hôn cô sẽ không cho anh chạm vào mình, đây là lý do tốt nhất để ly hôn.
Có chút nực cười, hậu quả cô đều đã tưởng tượng ra rồi, liều lĩnh như thiêu thân lao đầu vào lửa, hậu quả gì cô cũng có thể gánh chịu.
Thái độ của Doãn Nguyệt Khuê rất dứt khoát, nên Hạ Linh của nghe theo cô.
" Cố lên, tớ tin tưởng cậu, Khuê cậu sắp bước vào tình yêu bước đầu, chủ động tiếp cận anh ta tương đối dễ dàng, dù sao thì phía sau cậu luôn có chị em là tớ."
Doãn Nguyệt Khuê đi đến cửa phòng mà Lục Minh Phong đang ở, phòng cách âm rất tốt, cô mở cửa và nhìn thấy một chục nam và nữ, tất cả đều là những người trẻ tuổi đôi mươi, một số mặc vest và đi giày da, một số mặc thường phục, nói chung ở đây toàn trai xinh gái đẹp.
Ngồi bên cạnh Lục Minh Phong là hai người đàn ông, anh đang hút thuốc còn những người khác thì uống rượu, đánh bài ca hát, thấy cô đẩy cửa bước vào, trong phòng lập tức im bặt, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cô, có người khôn ngoan tắt đi âm thanh bài hát.
Trong phòng có đèn xoay có chút chói mắt, tràn ngập thuốc lá mùi rượu cùng nước hoa của những người phụ nữ, Doãn Nguyệt Khuê sắc mặt lại tái nhợt.
Cô rất muốn gặp Lục Minh Phong, cô không thể bị động đứng ở cửa đợi anh đi ra.
“Làm phiền mọi người rồi.” Cô áy náy xin lỗi, trong phòng rất ồn ào, có lẽ không ai nghe thấy cô gõ cửa nên cô mới trực tiếp đi vào.
"Người đẹp nhìn không quen mặt.
Em là người mới à? Chủ động như vậy, không quấy rầy anh chút nào.
Vừa hay đang thiếu em.
Lại đây ngồi đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...