Một Đời Khuynh Thành Lãnh Cung Bỏ Phi
Đầu thu, Thái tử Bùi Nguyên Tu đại hôn.
Nhiều năm chiến hoả phân tranh làm Trung Nguyên bịt kín một tầng khói mù.
Khi tin tức Thái tử đại hôn làm cho hoàng cung lộ ra một mảnh sáng lạn.
Có lẽ quá lâu trong cung không có một tin tức nào vui như vậy.Dưới các mái hiên đèn lồng màu đỏ được treo khắp nơi , trên ngọn cây dải lụa hồng, bàn được trai bằng màu sắc hồng đỏ, không chỗ nào không có màu đỏ thật bắt mặt càng làm không khí trong cung thêm phân hứng khởi chiều rọi mọi cảnh vật xung quanh.
Mọi người đều bận rộn nhưng ai nấy đều có vẻ thần sắc vui sướng.Nhưng đứng ở đại điện rộng lớn, Ngọc công công trên mặt lại tỏ vẻ hoang mang, thỉnh thoảng hắn quay đầu lại nhìn xem trong đại điện một màn cười nói rộn rã lại quay đầu nhìn về phía bên ngoài.
Chỉ một lát sau, một đội tiểu thái giám vội vã chạy tới, hắn vội vàng tiến lên:“Tim được rồi sao?”“Hồi tổng quản, không có.”“Không có? Vậy các ngươi trở về làm gì? Còn không mau đi tìm?”Những tiểu thái giám lại sợ hãi vội vã chạy đi tìm kiếm khắp nơi.
Ngọc công công nhìn bóng dáng họ dồn dập.
chính mình cũng có chút nóng nảy, duỗi tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, quay đầu lại nhìn lên, trong đại điện nhạc trung hỉ đã tấu tới khúc cao trào, văn võ bá quan nâng chén kính bệ hạ.Thái tử đại hôn, nghênh thú chính là nữ nhân đẹp nhất Thiên triều, cháu ngoại cuát Ân Hoàng Hậu.
Ai nấy đều vui mừng, vài vị hoàng tử thâm chí Ngũ hoàng tử Bùi Nguyên Phong đang ở trong quân rèn luyện cũng trở về kinh đô nhưng ở hỉ yến Tam hoàng tử Bùi Nguyên Hạo lại không thấy bóng dáng.Hồi tưởng lại sắc mặt của Ân Hoàng hậu khi hắn mới bẩm báo, Ngọc công công không nhịn được rùng mình một cái.Bóng đêm ngày càng bao phủ, giờ lành càng tới gần, Ngọc công công có chút bất an, hắn đứng thẳng quay đầu nhìn trong đại điện đã nhận thấy được sự khác thường, sự nghị luận sôi nổi của quần thần, hắn vội vàng chạy xuống sai khiến hạ nhân.“Ngươi, đi Tử Thần cung, ngươi đi chiêu cung điện, ngươi dẫn người đến Nam cung môn nhìn xem…Mọi người đều sốc tinh thần, mau đi tìm.
Nếu không tìm được ta lấy đầu các ngươi”“Tuân lệnh”Mọi người cuống quít tản ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...