Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Cuồng nhiệt hôn cô, hôn cho đến khi cô không thể mở mắt, thở không ra hơi, không còn chút sức lực.

"Y Y.....Tôi bị em hành hạ chết mất.....Chết mất...." Hoắc Phi Đoạt nhỏ giọng nỉ non, nụ hôn nóng bỏng rơi trên cổ Ngũ Y Y, trên xương quai xanh của cô.

Bàn tay to lớn ngao du trên người cô, vén quần áo cô lên còn chưa đủ, anh còn dùng lực xé rách chúng.

"A! Tên phá của! Tại sao lại xé quần áo của tôi?" Ngũ Y Y dùng tay che phía trước.

"Rách thì mua mới, đỡ mất công. Trong bệnh viện tôi đã không chịu nổi rồi, em còn muốn hành hạ tôi thế nào nữa?" Hoắc Phi Đoạt kéo bàn tay nhỏ đặt trước ngực cô ra, cúi đầu hôn lên đó.

"A.....Nhẹ chút......" Ngũ Y Y mắc cỡ uốn éo người, rất giống một con cá nhỏ. Nhưng cô càng như vậy thì càng khơi dậy ngọn lửa trong lòng anh.

Phía dưới của anh to lớn đến đáng sợ!

"Không....Đừng ở đây...." Ngũ Y Y mắc cỡ nhìn hai bên, chỗ này là phòng khách đó! Nếu có người đẩy cửa đi vào là có thể nhìn thấy họ rồi!

"Về, về phòng ngủ có được không...."

Hoắc Phi Đoạt cười gian: "Phải ở đây! Tôi còn muốn để em dùng sức kêu nữa."


"Đừng! Chỗ này không được đâu....!"

"Đây là nhà của chúng ta, tại sao không được?"

"Sẽ có người đi vào!"

"Đi vào thì đi vào, em là người phụ nữ của tôi, sợ cái gì?"

"A a a a a, đừng." Ngũ Y Y xấu hổ kêu, Hoắc Phi Đoạt lặng lẽ đưa tay đến giữa hai chân cô tìm đến chỗ mềm mại mẫn cảm của cô, nhẹ nhàng xoa.

"A! Anh....Anh.... Không.... Đừng...." Ngũ Y Y trợn mắt, thiếu chút nữa ngất đi, hai chân nhỏ đều run rẩy, từ nơi nào đó sinh ra một luồng điện rất nóng, khiến cả người cô tê tê.

Qúa xấu hổ!

Cô bị anh chơi đùa như vậy rất xấu hổ. Nhưng.... Lại thích thích.

Cô muốn khép chân vào không để anh làm thế, nhưng cả hai chân đều không nghe sai khiến.


"Bé con, em đang nghĩ tới tôi có đúng không?" Bên tai, là giọng nói nhè nhẹ của anh.

"Không, không...." Ngũ Y Y kéo dài hơi tàn. Vẫn có thể nói ra những lời ương ngạnh đó nhưng cái đầu nhỏ bắt đầu hơi hoảng hốt.

"Cái này trong người em.... Bán đứng em rồi....." Hoắc Phi Đoạt rất kiên nhẫn trêu chọc cô, hôn từng cái lên thân thể cô.

Y phục của cô bị anh xé tan tác, thân thể trắng như tuyết của cô rung động trên sofa, toàn thân phiếm hồng. Cực kỳ mê người!

"A...." Ngũ Y Y đột nhiên hét chói tai, sau đó cả người cũng run rẩy không ngừng, móng vuốt nhỏ gắt gao ôm lấy anh.

"Đã đầu hàng rồi sao? Còn chưa bắt đầu đâu. Bé con, Anh tới đây." Hoắc Phi Đoạt nâng chân cô lên, hai mắt như lửa ẩn chứa nụ cười, lửa nóng động thân đi vào!

"A......" Ngũ Y Y kêu lên mềm mại và quyến rũ.

Hoắc Phi Đoạt than một tiếng, ngừng một giây rồi lập tức điên cuồng vận động.

"Em sắp chết rồi, chết mất....Anh thật là hư..." Ngũ Y Y gạt lệ khóc.

Người này cực kỳ hung mãnh, hông của cô muốn đứt ra rồi. Thoải mái thì thoải mái nhưng cũng rất mệt.

"Y Y, anh yêu em....."

"A....." Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đoạt hung hăng đụng vào, khiến cô đê mê. Từ trên ghế salon, chiến đấu liên tục xuống thảm trải sàn. Lại từ trên mặt thảm lên trên lầu. Đến khi cô đi tắm, thú tính của anh lại bộc phát lại chiến đấu một hiệp nữa....

Trong bồn tắm thật to, Ngũ Y Y quỳ gối khóc lóc cầu xin tha thứ," Em không được nữa rồi, anh mau dừng lại đi, em xin anh còn không được sao? Em thật sự không được nữa, hu hu hu."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui