Đang tức giận, xe hơi dừng lại cách Hàn Giang Đình khoang 20 mét, tất cả hoc sinh khác đều đi mua cơm, họ hoảng hốt khi nhìn thấy đoàn xe xa hoa này.
Cạch cạch, cửa xe mở ra.
A Trung xuống xe trước, ngoắc tay về phía Hàn Giang Đình: "Tiểu tử!"
Hàn Giang Đình lập tức mừng rỡ, há to mồm, dùng sức khoát tay: "Này! Anh Trung!"
Sau đó Han Giang Đình khoe khoan với bạn học đứng bên cạnh: "Thấy không! đây là người đứng đầu công ty Hắc Đế, tôi đều biết, quan hệ giữa chúng
tôi tối lắm, hâm mộ không?"
A Trung mở cửa xe ra, Hoắc Phi Đoạt bước xuống xe với ánh sáng rực rỡ.
Ôi.... .........
Mọi người ở đây lập tức hít một ngụm khí lạnh.
Tất cả nữ sinh đều phát ra âm thanh si mê.
"Sư phụ!"
Hàn Giang Đình hú lên một tiếng quái dị, vui vẻ chạy về phía Hoắc Phi Đoạt.
"Sư phụ! Ngài cũng đến à?"
Hàn Giang Đình nhìn vào trong xe một chút, hy vọng nhìn thấy Ngũ Y Y: "Ha ha, Y Y đâu?"
"Hả?" Hoắc Phi Đoạt thoáng nhíu mày: "Tôi đến đây đón Y Y đi ăn trưa. Thuận tiện đưa cậu đi luôn. Cậu không ở cùng với Y Y sao?"
"Không phải chứ? Tôi cũng đang đi tìm cô ấy!" Hàn Giang Đình trợn to hai mắt: "Tôi tìm cô ấy khắp nơi khoảng nửa giờ rồi, đã tìm tất cả những
nơi cô ấy có thể đến, ngay cả nhà vệ sinh nữ cũng vào tìm rồi, nhưng
không có bóng dáng Y Y đâu. Tôi còn nói cô ấy theo người ra ngoài nữa
chứ!"
"Cái gì?" Hoắc Phi Đoạt nheo mắt lại, vẻ mặt đề phòng.
"Y Y không ở cùng với cậu? cậu ở trong trường học không tìm được cô ấy
sao?" Hoắc Phi Đoạt một tay bắt được cổ áo Hàn Giang Đình, nhấc cả người Hàn Giang Đình lên.
Hàn Giang Đình sắp bị anh bóp chết, lắc lắc hai chân: "Thả tôi xuống
trước, thả tôi xuống, sự phụ, tôi thật sự không có nhìn thấy Y Y!"
A Trung sợ đến nổi biến sắc.
Hoắc Phi Đoạt để Hàn Giang Đình xuống, chửi thầm một câu, nhanh chóng
chui vào xe hơi. Chớp mắt một cáu, đoàn xe xe hoa nhanh chóng chạy ra
ngoài.
Giống như là đóng phim, cũng giống như làm ảo thuật, chớp mắt cũng không thấy bóng dáng đâu.
"Này, sư phụ! Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi còn phải ở trong trường tìm Y Y nữa sao?"
Hàn Giang Đình hô to về phía chiếc xe hơi kia.
Hoắc Phi Đoạt ngồi trong xe, mặt hung ác nói: "Lập tức phong tỏa tất cả
các con đường, phi trường cũng hạn chết tất cả máy bay cất cánh!"
"Vâng, lão đại!"
"Gửi hình cho tất cả các anh em đi tìm Y Y, dựa theo hình ảnh để kiểm tra mỗi người!"
"Đã hiểu, lão đại!"
A Trung theo lệnh của Hoắc Phi Đoạt sắp xếp xuống cấp dưới.
Hoắc Phi Đoạt vẫn vẻ mặt sốt ruột, ngón tay lo lắng xoa xoa trán của anh.
Rốt cuộc Y Y đã đi đâu?
Lần này, nhất định không phải là chuyện của Phúc Hi rồi.
Phúc Hi bị giam lỏng, cô ấy tự lo còn không xong.
Như vậy.... ...... ......
Người có thể bắt Y Y đi, ngoài hai trường hợp.
Một là kẻ thù!
Hai là.... .........Tiêu Lạc.
"Shit! nhất định là tên khốn Tiêu Lạc kia!" Hoắc Phi Đoạt đấm vào trên
ghế, híp mắt quát: "Lập tức gọi điện thoại hỏi người theo dõi Tiêu Lạc
một chút, hành trình hôm nay của Tiêu Lạc!"
"Dạ!"
Một lúc sau, A Trung lau trán đầy mồ hôi lạnh, sợ hãi hồi báo: "Lão đại, tiểu đệ theo dõi Tiêu Lạc báo cáo, bọn họ vừa phát hiện, theo dõi lầm
người rồi!"
"Cái gì? Theo dõi lầm người? Bọn họ làm ăn cái gì thế không biết! Vừa
nhìn thì biết đây chính là chiêu kim thiền thoát xác*! Lũ ngu ngốc này!
chuyện cũng bị phá hỏng trên đầu bọn họ!"
Hoắc Phi Đoạt giận đến phát điên, càng lo lắng cho Y Y, tâm tình càng
nóng nảy, hận không được giết chết bao nhiêu người tài này.
Kim thiền thoát xác: Kim Thiền Thoát Xác là kế thứ 21 trong 36 kế của
Binh pháp Tôn Tử, hàm nghĩa ve sầu lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm
quân địch bất ngờ trở tay không kịp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...