Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

“Cút, cút, tất cả các người đều cút đi! Tôi không muốn gặp các người, cút đi, cút đi!”

Bảo vệ bên ngoài nghe được âm thanh thì tiến vào, nhìn Ngũ Y Y thương tâm muốn chết, sợ hãi nói: “Ngũ tiểu thư! không có việc gì chứ? Có gì phân phó không?”

Ngũ Học Phong lập tức cười lấy lòng.

“Để cho bọn họ cút đi! Để cho bọn họ cút nhanh đi!”

Bảo vệ gật gật đầu, đi qua kéo Tiêu Mai và Ngũ Học Phong ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Ngũ Y Y, cô ngẩn ngơ thật lâu, sau đó hét chói tai, đem tất cả đồ trên bàn ném xuống đất.

Tình nhân?

Ngũ Y Y cô như thế chỉ xứng đáng làm tình nhân thôi sao?

Hoặc nói là, ở trong mắt bọn họ, cô ngay cả tình nhân cũng không xứng?

Ha ha ha… từ tận đáy lòng đau khổ, thương tâm không nói nên lời!

Khi bác sĩ chạy vào, trong phòng bệnh một đống bừa bộn.


Tất cả đều rơi trên mặt đất, một nửa cái chăn cũng rơi trên mặt đất, trên mặt đất đều là đồ đạc linh tinh.

“Trời ơi! Đây là như thế nào vậy?”

Bác sĩ há to miệng, không dám tin nhìn tất cả.

Lại nhìn bên ngoài cửa sổ, Ngũ Y Y đứng ngay đó.

cô đưa lưng về bác sĩ và y tá, nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Ngũ tiểu thư, này…”

“Bây giờ tôi muốn xuất viện, ngay bây giờ…….”

“A, nhưng không được sự cho phép của tổng giám đốc Hoắc, chúng tôi không dám…”

“không để cho tôi xuất viện, tôi lập tức nhảy xuống tự sát.”

“A? không thể!”


Bác sĩ nhanh chóng ra hiệu cho y tá, y tá gật đầu, lập tức chạy đến công ty Hắc Đế báo cáo.

“Để tôi đi! Tôi tất cả đều tốt! Bây giờ tôi muốn xuất viện!”

Ngũ Y Y nói giọng kiên định mà lãnh khốc.

“Được, được rồi.”

Bác sĩ bất đắc dĩ thở dài, cúi thấp đầu đi ra ngoài.

Ngũ Học Phong và Tiêu Mai bị kéo ra ngoài rất chật vật.

“Ai da, con nha đầu chết tiệt này, nó có gì không được, cảm thấy mình có bản lĩnh gì, dám để cho bọn họ đuổi chúng ta? Đồ đê tiện không biết người trên kẻ dưới.”

“Được rồi! cô câm miệng lại đi.” Ngũ Học Phong hung dữ quát, nhìn xung quanh một chút, nhỏ giọng nói: “Nơi này đều là người của công ty Hắc Đế, ngộ nhỡ chuyện khó nghe này để Hoắc lão đại nghe được, hai chúng ta xong đời rồi! Nếu công ty phá sản, hai chúng ta ta đường làm ăn mày đi.”

Tiêu Mai sợ hãi che miệng lại, còn trừng lớn hai mắt, thần thần bí bí nhìn hai bên một chút.

Hai người lôi kéo nhau chạy nhanh ra khỏi bệnh viện.

“Ông xã, thái độ lúc nãy của Ngũ Y Y, thật cứng rắn giống như tảng đá lớn, ngang ngược giống như con lừa! Nghe ý tứ của nói, nó hoàn toàn không cần làm tình nhân của Hoắc lão đại, vậy phải làm sao bây giờ?”

Ngũ Học Phong lo lắng thở dài: “Ngũ Y Y này từ nhỏ đã thích phản đối, nói cái gì cũng đều đối nghịch. Dựa theo tính cách của nó, nó nhất định không kiên trì đến cùng làm tình nhân của Hoắc lão đại.”

“Người có tiền có sở thích thật cổ quái nha, ngộ nhỡ Hoắc lão đại cố tình coi trọng Ngũ Y Y, phải muốn Y Y làm tình nhân nhỏ bé của anh ta, Y Y không làm, vậy làm sao bây giờ? Có phải làm cho Hoắc lão đại không vui?”

“Đó là khẳng định rồi! Hoắc lão đại chưa bao giờ bị người khác cự tuyệt, cũng không có ai đầu đất cự tuyệt Hoắc lão đại! Nếu không thì Y Y này quá ngu ngốc, làm tình nhân thì thế nào? Cũng không phải là người tình bình thường, nhưng mà sẽ cho Hoắc lão đại tình nhân lớn!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui